Trước một cơn bão lớn trời bao giờ cũng thật quang , trời trong gió mát .
Một tháng yên ổn , không cản đường , không ngáng chân , chẳng có chuyện gì xảy ra với nó từ cái ngày Thuỳ Trang kiếm chuyện với nó cả .
Nhưng yên ổn đó đã kết thúc , nó vừa nhận được cuộc điện thoại của bà chị Kim Oanh .
- Mày biết chuyện tình yêu của mày lan tràn như virut từ bang của chị sang tất cả những bang có liên quan đến mày , ngay cả bang của mụ Chi già cũng biết –
Một thông tin đối với nó như động đất , cái chuyện đáng xấu hổ như thế này tại sao lại lan nhanh như vậy , dốt cuộc là ai đã truyền tin này ra ngoài , ngay cả đến chị cả cũng biết vậy thì thế giới này còn ai chưa biết đây ( truyện yêu đương mà đáng xấu hổ sao Bảo ca ).
Nó chua xót nở một nụ cười méo xệch .
- Mày đúng là trúng mánh nhá , cua được thằng đó không khác gì vớ được núi kim cương hảo hạng , chị ghen với mày nha –
Nghe cái giọng phấn khích này là nó đoán trăm phần trăm bà này có âm mưu , lớp 12 rồi mà không chịu học hành xuốt ngày ngồi đánh xổm đánh bài cả đêm ..
- nếu chị thích em nhường , ở trong hang mới biết hang có cọp , em hối hận vì để con ranh Mai Dung lừa –
Nó thì nghiến răng kèn kẹt còn người bên kia thì không ngừng cười phớ lớ .
- Con Dung chị phải phục nó sát đất , năng lực truyền tin của nó không hổ là MP –
- là nó sao ?-
Nó cảm thấy đầu mình như có ai đó nắm tóc mà giựt , con bạn này dám bán đứng bạn bè sao ? dám đặt bẫy nó rồi tung tin đồn sao ? Nó tưởng tượng đến cảnh mình bị người của Cửu Thiên Bang kéo bên nọ dằng bên kia , hỏi han đủ vấn đề xoay quanh việc làm sao nó bị tên kia úp dọ .
Nó giờ rất muốn hét thật to : “ là tao úp dọ nó”
- con bạn này cần phải dạy bảo vì tội dám xỏ em –
- chị gọi cho mày là đang có việc gấp đây , chị không phải gọi để báo tên đầu xỏ tin đồn này mà là vì truyện sắp tới của mày –
Giọng của Kim Oanh thay đổi hoàn toàn , một chất giọng vang cao chứa đầy uy quyền , Kim Oanh đã nghiêm túc trở lại .
- em sao ? sao lại liên quan em , từ trước đến nay bang em không lập , không làm ăn dính dáng đến cái xã hội nhỏ đó , em là rất an phận thủ thường vô tư mà sống nha –
Đúng là kỳ lạ , bảo nó liên quan đến cái xã hội đen đó thì làm gì có , liên hệ duy nhất giữa nó và thế giới đó chính là ở 9 thủ lĩnh của Cửu Thiên Bang , nó ngoài quen biết và thân thiết với 9 bà la sát đó ra thì đâu có dính dáng gì .
- không như em nghĩ đâu , vụ việc lần này là do bọn chị phát hiện ra người đang điều tra em , cô ta hình như muốn hạ em thì phải –
- Hạ em sao ? em thì có gì mà hạ chứ , cô ta ngu vừa chứ –
- Đừng chủ quan như thế , lần này không giống những vụ lần trước đâu , con người này thực sự nguy hiểm –
Nghe giọng nói nghiêm nghị của bà chị mà khiến nó cũng lo lắng , rốt cuộc là ai chứ ?
- cô ta là ai ?-
Nó nghe thấy tiếng thở dài bên đầu giây , cô ta là ai mà Kim Oanh cũng không điều tra được sao .
- chị chỉ nhắc em cẩn thận ,có gì thì alô cho mấy chị ngay , mày là em của bọn chị , chị sẽ không trơ mắt lên nhìn mày bị hại đâu –
- cảm ơn chị -
Chín bà chị với chín tính cách , chín con người với chín suy nghĩ , điểm chung của chín người này đó chính là đều thương đứa em gái nhỏ này , nó nghịch làm mọi người vui , nó cười làm mọi người cười , nó khóc làm mọi người buồn .
Nó như có một sứt hút kì lạ khiến chín bà la sát này mới gặp mà như quen biết lâu , mới nói chuyện mà như đã hiểu thấu nhau nhiều năm .
Một cô gái bí ẩn đang điều tra nó , rốt cuộc cô gái ấy là ai ? vì sao lại điều tra nó , từ giờ có lẽ nó sẽ có rất nhiều điều thú vị đây .
Mỉm cười một cái tinh quái , nó cất điện thoại rồi lại tiếp tục vi vu trong cái hành lang để đến lớp mình học .
Từ ngày sang trường này học nó chẳng dám sang lớp 10a1 để chơi với Dung và thằng Tú , chắc vì lý do này nên Dung mới có thời gian đi phao tin thế này .
Giờ nó muốn sang đó tìm Dung cũng chẳng dám , ngộ nhỡ ai tinh mắt mà phát hiện nó với Anh Tú giống hệt nhau thì không ổn , bất ngờ vẫn nên dành cho phía sau .
< Ding …Ding >
Điện thoại nó báo một tin nhắn .
< co tro vui oy , c.rah Trag đag hô ng đe? xu? m vu chem n , cu yen tam vui dua , da co cj m > ( có trò vui rồi , con ranh Trang đang hô người để xử mày vụ chém nó , cứ yên tâm vui đùa , đã có chị mày ).
Nó nhanh chóng trả lời tin nhắn , cuối cùng Thuỳ Trang cũng phát hiện ra ba mẹ nó không phải xã hội đen à .
< ok cj , mien đug choi e nhu may vu trc >( ok chị , miễn đừng chơi em như mấy vụ trước )
< ok cưng >
Sự việc đổ ầm trong một ngày do một con người sắp đặt , bí ẩn đứng sau một con người , một cái tên .
Nó vừa suy nghĩ vừa đi được vài bước thì quả đúng như tin nhắn của Kim Oanh , cô nàng Thuỳ Trang đã đứng trước mặt nó .
- Chào cậu , cô nàng bám đuôi –
Nhìn nụ cười diễu cợt cùng tiếng cười đệm theo của một lũ ngốc khiến nó khó chịu , bọn điêm này nuốn chết mà cũng không biết đường chọn giờ .
- định gây sự ngay trước hành lang này sao –
- hừ , tôi biết làm sao cậu có được anh Nguyên rồi , cậu đúng là một người giả dối , một con mặt bợm mồi chài đàn ông , gia đình thế lực sao ? ép hôn sao ? sớm chia tay sao ? cậu là một con bợm vì tiền tài của anh ấy thôi –
Chát …
Một cái bạt tai giáng xuống gương mặt của Trang còn im hằn năm đầu ngón tay trên má .
- một con điên đang cắn càn , cút về mà xem lại mình –
Vừa bị nó tát mà vừa bị chửi Trang cùng mấy đứa bạn tức hộc máu chỉ muốn lao vào cho nó một trận .
- Trang , mày sao phải nhiều lời với con này , đệp chết m-ẹ nó đi -
Mấy người phía Trang nhao nhao bổ vào nó , còn đẩy đẩy vai Trang .
- Nó tát mày, mày phải trả gấp đôi chứ Trang , đánh nó đi –
Nhờ sự ủng hộ của mấy con bạn cùng mấy thằng con trai , Trang bậm môi xông vào nó .
Vừa xông vào Trang định túm tóc nó rồi đánh nhưng rất nhanh nó lùi lại và ngửa đầu ra sau , nó không có kinh nghiệm đánh nhau với nhiều người , nhưng đánh tay đôi thì còn mơ bắt nạt được nó .
Ngay cả đến Nguyên còn trật vật khi đánh nhau với nó nữa mà .
Vừa ngửa người ra đằng sau , nó tiện chân đạp cho Trang một cái vào bụng , cái này là để trả thù dám túm tóc nó .
Cú đạp mạnh vào bụng của nó khiến Trang lùi về đằng sau , cơn đau càng làm Trang điên lên xông vào nó bất chấp hậu quả .
Nó chép miệng lắc đầu , mới đầu vốn nghĩ người đứng sau điều tra nó là cô ta nhưng giờ thì chắc chắn không phải rồi .
Tay trái nó túm lấy cổ tay phải của Trang gìm chặt , chân trái của Trang dơ lên định đạp nó , nó rất nhanh ý liền dùng chân phải của mình đá lên cản lại .
Với chỉ một cái xoay chân , nó đã khoá được chân trái của Trang , động tác của nó nhanh chuẩn xác .
Khoá được chân của Trang , nó coi đấy như một cột trụ mà tạo đà nhẩy lên cho một gối vào đúng giữa lưng khiến cô này Á lên một tiếng đau đớn .
Nó tiện tay ném Trang về phía lũ ô hợp kia .
Rất nhiều người vây quanh xem vụ ẩu đả li lỳ hấp dẫn này .
Thấy bạn bị đánh , mấy đứa kia càng lồng lộn lên , nào thì sắn ống tay ống chân rồi đẩy mấy thằng con trai lên .
- con dog này , hôm nay bọn tao phải dạy cho mày biết điều –
Mấy con điên cùng mấy thằng hâm đó đồng loạt xông vào khiến nó xửng xốt , tại sao đang đánh tay đôi mà bọn này lại chuyển sang đánh hội đồng mà không thèm hỏi ý kiến của nó gì cả là thế nào .
Mấy cô nàng xông vào như mấy con thiêu thân , hết túm chỗ nọ lại nhéo chỗ kia với số lượng lớn ,bọn này không thèm nói lý lẽ gì cả .
Chúng vừa điên cuồng vừa hung hăng khiến nó tránh chỗ này , đấm chỗ kia , nhéo chỗ này đá chỗ nọ đến toát cả mồ hôi , bọn này đánh nhau , bài bản trả có toàn cấu véo linh tinh khiến nó bực mình cứ mặt mà chơi . cho mặt chúng nó biến dạng sau này không giám ra đường nữa .
Đang cố gắng chống trả , lúc nó đạp được một đứa bay xa hơn một mét thì lại phát hiện ra con người đang đứng một bên vỗ tay kia .
Tâm trạng của nó lại nổi điên , bà này giỏi , em mình bị đánh mà đứng một bên vỗ tay .
- bà la sát , mắt bà lác mà đứng không nhìn thấy con em dễ thương này bị người ta bắt nạt sao ? –
Nghe nó nói mà Kim Oanh càng cười .
- yên tâm , vẫn còn hơi mắng chị mày là mày vẫn còn hơi đánh nhau rồi , yên tâm chị cho người đi báo với bồ cưng của mày rồi , chắc tí nữa cậu ta sẽ chạy đến thôi –
Vừa chọc điên nó xong Kim Oanh liền ra lệnh cho lũ đàn em .
- chúng mày , bao vây mấy đứa đang đánh Bảo ca chúng mày lại , không để đứa nào chốn cũng không để cho đứa này béng mảng đến hiện trường ,tí nữa hội trưởng hội học sinh sẽ đến giải quyết –
Nó nghe bà la sát nói mà thổ huyết , hiện trường gì chứ , bà mong có hiện trường án mạng xảy ra hả .
Lũ người của Trang thấy mình bị bao vây lại thì ngạc nhiên rồi hoảng hốt , tất cả đều ngừng động tác không đánh nó nữa .
- Chị Oanh , sao đột nhiên chị lại đến đây , chị từ chối giúp em là vì chị quen con nhỏ này -
Một cô nàng với một vết xưng đỏ trên má do bị nó đấm lên tiếng .
- hừ , mày không biết nó là em tao à , tao là chị mà nỡ đánh em sao ? –
Cô nàng đó bậm môi tức giận trừng nó .
- em cũng là em chị mà –
Kim Oanh nở một nụ cừơi nửa miệng , khoanh tay chậm dãi tiến gần đến cô nàng .
- em sao ? không phải mày chỉ nhận tao làm chị vì tao có quyền lực sao ? mày vì địa vị của tao mà làm quen , vì muốn mượn cái ô là tao để lên mặt với người khác sao ?-
Bị Kim Oanh tát thẳng vào mặt mấy lời khiến cô nàng vừa thẹn lại càng tức giận hơn .
- Cô ta thì cũng khác gì chứ , cũng là cái loại gái mời chài cho bọn đàn ông nó chơi , cô ta cũng chỉ vì quyền lực của chị thôi –
Chát ….
Nó còn chưa kịp ra tay thì Kim Oanh đã giáng cho cô nàng một cái bạt tai đau điếng .
-Nể tình chị em tao đã tha không thèm đánh mày , nhưng mày lại dám xỉ nhục em tao , mày nghĩ nó giống mày sao ? nó suốt ngày mưu mô hại người như mày sao ? mày không đủ tư cách để chửi nó -
Câu nói vừa rồi khiến Kim Oanh tức giận thật sự , Bảo Anh cái người mà lần đầu tiên cô gặp đã để lại ấn tượng mạnh , lần đầu tiên gặp Bảo Anh ở quán bar , Kim Oanh đang trong tình trạng say rượu ngồi khóc rũ rượi một góc trên đống rác bửn tưởi , Bảo Anh chẳng nề hà gì mà ngồi xuống an ủi vỗ về cô , ngăn cản ý nghĩ ngu ngốc tự tử của cô .
Mới đầu cô cũng nghĩ Bảo Anh là vì muốn làm thân mà giả nhân giả nghĩa , nhưng nhiều lần tiếp xúc , nhiều lần thử thách cô đã nhận ra Bảo Anh là thực lòng , nó chẳng hề quan tâm đến bang đảng nào , cũng chẳng cần biết cô là ai , trong đầu Bảo Anh chỉ có ý nghĩ cô là chị , là chị của nó mà thôi .
Bảo Anh nghịch ngợm , tính cách lại trẻ con , thỉnh thoảng lại tỏ ra như bà cụ già nhiều suy tư , với Bảo Anh chẳng bao giờ cô có thể giận nó được lâu , vì tình chị em đã khắc sâu trong cô lâu rồi .
Điều đó khiến cô không muốn bất cứ người nào xỉ vả vào tình cảm chị em đó , hai người chẳng phải chị em ruột nhưng tấm lòng thì hơn cả ruột thịt rồi.
- Linh Trang , Thuỳ Trang cùng một lũ điên các người , đã có tao thì đừng hòng con nào bắt nạt được em tao –
Kim Oanh tiến về phía nó cười cười hỏi thăm , khác hẳn vẻ mặt giữ tợn lúc nãy .
- thế nào, vui không ? –
Nó gãi đầu cho dối tung lên rồi lườm Oanh một cái
- vui lắm , chết nửa cái mạng rồi –
Kim Oanh bật cười ha hả , chết nửa cái mạng thì vẫn còn nửa cái , xài tốt .
- tình yêu đến rồi , để chị xem người yêu cưng giải quyết thế nào –
Mọi người nghe vậy đồng loạt nhìn con người đang hấp hẩy chạy đến , mặt mày đầm đìa mồ hôi , quần áo thì xộc xệch .
- Bảo Anh , em làm sao không ? –
Vừa đến hắn đã lao thằng về chỗ nó mà hỏi han xem xét , vừa nhận được tin trong phòng họp hắn vội vã chạy đến đây , cái trường này to khiến hắn chạy chật vật .
- anh vừa chui chuồng lợn ra hả mà giờ này mới đến –
Hắn biết hắn có lỗi nên không dám làm gì ánh mắt sắc lẹm của nó , dù gì vụ việc này cũng vì hắn mà ra , lần này là nó chịu ấm ức rồi .
Mọi việc càng náo nhiệt hơn khi có thêm hai con người chạy đến nữa .
- Con kia , mày có sao không ? tao nghe nói có đánh nhau cứ tưởng mấy con điên ăn lo rửng mỡ chứ không nghĩ chúng nó đánh mày nên không chạy xem , may mà Tú đi họp về vội gọi điện báo tao –
Ngay bên cạnh Dung là Anh Tú , cậu càng cúi xuống thở hồng hộc , chạy như điên không thở mới lạ .
- anh Nguyên chạy hăng quá , đuổi mãi không kịp –
Nhìn hai con người , một là bạn thân một là em trai mà nó chán nản , trông hai người còn tàn tạ hơn nó bị đánh đấy .
Kim Oanh thấy Nguyên thì không nói gì êm thấm mà rút gọn để lại mớ hỗn lộn cho Nguyên giải quyết .
- Tú , cậu ghi hết tên mấy người chán sống này vào , từ nay họ sẽ dọn vệ sinh trong trường đến khi nào không còn học ở đây nữa –
Một hình phạt có thể làm cho nó hài lòng , ngày nào họ còn học ở đây thì đều phải dọn tolet , tưới cây , lau dọn phòng họp , phòng hội học sinh …rất nhiều công việc đang chờ bọn họ .
Dám đánh nó thì phải lĩnh hậu quả thôi , nó đâu phải người dễ bắt nạt .
- Bảo Anh , em cũng tham gia đánh nhau nên em cũng bị phạt , an là người công tư phân minh , hình phạt lần này rất quan trọng nên em phải giữ bí mật không được cho ai biết –
Nguyên nở một nụ cười đểu giả về phía khuân mặt xám ngoét của nó .
- cái…cái gì ? là người ta gây sự em chỉ tự vệ chính đáng thôi , đừng có vô lý như thế chứ -
Nguyên không nói gì mà trực tiếp ôm nó vào lòng khiến mọi người há hốc , nó do bất ngờ phản ứng đầu tiên là dùng tay đẩy hắn ra .
Nó còn chưa đẩy được thì bên tai đã nghe tiếng thì thầm
- phạt em phải làm người yêu anh thêm một tháng –
Nguyên buông nó ra trong ánh mắt ghen tị của mọi người .
mặt nó từ trắng chuyển xang hồng rồi chuyển sang đỏ loẹt hừng hừng lửa giận .
Cái quái gì mà công tư phân minh , đây không phải mượn chuyện công trả thù riêng à , làm bạn gái hắn thêm một tháng thì khác bảo nó chịu ấm ức thêm một tháng nữa chứ , trời ơi nó không muốn chịu áp bức của hắn nữa đâu .
- Đồ khốn , anh đi chết đi , di mà nhảy lầu ý , lúc nào cũng muốn bắt nạt tôi , muốn ăn đấm hả -
- Này , nếu em đấm anh là đi vệ sinh cùng với họ nhé , anh công tư phân minh lắm , người yêu anh cũng không bao che đâu –
Nó lại tiếp tục lườm hắn , được nó sẽ cố gắng làm cho hắn tức chết , hắn mà đến nhà nó chắc chắn nó sẽ thả con Boo cho nó xé xác hắn luôn .
- Anh Nguyên , nhiệm vụ này quan trọng quá , em thực sự không có khả năng làm được , hay anh mời người khác nhé –
Lần đầu tiên gọi hắn như thế , hắn thích nghe nó ngọt ngào như vậy chứ không phải mở miệng ra là chửi hắn hay đã xoáy hắn .
- Ngoài em ra thì làm gì có ai đảm nhiệm nổi , Tú thực thi hình phạt nhé –
- dạ -
Hừ , cái gì mà chỉ có em đảm nhận nổi , nó đâu có giỏi như thế , nó đang định đấu khẩu tiếp thì hắn lại nắm tay nó rồi kéo đi với nụ cười trên môi .
- này vụ này chưa xong đâu , anh định kéo em đi đâu –
Nguyên ra hiệu cho nó im lặng rồi nói nhỏ bên tai nó
- đi làm lại hợp đồng –
Nó có thể cảm nhận quạ đang bay đầy đầu nó , tên khốn này thừa nước đục thả câu đây mà .
—————————————
- cậu vẫn theo dõi chị ấy từ xa thế này sao ? cậu nhìn chị ấy hay nhìn anh ấy –
- không phải chuyện của cậu -
Hoàng My không thèm liếc Đăng một cái mà trực tiếp bỏ đi .
Bàn tay Đăng nắm lấy cổ tay của My , nhẹ nhàng nói:
- Về Mỹ với mình đi , đừng ở đây nữa -
Hoàng My gạt tay của Đăng ra không hề nhìn Đăng , giọng nói càng lạnh lùng hơn .
- Cậu về Mỹ đi mặc kệ mình , chuyện của mình không cần cậu lo –
- cậu rốt cuộc làm sao vậy ? cậu là vì anh Vũ hay là vì người ấy –
Đăng hét lên thật lớn , cậu vì Hoàng My mà về đây , vì cô ấy mà vất vả , vì cô ấy mà đau khổ , cậu nhận được là sự lạnh lùng sao .
- Mình là vì anh Vũ –
- Cậu nói dối , cậu là vì người ấy , cậu không quên được , không từ bỏ được đúng không ? cậu dối người gạt mình –
Hoàng My vẫn quay lưng lại với Đăng , từ trước đến nay vẫn vậy , Đăng luôn là cái bóng theo sau My .
- mình không có gì để nói với cậu , mong rằng cậu đừng cản đường mình –
- không thể một lần mở lòng với mình sao ? nhỡ anh ấy quên cậu không còn yêu cậu nữa thì sao ? lúc đấy mình có thể chứ -
Hoàng My không trả lời , toàn thân cô run nhẹ , từng bước đi nhẹ nhàng thanh thoát để lại Đăng đằng sau chỉ dương mắt nhìn.
Bóng Hoàng My đã xa nhưng cậu vẫn ở đó nhìn về phía xa chẳng còn bóng người .
Tình yêu chẳng bao giờ có thể chọn vẹn sao ? tình yêu cứ phải trông gai như thế này sao ? tình yêu luôn phải có một người đau khổ sao ?
Người con gái cậu muốn bảo vệ lại luôn đẩy cậu ra phía xa không cho lại gầy , luôn tạo một bức tường băng ngăn cản lối mòn duy nhất của cậu . Cậu phải làm sao để lấy được trái tim băng đó ? hay là cậu không đủ ánh nắng để toả sáng cho băng tan chảy .
Chap 51 : bức màn che trái tim
Nếu một ngày anh nhận ra rằng : “ người luôn quan tâm chăm sóc ta một cách thầm lặng và nhẹ nhàng đã ra đi và để cho ta một cái hố và một lỗ hổng , anh sẽ phải làm gì để vượt qua” .
Đó cũng chính là câu hỏi mà tối nay nó đặt ra cho hắn , một câu hỏi thật khó hiểu .
- vậy thì đổ đất lấp hố và dùng lá vá lỗ hổng , sự việc phức tạp là do chính con người cứ suy tưởng ra nhiều hướng , làm cho nó phức tạp hơn , hãy để đầu óc thoải mái , thần kinh không căng thẳng nhất định sẽ tìm ra cách đơn giản hơn –
Nghe hắn nói mà lòng nó như được mở rộng , quả là hắn nói có lý , sự việc vốn rất đơn giản nhưng lại do chính tay chúng ta làm nói dối bù lên .
- Thanks nha –
Nó cười hì hì rồi đưa tay trái tiến gần hắn .
- Aaa.. , em cảm ơn thế hả , đã nói cho con ch-ó ở nhà rồi mà không chịu , nó ở đây cứ làm phiền anh , liếm ..liếm đúng là một con ch-ó vô duyên , em cho nó cút xa anh ra nếu không thì đừng thắc mắc vì sao ngày mai có món cày tơ bảy món –
- này anh quá thể nha , con ch-ó nó quý nên mới liếm để lấy lòng anh , vậy mà anh nỡ thịt nó sao ? đây là món quà sinh nhật bà tặng em , anh biết nó đắt thế nào không mà giám thịt –
Hắn vừa bị con ch-ó chọc tức giờ lại bị người yêu mắng khiến hắn uất ức không chịu nổi .
- anh quá đáng , em mới là người quá đáng , đây là chúng ta đi hẹn hò tại sao lại lòi ra một con ch-ó –
- thì dắt ch-ó đi dạo , nó bảo vệ an toàn cho mình hơn mà –
Hắn cứ cằn nhằn mãi về chuyện con ch-ó với nó , mấy khi mà nó dắt ch-ó đi dạo chứ .
- người anh còn giám thịt nữa là con chó –
- anh nói gì cơ , sao cứ nhi nhí trong mồm thế -
Hắn mang vẻ mặt bực tức quay ra quát nó khiến nó chẳng hiểu mô tê gì .
- đi đi , vác con ch-ó tránh xa anh ra –
Nhìn thái độ của hắn mà nó muốn đấm , gì chứ khinh con ch-ó của nó à ? nó lại cho ch-ó cắn chết bây giờ .
- thái độ gì thế , không muốn đi thì ta về -
Nó đang chuẩn bị dắt ch-ó quay đầu thì thì tay bị hắn nắm lại .
Nó nhìn hắn rồi nhìn xuống tay mình .
- bỏ ra để em về -
Hắn thật bó tay với nó , yêu mà phải khổ thế này thì hắn thề không yêu , mới chân ướt chân dáo yêu lần đầu mà hắn lại vớ được bà cô này , ức không chịu nổi .
Giờ hắn đã thụt chân xuống vũng bùn lầy này rồi , chẳng thể thoát nổi nữa , hắn chỉ biết thở dài cho số phận mình .
- Thôi , mặc kệ con chó vậy , cho nó liếm , đừng giận nữa , ra đằng kia anh mua kem cho mà ăn –
He he , nó biết ngay mà , hắn làm sao đòi thắng được nó , người luôn luôn giải hoà trước là hắn mà .
Nó cùng Boo ngồi xuống cạnh một cái cây , con Boo được chủ mình gãi gãi cổ thì thoải mái mà hưởng thụ , thỉnh thoảng lại sủa lên vài tiếng .
Hắn trên tay cầm hai que kem ốc quế đi về chỗ nó mặt vô cùng hớn hở .
- nè , em ăn sôcôla hay vani –
Hắn chìa hai que kem ra trước mặt để nó chọn , dù gì người yêu cũng là nhất mà .
Nó vui vẻ cười cười cầm luôn hai que khiến hắn ngơ ngác .
- Ơ , một que của anh mà –
Đứng trước khuân mặt ngơ ngác của hắn thì nó mở to mắt hiển nhiên trả lời .
- Thì em một que , con Boo của em một que mà –
Hắn nghe vậy mặt liền tối sầm lại , hiện giờ trong đầu hắn chỉ vang vọng một câu nó “ mình không bằng ch-ó , con ch-ó nó còn hơn mình” < t\g : tội nghiệp >.
- ch-ó thì làm gì biết ăn kem chứ -
- ch-ó của em được em huấn luyện không những kem ăn được mà đá còn ăn được . Boo nhể -
Nó vui vẻ quay ra lự con ch-ó , dí que kem vào mõm và hiển nhiên con ch-ó ăn rất ngon .
Riêng hắn thì thực thấy sao bay đầy đầu , đúng là cả chủ lẫn ch-ó đều quái dị .
Hắn thù con ch-ó đến tận xương tuỷ , buổi tối hẹn hò của hắn đã đi tong do một con ch-ó .
Sự thật cho hắn thấy quả thực : “ hắn không bằng một con ch-ó” @^@
- Không đi chơi nữa về -
Đang vui vẻ đột nhiên nó thấy hắn nổi khùng đòi đi về , nó bữu môi một cái chửi thầm :
“ đúng là đồ điên , thay đổi thái độ như chong chóng”
Về thì về , nó muốn về từ vừa nãy rồi , kêu hắnn đi bar chơi mà cứ đòi đi công viên , đúng là đồ trẻ con .
Trên suốt đường về nhà nó hắn chẳng nói câu gì , nó chũng chẳng thèm để ý đến hắn chhỉ toàn tâm toàn ý chăm sóc con Boo của mình .
- Em nhớ phải hay ăn chóng lớn để bảo vệ chị nhé , chị là trông cậy vào em lắm đấy –
Con ch-ó bên cạnh như cũng hiểu được ý của chủ nhân liền sủa vài tiếng lấy lòng làm nó cười không ngớt .
Hắn thì mặt càng ngày càng đen , thực sự một cảm giác nhỏ mới hắn mà nó cũng không có sao ?
Rẽ ngõ này nữa là đến nhà nó , hắn cho xe chạy từ từ rồi mới vào cua , ánh đèn ô tô soi sáng trưng cái cổng sắt màu đen .
Con ch-ó nhận ngay ra nhà mình liền sủa inh ỏi , nó cũng nhanh chóng đưa con ch-ó xuống .
Xoa xoa cổ con ch-ó rồi nó quay sang hắn tạm biệt
- by…e…..-
Nó còn chưa kịp nói hết câu bye bye thì hắn đã phóng xe đi để lại cho nó gương mặt cứng đờ , rốt cuộc hôm nay hắn làm sao ?
- đồ điên –
Tức khí nó mắng hắn rồi nhanh chóng mở cổng vào nhà , mọi người trong nhà vẫn đang xem tivi .
- con chào ba mẹ Linh Vương –
Thấy nó ba mẹ nó có vẻ ngạc nhiên rồi quay ra nhìn nhau
- sao hôm nay về sớm thế , hay hai đứa cãi nhau nên bỏ về -
- con có cãi anh ấy được câu nào đâu mẹ , chả biết sao kêu về rồi cái mặt cứ thế đen xì như bãi phân trâu ý –
Hai phụ huynh thì lạ thừa gì tính cách con gái nữa chứ , hắn ta chưa tức chết là còn may đó , hai người nhìn nhau chỉ biết thở dài .
- ơ mà thằng Tú đâu rồi ạ -
Nó quanh không thấy thằng em đâu nên nó thắc mắc
- nó trên sân thượng ý , chắc có gì cần suy nghĩ –
Sân thượng sao ? lông mày nó nhíu lại , thằng nhỏ này lâu lắm rồi chưa lên đấy .
- ba mẹ con lên sân thượng đây –
- ừ – hai ông bà chỉ ậm ừ rồi lại chú tâm vào tivi .
—————————-
- đang ngắm sao xem bao giờ mình chết hả -
Nó đi đâu thì chắc chắn chỗ ấy sẽ không được yên , điển hình là thêm một khuân mặt đen nữa trong tối hôm nay .
- hà hà , chị đùa thôi , chú cứ ngắm thoải mái , bao giờ chết thì làm đám tang thôi –
- bà muốn thử cảm giác bay từ trên này xuống không ? làm tang đôi chứ không phải một -
Nhìn mặt thâm xì kia là nó biết rồi ,cậu chàng hôm nay chắc là rất phiền não đây , hiếm khi mà cậu nhóc lại tràn đầy tâm sự chứ .
- hề hề , thôi chị mày vẫn còn yêu ba mẹ lắm chưa muốn xa ,hì hì thế chú lên đây là vì lòng có tâm sự phải không ? –
Vừa hỏi nó vừa dò dò đến gần sát gương mặt của Tú hơn .
Đôi mắt nó trợn tròn vì ngạc nhiên , gì đây là nước mắt sao ? hay là nó hoa mắt nhỉ .
Tú tránh ánh mắt của nó , nhìn đi chỗ khác , bóng đèn ban công mờ mờ ảo ảo khiến nó thấy cậu nhóc quả thật đẹp .
- Mai Dung em định tính thế nào ? – Nó là rất nghiêm túc , những việc này càng ngày càng rắc rối , nếu không tỉnh táo mà gỡ chắc chắn nó sẽ trở lên rối tung như hắn đã nói .
- em rất chân trọng tình cảm đó nhưng mong chị giúp em …-
Nó thấy nó thật có lỗi , Tú không hề trách nó đã khiên nó mừng rồi , nếu giúp được nhất định nó sẽ giúp .
- em đã quyết định , không hối hận chứ -
Lỗi là ở nó , nó cũng là người cũng có tình cảm , làm sao nó có thể đứng nhìn em mình chịu đau khổ chứ
- chỉ vì một câu nói , chị sẵn sàng từ bỏ nghệ thuật từ bỏ cái ước mơ của mình , chị có hối hận không ? -
Từ trước đến nay , cái quyết định mang tên “ từ bỏ” này chưa một lần nó nghĩ đến hai từ “ hối hận”.
- không ? sẽ không bao giờ hối hận –
-em cũng vậy ? không bao giờ hối hận –
Hai ánh mắt cương quyết nhìn nhau , đúng là chị em một nhà , ở chung một bụng , cả hai đều muốn cho đối phương biết họ có chung một suy nghĩ một con đường .
Chap 51 : bức màn che trái tim
Nếu một ngày anh nhận ra rằng : “ người luôn quan tâm chăm sóc ta một cách thầm lặng và nhẹ nhàng đã ra đi và để cho ta một cái hố và một lỗ hổng , anh sẽ phải làm gì để vượt qua” .
Đó cũng chính là câu hỏi mà tối nay nó đặt ra cho hắn , một câu hỏi thật khó hiểu .
- vậy thì đổ đất lấp hố và dùng lá vá lỗ hổng , sự việc phức tạp là do chính con người cứ suy tưởng ra nhiều hướng , làm cho nó phức tạp hơn , hãy để đầu óc thoải mái , thần kinh không căng thẳng nhất định sẽ tìm ra cách đơn giản hơn –
Nghe hắn nói mà lòng nó như được mở rộng , quả là hắn nói có lý , sự việc vốn rất đơn giản nhưng lại do chính tay chúng ta làm nói dối bù lên .
- Thanks nha –
Nó cười hì hì rồi đưa tay trái tiến gần hắn .
- Aaa.. , em cảm ơn thế hả , đã nói cho con ch-ó ở nhà rồi mà không chịu , nó ở đây cứ làm phiền anh , liếm ..liếm đúng là một con ch-ó vô duyên , em cho nó cút xa anh ra nếu không thì đừng thắc mắc vì sao ngày mai có món cày tơ bảy món –
- này anh quá thể nha , con ch-ó nó quý nên mới liếm để lấy lòng anh , vậy mà anh nỡ thịt nó sao ? đây là món quà sinh nhật bà tặng em , anh biết nó đắt thế nào không mà giám thịt –
Hắn vừa bị con ch-ó chọc tức giờ lại bị người yêu mắng khiến hắn uất ức không chịu nổi .
- anh quá đáng , em mới là người quá đáng , đây là chúng ta đi hẹn hò tại sao lại lòi ra một con ch-ó –
- thì dắt ch-ó đi dạo , nó bảo vệ an toàn cho mình hơn mà –
Hắn cứ cằn nhằn mãi về chuyện con ch-ó với nó , mấy khi mà nó dắt ch-ó đi dạo chứ .
- người anh còn giám thịt nữa là con chó –
- anh nói gì cơ , sao cứ nhi nhí trong mồm thế -
Hắn mang vẻ mặt bực tức quay ra quát nó khiến nó chẳng hiểu mô tê gì .
- đi đi , vác con ch-ó tránh xa anh ra –
Nhìn thái độ của hắn mà nó muốn đấm , gì chứ khinh con ch-ó của nó à ? nó lại cho ch-ó cắn chết bây giờ .
- thái độ gì thế , không muốn đi thì ta về -
Nó đang chuẩn bị dắt ch-ó quay đầu thì thì tay bị hắn nắm lại .
Nó nhìn hắn rồi nhìn xuống tay mình .
- bỏ ra để em về -
Hắn thật bó tay với nó , yêu mà phải khổ thế này thì hắn thề không yêu , mới chân ướt chân dáo yêu lần đầu mà hắn lại vớ được bà cô này , ức không chịu nổi .
Giờ hắn đã thụt chân xuống vũng bùn lầy này rồi , chẳng thể thoát nổi nữa , hắn chỉ biết thở dài cho số phận mình .
- Thôi , mặc kệ con chó vậy , cho nó liếm , đừng giận nữa , ra đằng kia anh mua kem cho mà ăn –
He he , nó biết ngay mà , hắn làm sao đòi thắng được nó , người luôn luôn giải hoà trước là hắn mà .
Nó cùng Boo ngồi xuống cạnh một cái cây , con Boo được chủ mình gãi gãi cổ thì thoải mái mà hưởng thụ , thỉnh thoảng lại sủa lên vài tiếng .
Hắn trên tay cầm hai que kem ốc quế đi về chỗ nó mặt vô cùng hớn hở .
- nè , em ăn sôcôla hay vani –
Hắn chìa hai que kem ra trước mặt để nó chọn , dù gì người yêu cũng là nhất mà .
Nó vui vẻ cười cười cầm luôn hai que khiến hắn ngơ ngác .
- Ơ , một que của anh mà –
Đứng trước khuân mặt ngơ ngác của hắn thì nó mở to mắt hiển nhiên trả lời .
- Thì em một que , con Boo của em một que mà –
Hắn nghe vậy mặt liền tối sầm lại , hiện giờ trong đầu hắn chỉ vang vọng một câu nó “ mình không bằng ch-ó , con ch-ó nó còn hơn mình” < t\g : tội nghiệp >.
- ch-ó thì làm gì biết ăn kem chứ -
- ch-ó của em được em huấn luyện không những kem ăn được mà đá còn ăn được . Boo nhể -
Nó vui vẻ quay ra lự con ch-ó , dí que kem vào mõm và hiển nhiên con ch-ó ăn rất ngon .
Riêng hắn thì thực thấy sao bay đầy đầu , đúng là cả chủ lẫn ch-ó đều quái dị .
Hắn thù con ch-ó đến tận xương tuỷ , buổi tối hẹn hò của hắn đã đi tong do một con ch-ó .
Sự thật cho hắn thấy quả thực : “ hắn không bằng một con ch-ó” @^@
- Không đi chơi nữa về -
Đang vui vẻ đột nhiên nó thấy hắn nổi khùng đòi đi về , nó bữu môi một cái chửi thầm :
“ đúng là đồ điên , thay đổi thái độ như chong chóng”
Về thì về , nó muốn về từ vừa nãy rồi , kêu hắnn đi bar chơi mà cứ đòi đi công viên , đúng là đồ trẻ con .
Trên suốt đường về nhà nó hắn chẳng nói câu gì , nó chũng chẳng thèm để ý đến hắn chhỉ toàn tâm toàn ý chăm sóc con Boo của mình .
- Em nhớ phải hay ăn chóng lớn để bảo vệ chị nhé , chị là trông cậy vào em lắm đấy –
Con ch-ó bên cạnh như cũng hiểu được ý của chủ nhân liền sủa vài tiếng lấy lòng làm nó cười không ngớt .
Hắn thì mặt càng ngày càng đen , thực sự một cảm giác nhỏ mới hắn mà nó cũng không có sao ?
Rẽ ngõ này nữa là đến nhà nó , hắn cho xe chạy từ từ rồi mới vào cua , ánh đèn ô tô soi sáng trưng cái cổng sắt màu đen .
Con ch-ó nhận ngay ra nhà mình liền sủa inh ỏi , nó cũng nhanh chóng đưa con ch-ó xuống .
Xoa xoa cổ con ch-ó rồi nó quay sang hắn tạm biệt
- by…e…..-
Nó còn chưa kịp nói hết câu bye bye thì hắn đã phóng xe đi để lại cho nó gương mặt cứng đờ , rốt cuộc hôm nay hắn làm sao ?
- đồ điên –
Tức khí nó mắng hắn rồi nhanh chóng mở cổng vào nhà , mọi người trong nhà vẫn đang xem tivi .
- con chào ba mẹ Linh Vương –
Thấy nó ba mẹ nó có vẻ ngạc nhiên rồi quay ra nhìn nhau
- sao hôm nay về sớm thế , hay hai đứa cãi nhau nên bỏ về -
- con có cãi anh ấy được câu nào đâu mẹ , chả biết sao kêu về rồi cái mặt cứ thế đen xì như bãi phân trâu ý –
Hai phụ huynh thì lạ thừa gì tính cách con gái nữa chứ , hắn ta chưa tức chết là còn may đó , hai người nhìn nhau chỉ biết thở dài .
- ơ mà thằng Tú đâu rồi ạ -
Nó quanh không thấy thằng em đâu nên nó thắc mắc
- nó trên sân thượng ý , chắc có gì cần suy nghĩ –
Sân thượng sao ? lông mày nó nhíu lại , thằng nhỏ này lâu lắm rồi chưa lên đấy .
- ba mẹ con lên sân thượng đây –
- ừ – hai ông bà chỉ ậm ừ rồi lại chú tâm vào tivi .
—————————-
- đang ngắm sao xem bao giờ mình chết hả -
Nó đi đâu thì chắc chắn chỗ ấy sẽ không được yên , điển hình là thêm một khuân mặt đen nữa trong tối hôm nay .
- hà hà , chị đùa thôi , chú cứ ngắm thoải mái , bao giờ chết thì làm đám tang thôi –
- bà muốn thử cảm giác bay từ trên này xuống không ? làm tang đôi chứ không phải một -
Nhìn mặt thâm xì kia là nó biết rồi ,cậu chàng hôm nay chắc là rất phiền não đây , hiếm khi mà cậu nhóc lại tràn đầy tâm sự chứ .
- hề hề , thôi chị mày vẫn còn yêu ba mẹ lắm chưa muốn xa ,hì hì thế chú lên đây là vì lòng có tâm sự phải không ? –
Vừa hỏi nó vừa dò dò đến gần sát gương mặt của Tú hơn .
Đôi mắt nó trợn tròn vì ngạc nhiên , gì đây là nước mắt sao ? hay là nó hoa mắt nhỉ .
Tú tránh ánh mắt của nó , nhìn đi chỗ khác , bóng đèn ban công mờ mờ ảo ảo khiến nó thấy cậu nhóc quả thật đẹp .
- Mai Dung em định tính thế nào ? – Nó là rất nghiêm túc , những việc này càng ngày càng rắc rối , nếu không tỉnh táo mà gỡ chắc chắn nó sẽ trở lên rối tung như hắn đã nói .
- em rất chân trọng tình cảm đó nhưng mong chị giúp em …-
Nó thấy nó thật có lỗi , Tú không hề trách nó đã khiên nó mừng rồi , nếu giúp được nhất định nó sẽ giúp .
- em đã quyết định , không hối hận chứ -
Lỗi là ở nó , nó cũng là người cũng có tình cảm , làm sao nó có thể đứng nhìn em mình chịu đau khổ chứ
- chỉ vì một câu nói , chị sẵn sàng từ bỏ nghệ thuật từ bỏ cái ước mơ của mình , chị có hối hận không ? -
Từ trước đến nay , cái quyết định mang tên “ từ bỏ” này chưa một lần nó nghĩ đến hai từ “ hối hận”.
- không ? sẽ không bao giờ hối hận –
-em cũng vậy ? không bao giờ hối hận –
Hai ánh mắt cương quyết nhìn nhau , đúng là chị em một nhà , ở chung một bụng , cả hai đều muốn cho đối phương biết họ có chung một suy nghĩ một con đường .
Chap 52 : Một kế hoạch đã bắt đầu ……từ lâu .
Một buổi trưa ấm áp với nắng mặt trời , vào mùa đông mà có mặt trời thì hẳn không còn gì xung sướng hơn .
Tuy trời lạnh nhưng nếu chen lấn nhau trong căntin trường thì toát mồ hôi quả là rất bình thường .
Và ở một góc khuất nhất trong căntin này lại đang có một con Báo và một con Cọp đang ngồi mới nhau .
Người lên tiếng đầu tiên là con cọp và nó đang cười một cách vô cùng nhăn nhở .
- hô , muốn ăn được bữa trưa của một thằng điên quả là khó nha , vậy nên hôm nay chắc chắn ta sẽ phải vét sạch cái căntin này thôi –
Nó nở một nụ cười tà ám , mười đầu ngón tay gõ gõ xuống mặt bàn .
- Tình yêu chỉ mời Bảo Bảo ngồi xuống chỗ này thôi chứ có mời Bảo Bảo ăn đâu -
Thằng quỷ , hoá ra nó bị chơi xỏ , hứ , thế thôi nó đi chỗ khác , làm quái gì được nó ,
- vậy thì thôi , tôi ngồi chỗ khác , ngồi chỗ người ta mời cũng ngại lắm -
Nó đẩy ghế đứng dậy đang định rời khỏi thì bỗng bị Đăng kéo lại .
- Rách việc quá , bữa nay tình yêu mời được chưa ?-
Nhìn mặt cậu nhóc kìa , muốn kiếm người tâm sự chứ gì ? muốn nhờ người ta còn ra vẻ làm cao .
- hì , vậy thì đứng dậy đi mua đồ đi còn gì nữa -
Mặt nó vênh phải biết , mấy khi mà bắt nạt được cái tên khôn lỏi này chứ .
Đăng hậm hực lườm nó một cái mới chịu đi , vừa mất tiền lại còn làm osin cho nó chứ , đời này cậu chỉ muốn làm osin cho một người thôi .
- ha ha –
Nó cứ ngồi một chỗ cười lắc nẻ , tiếng cười càng lúc càng to , quả thực là nó không nhịn nổi .
Tiếng cười của nó thực có công suất lớn , bằng chứng chính là cả căntin cùng quay ra nhìn nó .
Bị nhìn đến thủng da mặt , tiếng cười của nó trở nên méo xệch , xấu hổ quá , xấu hổ quá .
- Ngồi mới Bảo Bảo tình yêu thấy thực xấu hổ -
Nhìn cái mặt đáng ghét của Đăng mà nó muốn đấm , nó cũng xấu hổ chết đi được chứ .
- hốc đi , ở đấy mà cằn nhằn –
Nó với tay lấy cái bánh mỳ cùng bát nước sốt , có thực mới vực được đạo , các cụ nói cấm có sai .
- Bảo Bảo , nói thật cho tình yêu biết đi , rốt cuộc là cô ấy đang làm gì ? đang suy tính gì ? –
Động tác ăn của nó ngay lập tức dừng lại , hoá ra cậu nhóc muốn hỏi chuyện này .
- này , em thấy mình quá đáng không ? sao lại giám nhắc cô ấy trước mặt tình yêu của mình hả -
Nhìn khuân mặt đen xì kìa , hẳn là rất tức giận rồi .
- Bảo Bảo – Cậu nhóc nghiến răng nghiến lợi này , nó mà chọc nữa chắc cậu nhóc nhẩy xồm lên mà bóp cổ nó mất .
- haizz, cậu biết thừa tính nó rồi , suy nghĩ của nó chẳng ai biết cũng chẳng ai đoán nổi –
- nhưng lần này cô ấy đến là vì chị mà -
Những điều xoay quanh cô gái tên Hoàng My đều khiến cậu khó hiểu , rốt cuộc là cô ấy tính toán điều gì chứ .
- chị biết nhưng chị có thể làm gì được chứ , em nghĩ một người như chị có thể độ chí với một người đã mang tên thiên tài sao ?, ngay cả em , em cũng có chiếm được tình cảm của cô ấy không ? 5 năm trước cô ấy không dùng dao đâm chị là cô ấy nhân từ rồi –
Nó cắn chặt môi trên của mình , phải , đáng nhẽ ra nó phải biến mất khỏi thế gian này 5 năm trước , cái năm mà chính tay nó đưa dao cho Hoàng My , quỳ xuống trước mặt My khóc lóc xin tha thứ , xin nhận được sự trừng phạt .
Hoàng My chỉ nhìn nó , một cái nhìn phức tạp , nó chưa bao giờ hiểu được cô nhóc muốn gì ? Hoàng My đã ném con dao về phía nó rồi nói một câu .
- từ bỏ đi , bỏ cái thứ đã hại anh tôi đi , và đó sẽ là sự trả thù bắt đầu , nhất định tôi sẽ quay lại , sẽ tặng cho chị một món quà , món quà mang tên anh tôi –
My bỏ đi ,chỉ để nó lại đó với hai hàng nước mắt .
- chị giúp em đi , chỉ có chị mới giúp được em , em rất yêu cô ấy , cô ấy ở đây chỉ tràn đầy đau khổ -
- chị xin lỗi nhưng chị không thể , 5 năm trước chị đã cướp đi tất cả tình cảm của cô ấy , 5 năm sau chị mong cô ấy được hạnh phúc –
Trước nụ cười nửa miệng của Đăng , nó nhìn ra sự hoang mang lo sợ trong đôi mắt ấy .
- chị nói dối , chị là vì người ấy đúng không ?và cũng chính vì bản thân chị -
Đăng nói hoàn toàn đúng , cũng vì người ấy và cũng vì bản thân nó , nó mong nhận được sự tha thứ .
Nó chỉ biết cúi đầu , nó thực sự bất lực không thể nào giúp được Đăng .
Đăng cười nó , cười cái vẻ có lỗi của nó
- chị thật ích kỷ -
Chỉ để lại cho nó một câu rồi Đăng bỏ đi , “ích kỷ” nó lắc đầu .
Nó không hề ích kỷ , nó chỉ đang đưa sự việc về đúng quỹ đạo của nó mà thôi .
Nó chạy thật nhanh ra khỏi căntin , nó cần chỗ nào thật yên tĩnh , cần một nơi có thể dãi bày hết sự hối hận , uất ức và cả đau đớn của nó .
Chạy thật nhanh , nó chạy đến một cái cây to , mẹ nó đã từng nói , cái cây này chính là cây định mệnh , nó đã gắn liền với cuộc đời mẹ , gắn liền với tình yêu của ba .
Gục đầu vào gốc cây nó bật khóc , cả người nó run lên bần bật , trái tim nó như bị bóp nghẹn , cuộc sống thật khó khăn , nó thật có nhiều màu .
————————
Hắn cùng Dương và Thiên Minh nói chuyện vui vẻ , hắn định buổi trưa dẫn nó ra khỏi trường rồi đến một nhà hàng nào đó ăn trưa nhưng nó lại nói bận .
Hắn cũng rất tò mò nó bận việc gì nhưng nó chỉ nói là việc của con gái , cô nhóc này càng ngày càng khó dạy .
- Tuấn Nguyên , tớ ăn trưa về thấy cô bạn gái cậu vừa khóc vừa chạy về phía sau trường đấy , hai người lại cãi nhau à –
Vừa nghe cậu bạn đó nói cả ba người cùng ngẩn ngơ nhìn nhau , nó khóc sao ? đây có phải chuyện lạ không nhỉ .
- này , tận mắt cậu nhìn thấy à , hay cậu nhìn nhầm ai giông giống thôi , chứ con nhỏ đó mà khóc thì cũng lạ -
Dương bật cười , cậu đang nghe một chuyện thật khó tin , khóc sao ? nằm mơ à .
- mình tận mắt nhìn , không nhầm được đâu –
- chẳng lẽ đã đến lúc rồi sao ? –
Cả Nguyên và Dương cùng nhìn Minh với ánh mắt khó hiểu .
- Nguyên đi đi , lúc này là cơ hội của mày , đi an ủi nó đi –
Hắn tuy thắc mắc nhưng hắn phải biết nó có bị làm sao không ? rốt cuộc ai đã làm gì mà khiến nó phải khóc .
- Dương , mày đi đâu đấy –
Thiên Minh thấy Dương định chạy đi thì liền kéo lại .
- Xem xét gì , đừng có làm kì đà cản mũi bọn họ -
- tao đi xem cô ta bị đánh bầm dập thế nào ? tiện thể hỏi xem ai mà anh hùng thế -
Thiên Minh liếc xéo thằng bạn , nó là đang mong em gái hắn bị người ta đánh bán sống bán chết sao ?
- mày yên tâm , nó không bị xước xát chỗ nào đâu –
Dương thấy thằng bạn mình hôm nay bị điên , sao nó biết được cô ta không bị làm sao chứ , thằng này mà không điên thì cô ta cũng bị điên .
- mày dựa vào đâu mà chắc chắn vậy –
- một cô gái thông minh thì không bao giờ dùng đến vũ lực , muốn người khác đau đớn thì đánh vào chỗ yếu nhất đó là tinh thần –
Dương có thể cảm thấy được độ nguy hiểm , cô gái này chắc chắn là một người rất nguy hiểm .
————————–
Hắn chạy thật nhanh đến chỗ nó , toàn thân không còn cảm nhận được hơi lạnh của không khí mà chỉ cảm thấy sự tức nghẹn của con tim , ai dám làm nó khóc hắn sẽ không bỏ qua đâu .
Bước chân hắn dừng lại trước một cái cây to , một cô nhóc đang khóc thật to dưới gốc , nhìn lúc này cô nhóc thật nhỏ bé và yếu ớt , điều gì đã khiến nó khóc , nhất định là một đả kích rất lớn .
Hắn đưa bàn tay ra , hắn thấy tay mình thật run , hắn cũng chẳng biết làm gì lúc này , chỉ làm theo mác bảo của con tim .
Đặt tay lên vai nó vỗ nhẹ , hắn thấy nó quay lại , thấy hai hàng nước mắt dài cùng ánh mắt long lanh đỏ hoe đầy nước mắt , thấy vẻ mặt nhăn nhó khổ sở .
- anh –
Nó gọi hắn một tiếng rồi nhào vào lòng hắn ôm chặt .
Nó dựa vào vai hắn khóc thật to , hắn chỉ biết ôm nó vào lòng mà vỗ về , truyền cho nó hơi ấm của chính mình , ai cũng vậy họ luôn có có một tâm hồn thât yếu mềm , họ đã cố dấu đi , dấu thật sâu để người khác không thấy .
Có thể khóc cũng là có thể dải toả , hãy khóc , khóc thật to để trôi đi ký ức , khóc thật to để trôi đi nỗi buồn , hãy khóc để chào đón một nụ cười thật tươi của hạnh phúc.