Sáng hum sau nó ngủ tới gần 9h mới dậy vươn vai ngáp 1 hơi dài rồi vào làm vscn bước ra mở cửa thì thấy Zumy và Suny đứng lù lù trước cửa phòng.
- Hì mày dậy thật đúng lúc thay dồ đi shop với tụi tao_Suny nói
- Mấy hum trước mới đi rùi còn gì_nó ngây ngô
- Hì tao cần mua vài thứ đi đi nhanh lên_Zumy đẩy nó vào phòng tắm đợt 2. Nó đành ngậm ngùi thay đồ vừa ra đã bị 2 nhỏ kéo đi. Thấy nó đi hắn bắt tay vào công việc. Nó bị 2 nhỏ lôi đi hết shop này đén shop khác mà chẳng mua được gì. rồi lại vào siêu thị đi đi, đi lại vài vòng ra vẫn tay không.
- Trời ơi tao không đi được nữa đâu tụi mày mún mua thứ gì mà chạy hết chỗ này đến chỗ khác mà vẫn tay không thế_nó nhăn mặt ngồi thụt xuống đường.
- Hì hay mình đi ăn đi lấy lại sức_Suny cười trừ lảng sang chuyện khác để khỏi phải trả lời câu hỏi của nó vì thật sự có cần mua gì đâu chứ.
- Đi đi mà_Zumy kéo tay nó lôi đi. Nó lại lê từng bước đi pảo mang theo ván trượt cho nhanh mà 2 nhỏ kia bảo tản bộ ngắm cảnh. Cảnh thì chẳng ngắm được chỉ tổ mỏi giã dời chân. Tụi nó ghé vào quán bình dân gọi 3 to phở bò ngồi húp nước xùm xụp. Gọi hết to này đến to khách làm ai nấy từ chủ quán đến khách ăn đều trố mắt nhìn 3 nàng có cái dạ dày không đáy. Sau khi đã no nê 3 nàng xoa bụng tính tiền rồi lại tung tăng đi chơi típ. 13h30'
- Về thui tao pùn ngủ_nó than
- Mày ngủ gần hết bủi sáng oy còn chưa đã à mà còn đòi ngủ nữa_Suny nhăn mặt
- Nhưng đi nãy giờ tao mỏi chân, tao mệt, tao pùn ngủ lắm_nó phụng phịu. Đúng lúc điện thoại Zumy có tin nhắn.
- Hì. Về thôi_đọc xong tin nhắn Zumy cười toe toét kéo 2 nhỏ bạn về.
Tụi nó lại đi xe căng hải về nhà. Vừa về đến cổng thì điện thoại của 2 nhỏ kêu lên nó ngơ ngác nhìn.
- Hì mày về đi nhá Bun gọi tao_Zumy nghe điện thoại xong tít mắt cười.
- Bin cũng gọi tao_Suny nói rồi 2 nhỏ phi đi 1 mạch chưa kịp để nó ú ớ câu nào. Nó mở cổng bước vào dọc đường đi dải đầy hoa hồng " hoa hồng ở đâu đây ta " nó nghĩ rồi cúi xuống vừa đi vừa nhặt. Nó nhặt từng bông hoa cho tới khi đến cửa nhà thì mới hết. Ôm bó hoa to đùng đẩy cửa bước vào mắt nó mở to hết cở mồm há hốc nhìn cảnh tượng trong nhà. Bóng bay rất nhiêu mỗi quả bóng bay có 1 sợi dây có gắn 1 tờ giấy bên dưới. Nó bước vào cầm từng tờ giấy đọc.
- Vợ ơi. Anh xin lỗi_tờ giấy 1
- Anh đã làm vợ bùn_tờ giấy 2
- Anh đã làm vợ gặp nguy hiểm_tờ giấy 3
- Anh đã không tin vợ_tờ giấy 4
- Để vợ phải khóc_tờ giấy 5
- Anh hối hận lắm_tờ giấy 6
- Vợ tha lỗi cho anh nha vợ_tờ giấy 7
- Anh yêu vợ nhìu lắm_tờ giấy 8
- Kin iu Bi_tờ giấy 9
- Hoàng Anh iu Thiên Anh_tờ giấy 10
- Iu nhìu lắm lắm lắm lun á_tờ giấy 11
- Cô bé lém lỉnh, trẻ con ngây thơ_tờ giấy 12
- Đã làm tan chảy trái tim anh_tờ giấy 13
- Làm cho anh cảm thấy ấm áp_tờ giấy 14
- Anh yêu em_tờ giấy 15
- Anh yêu em_tờ giấy 16
.........
.........
........
- Anh yêu em_tờ giấy 113.
Nó đọc hoa cả mắt hết tất cả bóng bay nó nhìn xuống sàn nhà " OMG gì đây " nó nghĩ rồi lấy tay dụi mắt không phải hoa mắt.
- Táo_nó hét lên khi hàng chục quả táo đỏ chót xếp thành hình trái tim to đùng dưới sàn. Nó ngồi bệt xuống lấy táo lau lau rồi bỏ mồm gặm. Hắn tay cầm bó hoa đi từ trên lâù xuống nhìn thấy nó ngồi gặm táo ăn ngon lành thì trố mắt ra nhìn sau đó phì cười tiến lại gần nó.
- Vợ_hắn gọi.
- Hả_nó giật mình ngước mắt lên nhìn hắn.
- Tha lỗi cho anh nhé_hắn mỉm cười nói. Nó ngây ngất nhìn hắn hum nay hắn đẹp trai đến lạ nụ cười đấy nụ cười mà lâu nay nó không được thấy giờ lại xuất hiện nó mỉm cười gật đầu rồi chú tâm vào ăn típ.
- Anh chịu vợ lun đấy trái tim đẹp vầy mà vợ nỡ phá nó_hắn phì cười nhìn nó nói
- Thì đằng nào mà chả phải ăn em ăn trước có sao đâu_nó nói rùi cắn phập 1 miếng táo to. Hắn cúi xuống hôn môi nó lấy đi lun miếng táo ngon lành của nó làm nó đơ như tượng.
- Hì thế thì anh ăn với_hắn vừa nhai vừa cười. Nó lườm hắn cháy áo.
- Táo đầy ra đây sao anh không ăn lại ăn chanh của em_nó nói
- Ăn táo của vợ ăn rồi mới ngọt_hắn toe toét.
- Anh đi chết đi_nó bặm môi nói rồi tiện tay vơ quả táo ném cái ộp vào đầu hắn.
- Ui da_hắn kêu lên rồi lấy tay ôm đầu. Nó hốt hoảng chạy đến.
- Anh có sảo không?_nó lo lắng hỏi.
- U đầu anh rồi nè bắt đền vợ đấy_hắn nhõng nhẽo.
- Đâu em xem_nó gỡ tay hắn ra xem 1 mảng đỏ trên đầu.- Em xin lỗi em lỡ tay.
- Không pít đền đi_hắn chu mỏ
- Đền gì?_nó hỏi
- Hun cái ở đây_hắn vừa ní vừa chỉ tay vào mồm.
- Ơ sao anh đau ở đây lại bắt em hun ở đấy_nó nhăn mặt chỉ đầu rồi đến chỉ môi hắn.
- Thì hun ở đây nó lan truyền lên đấy khỏi dần là vừa_hắn toe toét.
- Ủa sao kì zậy?_nó ngây ngô hỏi
- Kì hả? Zậy có hun hay không?_hắn nheo mắt.
- Ờ thì hun_nó hun cái chụt vào môi hắn - Xong .._nó chưa kịp nói hết câu đã bị hắn kéo lại hun thắm thiết. 1 hồi lâu hắn mới buông nó ra, chàng và nàng thở gấp.
- Chưa bào giờ em thấy không khí nó lại quan trọng như vầy_nó nói
- Thì giờ anh cho vợ thấy rồi còn gì_hắn cười toe. Nó lườm hắn rồi ngồi ăn táo típ.
- A táo_Zumy từ cửa đi vào reo lên.
- Cái con quỷ ăn mảnh kia nhìu táo như vầy mà không gọi tụi tao về ăn với lại ngồi ăn mình coi trừng nghẹn á_Suny bức xúc.
- Ai bểu tụi bây đi hú hí chi để tao về 1 mình giờ thì nhịn đi anh Bin nhầy_nó sỉa sói rồi quay lại cười toe với Bin.
- Con quỷ?_2 chàng, 2 nàng đồng thanh rùi nhào vào ăn.
- Vợ ơi nhìn lên đây...tách..._hắn gọi nó ngước lên thì hắn chụp ảnh cái tách.
- Chụp cho bọn em lun_2 nhỏ đồng thanh nhào ào ôm nó chụp anh
- Chụp cho tao với vợ tao_Bin nói rồi ôm cổ Suny chụp
- Cả tao nữa_Bun nhảy vào. Thế là cả bọn cứ đứng tạo hình chụp ảnh. Xong chạy lại lấy đện thoại của hắn xem nó thì kệ vẫn ngồi ăn tì tì.
- Bun chụp tao với vợ tao 1 kiểu._hắn nhào vào ôm nó chụp thế là Bun chụp mỏi tay. Chụp xong hắn lon tôn chạy ra lấy điện thoại xem anh tủm tỉm cười.
- Vợ ơi! Lấy kiểu này làm ảnh cưới vợ chồng mình nha_hắn nhe răng cười nói.
- Đâu_cả bọn nhao vào xem rồi phá lên cười nó thì trố mắt nhìn. Hắn chụp thì đẹp rồi còn nó mồm phùng đầy táo mặt méo xẹo tóc tai bù xù, ảnh này mà làm ảnh cưới á " Không" nó gào thét trong lòng vội nhấn nút xoa thì hắn nhanh tay lên giật lại.
- Ảnh cưới sao vợ lại xoa_hắn nhăn mặt.
- Cưới khỉ ý xóa đi_nó xù lông quát
- Không_hắn kiên quyết cầm điện thoại chạy.
- Đứng lại, xóa đi_nó rượt theo chạy vòng quanh nhà cả bọn cười rũ rượi.
- Ui da_nó kêu lên ngồi bệt xuống
- Vợ sao đấy có sao không?_hắn cahyj lại lo lắng hỏi nó túm ngay lấy hắn giật mình pít là bị lừa nhưng hắn không chạy được nữa ôm khư khư cái điện thoại.
- Chồng ơi xóa đi mà khi nào cưới chụp cái khác đi mà chồng_nó nũng nịu bày ra bộ mặt đáng iu nhất có thể.
- Nhưng anh thích cái này_hắn cố nói trong lòng nghĩ " không được để bị lừa "
- Nhưng em không thích xóa đi mà, chồng ơi_nó lay lay tay hắn
- Không là không mà_hắn không nhìn nó nữa cương quyết nói.
- Có xóa không?_nó nổi xung
- Không_hắn thẳng thừng
- Cho nói lại lần nữa có xóa không thì bảo, nhanh còn kịp_nó nghiêm giọng.
- Không mà_hắn nói - AAAAA sao lúc nào vợ cũng dùng chiêu này thế hahaha vợ chơi ăn gian hahaha_hắn lăn ra cười vì bị nó chọc lét lần thứ n kể từ ngày nó quen hắn.
- Chỉ có cách này mới trị được chồng có xóa không_nó nghiếm răng nghiến lợi chọc nói.
- Kh...ô....ng...hahahaha_hắn dãy dụa cười tay vẫn nắm chặt cái điện thoại không buông.
- XÓA_nó quát
- Thôi, thôi, anh xóa. anh xóa được chưa?_hắn đầu hàng vô điều kiện. Nó túm chặt lấy áo hắn sợ hắn chạy hắn đành mở điện thoại ra xóa trước mặt nó.
- Đấy anh xoa rồi đấy nha_hắn cười nói
- Xóa từ đầu có phải tốt hơn không cứ để người ta phải dùng vũ lực_nó nói rồi đứng dậy đi lên phòng. Cả bọn nhìn tụi nó cười nhăn nhở giờ mới thôi.
- Mỏi hết cả mồm_Zumy nói
- Đau hết cả 2 má_Suny bóp má
- Tụi nó gây nhau thì chán đến lúc lành thì ầm cả nhà_Bun nói
- Chỉ có Bi mới trị được thằng Kin_Bin nói. Rồi cả bọn về phòng mình. Hắn thì nằm thở xong cũng lên phòng.
Nó mệt mỏi lên phòng tắm rồi lăn ra ngủ không pít trời đất là gì. Lúc sau hắn vào thấy nó ngủ cũng leo lên giường nằm ôm nó ngủ.
Bun và Bin thì nấu cơm 2 nhỏ kia thì nằm vắt vẻo xem tivi. Nó cựa mình vòng tay ôm hắn khiến hắn tỉnh mỉ cười ngắm nó. Tay nó nắn nắn lưng hắn.
- Quái gối gì mà vừa mềm vừa ấm ấm thế nhỉ?_nó không mở mắt nói. Hắn pịp mồm cười.Nó mở toang mắt hình ảnh hắn nằm cười nhìn nó đập thẳng vào mắt nó nó đảo mắt nhìn khắp phòng.
- Phòng em mà._nó nói
- Thì anh có bảo là phòng anh đâu._hắn cười nói
- Thế sao anh nằm giường em_nó hỏi
- Anh vào nằm chung với vợ không được à_hắn nói rồi dụi đầu vào ngực nó - Anh ngủ nha vợ.
Nó đơ như cây cơ " mặt anh ta đang để đâu thế này " nó nghĩ rồi đẩy người mình lùi xuống gối đầu lên tay hắn quàng tay qua người hắn. Hắn mỉm cười ôm chọn lấy thân hình nhỏ bé của nó nói.
- Vợ ơi! Anh iu vợ lắm
- Em cũng iu chồng_nó nói nhỏ.
- Gì cơ em vừa noí gì_hắn nghe nó nói mà giật mình nó nói iu hắn đấy hắn mừng rỡ nhìn thẳng mặt nó hỏi như xác thực.
- Anh không nghe mất quyền lợi_nó cười nói
- Đi mà nói lại cho anh nghe đi mà vợ_hắn nũng nịu đáng iu
- 1 lần nữa thôi nhé anh không nghe kỹ thì đừng hỏi lại_nó nói rồi hun nhẹ vào môi hắn xong nói_ Em iu anh.
Hắn đơ như cây cơ thật sự là hồn hắn đang bay lên 9 tầng mây hỏi thăm các vị tiền bối rồi. Nó phì cười nhìn hắn rồi ôm hắn dụi dụi đầu vào ngực hắn. Cái ôm của nó khiến hắn tỉm cười khanh khách ôm chặt lấy nó miệng vẫn ngoác ra cười. 1 lúc sau Bun gọi tụi nó xuống ăn tối. Hắn ngồi vào bàn mà cứ ngơ ngác rồi lại tủm tỉm cười. Khiến ai cũng thắc mắc.
- Không sốt nhiệt độ bình thường._Bin sờ chán hắn rồi lại sờ chán mình nói, hắn vẫn giữ nguyên trạng thái đấy.
- Bi thằng đó sao vậy_Bun nhìn hắn hỏi nó
- Bi mày làm gì anh Kin mà anh ý như vậy đấy_Suny thắc mắc hỏi. Nó nhún vai ra chuyện là " tao đâu có làm gì "
- Alo trị châu quỳ đấy hả ở đây có 1 thằng điên chốn_Bin cầm điện thoại vờ gọi hắn giật mình giật lấy điện thoại lườm Bin rồi quay xang nó cười tươi rói.
- Vợ ăn cái này đi ngon lắm, cái này nữa,...._hắn gắp 1 đống thức ăn cho nó rồi lại chống cằm nhìn nó cười.
- Đấy tỉnh được 1 tẹo lại lên cơn nữa rồi_Bin nhìn hắn nói rồi cả bọn quay xang nhìn nó đang vừa ăn vừa cười. 1 lúc sau nó ăn xong đứng dậy mọi người mới bắt đầu ăn.
(Bạn đang đọc truyện tại VIPTRUYEN.PRO chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
Hắn ăn nhanh rồi cầm táo lên phòng nó làm cả bọn lại trố mắt nhìn.
- Thằng này hum nay nó sao thế nhỉ?_Bun thắc mắc cả bọn nhún vai rồi lại ăn.
- Vợ ơi?_hắn đẩy cửa bước vào.
- Anh không ăn cơm à?_nó thắc mắc vì nó mới lên được 1 tẹo mà.
- Anh ăn rồi vợ ăn táo nè_hắn cười tít mắt.
- Ăn gì nhanh vậy_nó thắc mắc
- Chuyện anh mà lị hì_hắn cười.- Mà vợ ơi?_hắn gọi
- Dạ_nó ngoan ngoãn.
- Chuyện của Ân tại sao vợ giấu anh tự mình chịu đựng vậy?_hắn nghiêm nghị hỏi.
- Anh có nghe em nói không hay là chỉ nghe Ân, chính anh bảo Ân ngoan hiền nếu em nói chắc gì anh đã tin_nó thản nhiên nói.
- Nhưng mà vợ cũng không được giấu anh chứ. Anh xin lỗi vợ tất cả là tại anh._mặt hắn bùn thiu
- Thôi không sao chuyện qua rồi nhắc lại chi cho đau đầu._nó nói
- Ừm nhưng lần sau có chuyện gì vợ cũng phải nói cho anh pít nha_hắn nói
- Em pít rùi_nó xị mặt.
- Hì thôi anh về đi tắm đây_hắn xoa đầu nói
- Đi đi ông bốc mùi nãy giờ hehe_nó chêu
- Đã thế ứ đi nữa hề hề_hắn vừa nói vừa ôm đầu nó dí sát vào người mình làm nó nhăn mũi xong cười sằng sặc. Chêu nhau 1 lúc hắn mới chịu về. Nó xuống sân nằm ở bã cỏ ngước lên nhìn bầu trời đầy sao khẽ mỉm cười
- Ê tương tư ai zậy?_Suny đập vai nó rùi nằm xuống với nó.
- Tao tương tư mày đó haha_nó chêu rùi cười
- Ui hạnh phúc quá ta hun cái nào_Suny chêu lại chu mỏ hun nó nó nhăn mặt đẩy Suny ra 2 nhỏ cứ đùa nhau mãi cho đến khi Bun gọi mới vào đi ngủ.
Sáng hum sau nó dậy xuống nhà mở tủ bếp thì tháy mấy gói bột mỳ nó cầm lên ngắm nghía đăm chiêu suy nghĩ 1 cái gì đó.
- Vợ! Em làm gì đấy?_hắn đi xuống hỏi
- Em mún làm bánh nhưng hông pít làm_nó nhăn mặt
- Để anh xem nào_hắn cầm gói bột mì đọc hướng dẫn. Nó chạy lên phòng cầm quyển sách hướng dẫn nấu ăn xuống đọc rồi nói
- Anh xé túi bột ra đi_nó nói, hắn kéo xoẹt bột rơi hết vào người hắn nó trố mắt nhìn rồi lăn ra cười.
- Hahaha nhìn mặt anh bùn cười quá haha_nó lăn lộn khi thấy người hắn mặt hắn dính toàn bột mỳ mặt méo sẹo. Hắn tức khí lấy 1 ít bột mì còn trong tụi ném vào người nó.
- Hahaha mặt em cũng không kém phần long trọng_hắn cười sằng sặc nó mặt méo thấy thương.
- Hahahaha ôi người bột mỳ hahaha_Suny, Zumy, Bin, Bun xuống nhìn thấy phá lên cười. Nó và hắn tức khí bóc ói bột mỳ ném vào người Suny, Zumy, Bin, Bun rồi ôm nhau cười. Thế là màn ném bột mỳ bắt đầu nhìn ai cũng trắng bệch chơi chán tụi nó về phòng đi tắm. Ngày ngày trôi qua tụi nó vui cười bên nhau rùi lại giở trò chọc phá liệu những ngày đó kéo dài được bao lâu.
Sáng hum đó ở trong phòng Bun chuông điện thoại reo Bun bắt máy.
- Alo, bác Phúc à......sao....đã tìm thấy chưa....được rồi....từ từ đừng manh động hắn sẽ làm liều đấy tôi sẽ nghĩ cách....được rồi tôi pít rồi_Bun nói chuyện điện thoại xong vội vàng đi xuống nhà. Nó đang ngồi càm cốc nước vừa uống vừa xem tivi.
- Bi..._Bun chần trừ gọi nó.
- Dạ có chuyện gì vậy hai_nó nhìn Bun hỏi
- Ba.....ba....ba bị Max bắt cóc rồi_Bun ấp úng nói vì sợ nó sốc nhưng anh không thể không nói vì chỉ có nó mới cứu được ba thôi.
- Choang_chiếc cốc trên tay nó rơi xuống đất vỡ vụn 1 giọt nước mắt rơi. Bun thấy thế chạy ôm nó.
- Bi em bình tĩnh nghe anh nói nè ba không bị gì hắn chỉ mún gặp em nên mới bắt ba ra uy hiếp thôi hắn không làm hại ba đâu_Bun vội vàng giải thích.
- Bi mày đừng thế mà Bi ơi_Zumy và Suny khóc lay lay người nó. Hắn thấy tình trạng nó thế nhào vào ôm nó
- Vợ nhìn anh nè vợ ba không sao đâu ba vẫn an toàn vợ đừng thế nhìn anh này. Nó vẫn ngồi đấy 2 hàng nước mắt rơi ướt khuôn mặt nó bít Max là người như thế nào ba mà rơi vào tay hắn sẽ khó thoát.
Triệu Đình Bảo ( Mã ) 26 tuổi là 1 người mưu mô hiểm độc. Sau khi mẹ nó chết ba nó vì lo cho nó bị bắt cóc lần 2 nên chính tay ông đã đào tạo Max trở thành vệ sĩ bảo vệ cho nó sau khi ông rút khỏi giang hồ làm ăn chân chính. 1 thời gian lâu sau ông phát hiện con người của Max khá hiểm độc, suy nghĩ hơi tiêu cực bất cần đời Max lại iu Bi tha thiết sợ hắn sẽ làm tổn hại đến Bi nên ông đã đuổi Max đi và cho cô lén lút về Việt Nam. Max do tức giận nên đã bắt ông để uy hiếp mún gặp Bi và bắt nhỏ tình nguyện theo hắn.
Chuông điện thoại Bun lại reo Bun bắt máy vội
- Sao....được tui sẽ đến ngay_nói rồi Bun dập máy quay xsang nhìn nó.._ Bi_Bun gọi
- Max đang ở đâu_nó lau nước mắt lên tiếng.
- Max đã đưa ba về Việt Nam phát hiện người của ta đã theo dõi nên đã đưa ba ra gần bờ vực rồi Bi em..._Bun trần trừ nói
- Đi thôi._nó lạnh lùng nói
- Bi hứa với anh dù có chuyện gì em cũng không được đến gần Max chỉ cần khuyên nhủ Max, Max sẽ nghe em thôi hứa với anh được không_Bun gĩ nó lại nói
- Em bít rùi anh đưa em đi_nó nói
- Tụi tui đi với
Thế là cả bọn lên xê phi 1 mạch đi đến nơi bác Phúc với 1 nhóm người ở đó Max kề dao vào cổ ba nó đứng gần bờ vực
- Các người đừng tiến lại đây nếu không ông ta sẽ chết Bi đâu tại sao các người không cho ta gặp Bi_Max hét lên hăm dọa
- BA_nó chạy lại nhìn thấy thế thì hét lên
- Bi em đây rồi Bi anh nhớ em quá_Max nhìn thấy nó sung sướng nói.
- Max anh thả ba em ra đi em xin anh , em xin anh mà thả ba em ra đi huhu_nó khóc lóc quỳ xin Max
- Bi em đừng khóc đừng khóc mà bọn họ chia cắt chúng ta anh đã tìm được em rồi anh sẽ không bao giờ xa em nữa đâu_Max nhìn nó xót xa nói.
- Max anh thả ba em ra đi ba em không hề chia cắt anh với em là tại em em mún về Việt Nam , em chỉ coi anh là người anh trai thôi Max huhuhuhuhuhuhuhu_Nó vừa khóc vừa nói
- Không em nói dối anh không mún làm anh trai em anh không mún_Max hoảng loạn lắc đầu nguây nguẩy.
- Bi con đừng lại đây không phải lo cho ba con không được lại đây_Ba nó hốt hoảng khi thấy nó từ từ tiến lại gần.
- Max anh thả ba em ra đi có gì thì từ từ nói em sẽ theo anh anh đừng làm hại ba em nếu không em sẽ chết trước mặt anh_Nó từ từ đi đến nói trong nước mắt
- Bi_Max kêu lên rồi từ từ bỏ dao ra khỏi cổ ba nó. Ba nói nhân cơ hội chạy ra kéo tay nó chạy Max giật mình rút súng ra bắn
- KHÔNG BA_nó hét lên rồi chạy ra đỡ cho Ba nó. Thời gian như ngừng lại tất cả bàng hoàng nó từ từ ngã xuống Max đưa tay đỡ lấy nó.
- BIIIIIII_tất cả hét lên chạy đến chỗ nó thì Max cầm sứng giơ lên
- Các người đừng qua đây tất cả là tại các người các người đã hại chết Bi_Max hét lên - Bi em đừng ợ anh sẽ đến bên em sẽ chăm sóc bảo về cho em em đừng sợ chờ anh_Max nói rồi bế nó nhảy xuống vực thẳm.
- KHÔNG MAX_tất cả hét lên túm lấy Max nhưng không kịp.
- Bi_Suny và Zumy thốt lên rồi ngất. Hắn nằm chết lặng nhìn xuống vực thẳm Người con gái hắn iu đang ở dưới đấy. Hăn đứng đạy dịnh nhảy xuống dưới thì Bin giữ lại.
- MÀY BỎ TAO RA TAO PHẢI XUỐNG ĐẤY VỚI BI BỎ RA_hắn quát. Bin đập mạnh sau gáy hắn khiến hắn bất tỉnh.
- Bi_ba nó chết lặng thốt lên rồi lên cơn đau tim.
- Lão gia_bác Phúc hốt hoảng rồi đưa ba nó đi viện.
- Bun quỳ xuống 2 hàng nước mắt anh rơi nhìn xuống vực thẳm bảo bối của anh bảo bối của anh đã rơi xuống đó không Bi sẽ không chết anh phải đi tìm Bi Bun nghĩ rồi đứng dậy đi
- Bun mày định đi đâu?_Bin hỏi khi thấy Bun lên xe
- Tao đi tìm Bi_Bun trả lời
- Về nhà đã tìm hiểu đường đi rồi cả bọn đi tìm Bi sẽ không sao đâu_Bin chấn an nhưng trong lòng anh đang sợ tê tái.
Bin đưa cả bọn về nhà bấy giờ hắn mới tỉnh.
- Bi_hắn tỉnh hoảng loạn gọi
- Kin mày bình tĩnh đi giờ việc quan trọng là phải đi tìm Bi tao tin là Bi vẫn còn sống_Bin thấy vậy vội chấn an hắn. Hắn cố kiềm nén sự sợ hãi nghe lời Bin tìm hiểu địa hình ở đó để đi tìm nó
- Anh, Bi đâu?_2 nhỏ tỉnh hốt hoảng hỏi Bin
- 2 em cũng bình tĩnh đi trong trường hợp này phải bình tĩnh thì mới tìm ra Bi_Bin nói
- Bi huhuhuhuhu_2 nhỏ khóc nấc lên.
Hắn và Bun đứng dậy đi Bin vội hỏi
- Tụi mày đi đâu đấy
- Tao đi tìm Bi tìm hiểu được địa hình rồi
- Tao đi nữa
- Tụi em cũng đi
Thế là cả bọn lên xe theo bản đồ xuống dưới vực thẳm tìm nó.
(truyện cập nhật hay nhất tại V I P T R U Y E N . P R O)
Đã 2 ngày 2 đêm tụi hắn đi tìm mà hết các làng chài mà chẳng thấy tung tích nó đâu hum nay là đem thứ 3 cũng là đến làng chài cuối cùng tụi hắn đi trên nền cát ai ai cũng mệt mỏi và nghe được cuộc nói chuyện của 2 đứa trẻ:
- Thiên thần đã tỉnh dậy chưa?_bé trai hỏi
- Chưa từ lúc chú đưa về thiên thần vẫn chưa tỉnh chú nói là biển đã đưa thiên thần đến cho ta thì biển sẽ làm thiên thần tỉnh lại thôi hì hì_bé gái vừa nói vừa cười.
- Em bé có thể cho anh pít thiên thần bọn em nói như thế nào không?_hắn vội vàng đến cho 2 đứa nhỏ hỏi.
- Dạ thiên thần đẹp lắm em chưa thấy ai đẹp như chị ấy đó anh nhưng mà từ lúc về đây chị ấy toàn ngủ chẳng chịu dậy chơi với em_bé gái hớn hở kể rùi xụ mặt xuống.
- Có thể dẫn tụi chị đến xem thiên thần được không?_Zumy hỏi. Con bé mỉm cười kéo tay Zumy đi cả bọn đi theo vào 1 ngồi nhà 1 bà lão đứng ngoài cửa.
- Bà chị này mún xem thiên thần hì_bé toe toét
- Các cô các cậu là?_bà cụ thắc mắc
- Dạ chúng cháu xuống đây tìm người bà có thể..?_Bin chưa nói hết câu thì bà cụ mở cửa đi vào cả bọn đi theo.
- Chị thiên thần nè_bé chỉ vào nó đang nằm trên giường. Hắn sững sờ người con gái hắn iu nằm ở đây trước mặt hắn nó chưa chết hắn run run đến cạnh nó ôm chầm lấy nó vỡ òa. Bun, Suny và Zumy cũng chẳng khác gì hắn ùa vào ôm nó nức nở.
- Con trai ta đi đánh cả bắt gặp nên đã vớt cô bé đưa về đây còn thấy 1 người con trai nữa nhưng cậu ta bị đập đầu vào tảng đá nên đã...._bà cụ kể với Bin. - Cô bé yếu lắm viên đạn vẫn chưa được lấy ra do ở đây không đủ quân tư trang các cậu phải đưa cô bé về thành phố mổ lấy viên đạn ra gấp nếu không lão sợ cô bé không qua khỏi._bà cụ từ tốn nói.
- Dạ con cảm ơn cụ con cảm ơn gia đình đã cứu giúp em con. Con xin phép đưa lun em ấy về thành phố để phẫu thuật ạ_Bin lễ phép. Bà cụ mỉm cười gật đầu. Hắn bế nó đi bé con liền giữ lại.
- Anh đưa thiên thần cửa em đi đâu_bé dưng dưng
- Bé ngoan chị phải đưa thiên thần đi bệnh viện nếu không thiên thần sẽ không tỉnh lại được_Suny dỗ dành
- Ti để anh chị ấy đưa đi đi_bà cụ nói
- Khi nào thiên thần tỉnh lại chị bảo chị ấy đến chơi với em nhé_con bé xụt xùi nói.
- Ừm chị sẽ bảo_Zumy xoa đầu bé rùi cả bọn bế nó ra xe phi thẳng lên bệnh viện thành phố. Bun gọi cho bác sĩ Shin đến bệnh viện gấp để phẫu thuật cho nó. Đứng chờ ở ngoài lòng ai cũng lo lắng, hoang mang đứng ngồi không yên. 5 tiếng sau bác sĩ Shin bước ra cả bọn ùa ra hỏi
- Bác sĩ Shin Bi sao rồi?_cả bọn đồng thanh.
- Ca phẫu thuật thành công nhưng..._bác sĩ Shin e dè
- Nhưng sao?_cả bọn hỏi dồn
- Đã lấy được viên đạn ra nhưng tỉnh dậy hay không phải nhờ vào ý trí của tiểu thư_bác sĩ Shin nói rồi bước đi. Cả bọn dường như chết lặng chỉ dựa vào lý trí sao. Hắn lặng lẽ đẩy cửa bước vào nhìn người con gái trước mặt mà lòng xót xa.
- Vợ!_hắn thốt lên nước mắt lăn dài trên má. Cả bọn nhìn thấy nó như thế không cầm được nước mắt. 1 lúc sau Bin lau nước mắt nói
- Mọi người về nghỉ ngơi đi Bi sẽ tỉnh lại thôi con bé nó iu đời lắm sẽ tỉnh lại thôi, Bi tỉnh lại thấy mọi người như vậy sẽ không vui đâu_Bin khuyên giải.- Bun về thôi, Suny, Zumy, Kin
- Mọi người về nghỉ ngơi đi tui ở lại với Bi_Hắn nói rồi quay xang nhìn nó
- Ừm thế mày ở lại nha bọn tao về thay đồ rồi vào_Bin nói rồi cả bọn đi về.
Hắn ngồi đó nắm tay nhìn nó mà lòng hắn đau quặn thắt.
- Vợ, anh đợi vợ anh sẽ ngồi đây đợi vợ nhanh tỉnh lại nha_Hắn nói rồi cứ ngồi nhìn mí mắt nó mong sẽ động đậy
Sáng hum sau mọi người đến thấy hắn vẫn ngồi nguyên như thế mà thương xót
- Kin mày về nghỉ ngơi tí đi bọn tao ở đây với Bi_Bin nói
- Tao không sao mày cứ kệ tao_Hắn nói nhưng vẫn nhìn nó
- Kin mày cứ như vậy Bi tỉnh lại sẽ không vui đâu tao sợ lúc Bi tỉnh lại thì mày khụy lun mất nghe lời tao đi Kin về nghỉ ngơi tẹo đi mày ở đây cả đem rôi_Bin khuyên
- Ừm đúng đấy Kin mày về ăn chút gì đi_Bun thêm vào. Hắn lặng lẽ đứng dậy nói
- Vậy tao về thay đồ xong tao tới bọn mày ở lại trông Bi nhé_nói rồi đi thẳng.
Cả bọn ngồi quây quanh nó Sumy và Zumy kể truyện cho nó nghe. 1 tuần trôi qua nó vẫn nằm in bất động như vậy ngày nào hắn cũng ở lại trông nó hắn cũng đã bình tĩnh lại pít tự lo cho mình chờ ngày nó tỉnh lại cả bọn cũng nghỉ lun học thay phiên nhau ở lại kể truyện cho nó nghe.
- Bác_hắn kêu lên khi thấy ba nuôi nó tức hiệu trưởng trường.
- Bác đi công tác về mới nghe được tin Bi sao rùi_cha nuôi nó hỏi
- Cô ấy vẫn chưa tỉnh lại_hắn bùn rầu nói.- Thôi bác ngồi đây chơi với cô ấy con đi lấy ít nước nha_hắn nói rồi bỏ ra ngoài. 1 lúc sau hắn vào mời hiệu trưởng nước
- Thôi bác phải về trường đây con ở lại với nó nhé_ba nuôi nó đứng dậy
- Để con tiễn bác_hắn nói rồi cùng hiệu trưởng ra ngoài. Lúc về hắn thấy y tá hốt hoảng chạy lên chạy xuống hắn lo sợ chạy đến giữ cô y tá lại hỏi
- Có chuyện gì thế?
- Bệnh nhân phòng 305 đột nhiên có chuyển biến xấu bác sĩ đang cấp cứu
Câu nói của y tá khiến hắn khụy lun xuống đất nước mắt lăn dài.
- Kin có chuyện gì vậy_cả bọn vào thấy hắn như thế hốt hoảng hỏi.
Hắn không trả lời mắt nhìn vào cánh cửa khép kín. Cả bọn nhìn hắn như hiểu ra vấn đề 2 nhỏ khóc nấc lên,
- Cạch_bác sĩ Shin mở cửa bước ra.
- Sao rồi bác sĩ_Bin chạy lại hỏi vì giờ chỉ có mỗi Bin thuộc dạng bình tĩnh nhất.
- Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức tiểu thư không qua khỏi_bác sĩ Shin bùn thảm nói.
- Đoàng_sét đánh ngang tai Bin, Bun khụy xuống, 2 nhỏ ngất ngay tại chỗ.
Sau đám tang nó hắn như người điên giam mình trong phòng
Sau đám tang nó hắn như người điên giam mình trong phòng uống rượu nhìn hình nó trong điện thoại cười 1 mình nhưng nước mắt vẫn lăn dài, hết uống hết cười hắn lại đập phá đồ đạc ai đến gõ cửa hắn đều đuổi mẹ hắn khóc nấc lên vì thương xót con mình. Bun cũng tình trạng như hắn nhưng đỡ hơn vì có Zumy bên cạnh an ủi. Bin và Suny cả ngày bùn tủi không nói không cười với ai. Ba nó lên cơn đau tim rồi đột quỵ ngay lúc nó rơi xuống vực thẳm đến giờ vẫn chưa tỉnh. Tin tức lan truyền cổ phiếu tập đoàn ba nó xuống dốc chầm trọng có nguy cơ phá sản. Bun sau 1 thời gian tĩnh tâm lại lao đầu vào công việc để dựng lại tập đoàn thoát khỏi cơn khủng hoảng. Zumy chăm sóc Bun giúp Bun trong công việc. Hắn như người điên trong 1 thời gian dài do nước mắt của mẹ hắn tĩnh tâm lại rồi cũng lao đầu vào công việc tiếp quản công ty ba hắn. Hắn trở thành 1 tảng băng thật sự, làm việc ngày đêm khi không lại uống rượu nhằm mục đích quên nó quên đi người con gái hắn iu da diết ,điên cuồng. Bun và Suny thành lập công ty rồi cũng ngày ngày làm việc không nói, không cười. Ngày ngày cứ thế trôi đi chẳng ai tìm thấy được niềm vui trong cuộc sống đối với mọi người nó là thiên thần là niêm vui của họ khi mất nó rồi nụ cười trên môi họ cũng mất đi hoàn toàn trở thành 1 cái xác không hồn chỉ pít đến công việc.