Gui đi vào kho thì đột nhiên cánh cửa đóng sầm lại........ nếu là người khác thì đã sợ đến phát khóc ........ nhưng Gui thì mỉm cười với cái trò con nít của 3 cô kia......... Cô lấy đt gọi cho Joe........
Joe: chiện gì vậy Gui?
Gui: cậu đến kho tầng 12 mở cửa cho tớ nhanh........
Joe: cậu hết chiện chơi rồi hả? chui vào đó làm gì?
Gui: mình đi lấy tài liệu........ bị người ta nhốt...... vậy giờ có lên mở hay không?
Joe: rồi...... rồi....... mình lên liền.......
Gui được ra ngoài........ cô quay lại văn phòng........
Cenly: sao lâu vậy Gui?
Gui: dạ tại em bị người ta nhốt lại chị ạh!
All: cái gì ? ai nhốt........
Đúng lúc đó thì Joe và Ariel bước vào........ muốn biết là ai thì coi đoạn băng này thì rõ thui.........
Joe đưa cho Cenly 1 cuộn băng trông đó quay lại tất cả việc 3 cô ta nhốt Gui lại.........
Cenly: các cô....... hãy nói xem chiện này là sao?
Kani: sao lại như thế? ở đó hok phải là hok có camera hay sao!
Ariel: đúng...... nhưng chúng tôi vừa lắp ở đó mà.........
Joe: theo như tài liệu...... các cô cũng đã làm nhiều việc để ăn hiếp các nhân viên mới của công ty ......vì vậy nên xin 3 cô hãy rời khỏi đâ ngay lập tức........
Candy: các người có quyền gì mà đuổi tôi.........?
Joe: ồ....... tôi biết chứ.....ba cô là GĐ...... nhưng vẫn dưới quyền tôi.......Gọi TGĐ xuống đây nhanh...........
Bảo vệ: vâng ạh!
TGĐ: có chiện gì thưa thiếu gia?
All: thiếu gia.......?
Joe: 3 cô gái ấy dám đụng đến Gui...... ông tính sao đây? ba tôi mà biết thì ông coi như tiêu........
TGĐ: cái gì? đụng đến tiểu thư Gui sao?
All: tiểu thư.........?
Gui: lập tức đuổi họ ra khổi đây..... và tống cổ cái gã GĐ kia luôn đi........ công ty hok có lào ấy sẽ tốt hơn đó........ vị trì đó chị Cenly làm nha.........
Cenly: sao ạh? tôi hok xứng đâu.........
Ariel: chị đừng từ chối...... hok phải Gui thích chị nên cho chị làm.... mà Gui thấy chị có năng lực thui........
Cenly: vậy thì....... tôi đồng ý..........
1 tuần sau ( Bin cho thời gian trôi qua nhanh 1 chút , vì hok có nhiều chi tiết gì nhiều........)
Ella: mọi người coi nà....... \" Tin mới nhất........ đồng loạt 3 tập đoàn Trịnh Thị , Lâm Gia , Ngô Thị đều rút vốn ra khỏi tập đoàn DM...... hiện giờ các nhân viên đang đòi công ty trả lương cho họ...... và theo chúng tôi được biết........ tập đoàn sẽ phá sản và hoàn toàn biến mất trong giới kinh doanh......\"
Hebe: vậy chiện hôn ước được bỏ rồi.......
All: mừng quá........
Wangzi: Gui ...... chúng ta sẽ được ở bên nhau....... chúng ta sẽ hạnh phúc........
Gui: ùm........
Joe: chúng em phải về rồi........ tạm biệt anh chị với 2 người nha( A Wei & yatou )
All: tạm biệt.........
Trên xe........
Ariel: chúng tớ tìm được bà ta rồi........
Gui: đến nơi đó đi.......
Joe: ok...........
Chiếc xe dừng lại 1 quán bar ....
3 người họ bước xuống xe làm tất cả mọii ánh nhìn đều hướng về phía họ…… có lẽ vì họ quá đẹp…… hoặc cũng có thể là vì người quản lí khu này ra cúi chào họ ……
Gui: tìm ngay cho tôi người trong hình này…… - cô đưa tấm hình cho người đó
Người đó : vâng ạh! ( quay sang tụi đàn em ): tìm ngay bà ta cho tao……
Bọn đàn em..........
Chờ khoảng 10 phút ……. Bọn đàn đưa bà ta đến trước mặt Gui…….
Bà ta : mấy người có chiện gì mà kiếm tối vậy?
Người đó: 3 anh chị ấy kiếm bà đó…….
Joe: bag biết ông Ngô chứ?...........
Bà ta: mấy người là ai?..........
Ariel: bình tĩnh đi……… chúng tôi hok có làm gì bà đâu! nhưng 1 người thì hok chắc.........
Bà ta: thật ra mấy người là ai?......
Gui: bà thật sự hok biết chúng tôi là ai?
Bà ta: nếu biết tôi hỏi làm gì?..........
Gui: tôi là con gái của chủ tich Ngô …….. bà có quen hok?
Bà ta: àh! thì ra là cô.......thế mà tôi cứ tưởng ai......... ba cô bảo đem tiền đến cho tôi ah!?
Gui lướt nhanh đến bà ta và bóp mạnh lấy cổ của bả.........
Gui: bà nằm mơ àh! tôi đến đây để tính sổ với bà đấy……..
Bà ta: buông.......buông………ra………
Gui: bà làm cho gia đình tôi khốn khổ thì nay tôi sẽ cho bà sông hok được chết cũng hok xong đâu…………
Nói xong cô đánh bà ta tới tấp………… hình như nỗi hận trong cô đang bùng cháy………coo đánh đến khi bà ta hok thể ngồi dậy được nữa………
Gui: nếu bà mà còn làm phiền ba tôi nữa thì tôi sẽ giết chết bà đấy…….. bà hĩu chứ?
Bà ta: vâng.........vâng.......
Nói xong cô bước lên xe cùng 2 người kia……… và cũng ở gần đấy có 1 người đàn bà ngồi trong xe...... người đó nãy giờ quan sát việc đó……… nhưng hok nghe được nội dung………
Bà taL: hok ngờ cô ta lại là con người như thế………
Chiếc xe cũng lăn bánh sau câu nói đó…………
Tại nhà Gui………
Gui: ba nói sao? Mở tiệc giwowis thiệu con cho mọi người biết sao?
Ba Gui: đúng........ ba muốn cho con danh phận trong cái thế giới này.......
Gui: thui……. Tùy ba vậy........ con sao cũng được.......
Vừa dứt lời đã nghe tiếng la của Joe……
Joe: Gui………….
Gui: chiện gì mà trong cậu vui thế?..........
Joe: ba mình và ba Ariel sắp về đây rồi………
Gui:thật hok ....... sao về mà hok báo trước........ về đây có chiện gì sao………
Ba Gui: Ba mời 2 người đó về đây đó…….. ba muốn cảm ơn họ đã chăm sóc con khi con bên ấy………….
Gui:vậy chừng nào mở tiệc vậy ba?
Ba Gui: tối nay......ba mời hết rồi……
Gui-Joe-Ariel: tối nay........
Em Sẽ Bỏ Cuộc ... Anh Ak
Gui: vậy thì 2 người kia đã về đây rồi........
Đang bất ngờ thì cả nhà lại nghe tiếng của 2 người rất quen..........
\" Chào tất cả mọi người........\"
Joe-Ariel: ba...............
2 người họ chạy đến ôm chầm lấy ba của mình........ riêng Gui thì đứng tượng hình luôn........
Joe: sao 2 người về mà hok báo cho tụi con ra đón......
Ba Trịnh: thui ..... ta và ổng đi được...... đón chi cho mệt......
Ba Lâm: sao con gái........ con và Joe tiến triển tới đâu rồi......?
Ariel: sao?...... sao ba biết........
Ba Trịnh: chiện gì mà 2 ta hok biết chứ!......
Ba Lâm bước đến trước mặt Gui.........
Ba Lâm: sao đây? thấy chúng ta về hok vui sao?
Ba Trịnh: công chúa của ba sao hok mừng ba hết vậy?
Gui: 2 người còn nhớ đến con sao? về cũng hok báo....... về là ôm chầm lấy 2 người kia..... vậy là còn trách con sao.....
Ba Lâm: ôi.... công chúa của chúng ta giận rồi kìa......
Ba Trịnh: thui mà...... cho 2 ta xin lỗi..... tại lúc đó 2 đứa nó ôm chặt quá nên ta.......quyên luôn........
Gui cười và ôm chầm lấy 2 người........
Gui: hok sao...... con nhớ 2 người chết đi được.......
Ba Trịnh - Lâm: ta cũng nhớ con nữa.....con gái........
Bây giờ ba Gui mới lên tiếng.........
Ba Gui: thui nào....... 2 ông bạn già đi đường mệt lắm hok?
Ba Trịnh: cũng hơi mệt......
Gui: vậy 2 người lên nghỉ ngơi đi......
Ba Lâm: ùm.......
Gui ( quay sang ba mình ): 2 anh con đâu rồi ba?
Ba Gui: 2 đứa nó qua nhà chị em Ella ùi..... hình như nghe nói chở đi mua đồ thì phải.......
Gui: vâng......
Đúng lúc đó Wangzi bước vô nhà........
Wangzi: con chào bác ạh!
Ba Gui: chào con......Thui mấy đứa nói chiện đi..... ba bận đi lo công chiện nữa.....
Gui: anh đến đây làm gì vậy?
Wangzi: đến thăm em hok được àh!
Gui: được chứ?
Bỗng Đt Gui vang lên.........
Gui: a lô........
Yu: nghe nói cậu làm hòa với gia đình ùi hả?
Gui: ùm....... sao mấy ngày nay hok thấy cậu đâu hết vậy?
Yu: mình......đang thu xếp trở về Mĩ......
Gui: cái gì.......chưng nào cậu đi......?
Yu: mình chưa biết nữa...... có thể tuần sau.....
Gui: lúc đó mình đi tiễn cậu.......
Yu: hok cần đâu...... thui mình gọi chỉ nói cho cậu biết thui....pai
Gui: pai
Wangzi: ai gọi vậy?
Gui: Yu gọi.......
Wangzi:có chiện gì sao?
Gui: cậu ấy sắp đi Mĩ.....
Wangzi: sao lại như thế?
Gui; em cũng hok biết nữa.......
Wangzi: thui ...... chúng ta đi ra vườn chơi đi..
Wangzi và Gui cùng nhau ra vườn trò chuyện............. hạnh phúc đang đến với họ...... nhưng niềm hạnh phúc này còn đến với họ nữa hay hok? ........
Wangzi: Gui àh! anh iu em nhìu lắm........
Gui: em cũng vậy........
Wangzi: em hứa với anh đừng bao giờ rời xa anh nha.....vì ba anh cũng rời bỏ anh mà đi....... nên anh sợ 1 ngày nào đó em cũng sẽ rời xa anh mất thui.........
Gui: ngốc ạh! em sẽ luôn ở bên...... lúc nào cũng ở bên anh...... đến khi anh cảm thấy phiền thì thôi đấy.....
Wangzi: anh hok cảm thấy phiền đâu...... có em ở bên cạnh là niềm hạnh phúc nhất của anh rồi........ nếu 1 ngày nào đó em rời xa anh ...... anh sẽ hok bao giờ tha thứ cho em đâu đó........
Gui ( phùng má lên , nhìn rất đáng yêu ): làm gì có chuyện đó ( chưa chắc đâu Gui ui...... số mệnh mình sắp đặt nè ......)
Wangzi: em cất bộ mặt đáng yêu đó đi nha...... nếu hok sẽ có rất nhiều người mê mệt em đó.......
Họ cười thật tươi....... tiếng cười tưởng như không bao giờ hết...... nhưng........ hok ai hay biết được...... số mệnh của họ vẫn còn rất gian nan......... có thể tiếng cười ấy sẽ bị thay thế bằng giọt nước mắt........
Tối đến..............
Ai cũng đến dự buổi tiệc nhà nhà Gui ........ và có cả mẹ Wangzi nữa..........Buổi tiệc đã bắt đầu.......
Ba Gui: cám ơn cám vị đã đên dự buổi tiệc của gia đình tôi...... buổi tiệc hôm nay tôi muốn giwowis thiệu cho các vị biết 1 người........ đó là con gái của tôi....... từ nhỏ nó đã ở bên Mĩ cũng ông Trịnh và ông Lâm....... Nào con gái bước ra đi nào..........
Gui bước ra như 1 nàng công chúa............ mọi người đều ngây ngất vì vẻ đẹp ấy......... riêng mẹ Wangzi thì rất bất ngờ vì sự xuất hiện của Gui......... bà thật không ngờ Gui lại là con gái của Ngô gia..........
Gui: tôi tên Ngô Ánh Khiết....... rất cám ơn vì sự có mặt của mọi người............
Sau buổi tiệc ấy....... mọi chiện xảy ra rất bình lặng..............
Tại nhà Wangzi..............
Anh đang nói chuyện với tấm của ba mình............
Wangzi: ba àh! con nhớ ba lắm......... mẹ thì ngày nào cũng công việc........ có nhiều lúc con muốn rời khỏi ngôi nhà lạnh lẽo này ba àh! ......... nhưng khi thấy mẹ ngủ trên bàn làm việc con lại hok thể nào đi được....... con muốn mẹ trở về như ngày xưa...... cái ngày mà cả gia đình ta cùng ở bên nhau....... ! lúc đó hạnh phúc lắm ba àh!..........
Anh hok biết từ nãy giờ mẹ anh đã nghe thấy tất cả........ bà đã khóc....... bà thấy có lỗi với anh....... bà đã hok quan tấm đến 3 chị em anh như lúc ba anh còn sống .......... bà lặng lẽ trở về phòng..........
Mẹ Wangzi: mình sẽ hok bắt Wangzi có hôn ước nữa......... nhưng.......... mình hok thể để Wangzi cưới Gui được........ hok thể để Wangzi cưới 1 người như thế.........! đúng...... phải gặp cô ta......
Sáng hôm sau....... Gui đang đi mua vài thứ ........ thì 1 chiếc xe chặn đường cô đi......... 1 người đàn bà bước xuống xe ...
Người đàn bà đó: chào cô........
Gui: chào bác Wang............
Mẹ Wangzi: tôi có thể nói chuyện với cô 1 chút được hok?
Gui: vâng............
Ngồi trong quán cà phê....... không khí trở nên u ám hơn..........
mẹ Wangzi: chắc cô biêt tôi tìm cô về chuyện gì đúng hok?
Gui: vâng........
Mẹ Wangzi: vậy thì tôi hok nói nhiều nữa........ tôi rất xin lỗi về chuyện tôi nói nặng với cô....... mong cô bỏ qua........ còn việc nữa là.......
Gui: bác cứ nói.........
Mẹ Wangzi: cô nói thế thì tôi hok khách sáo nữa.......... tôi muốn cô đừng gặp Wangzi nhà tôi nữa.....
Gui: tại sao?
Mẹ Wangzi: cô hĩu đó....... tôi rất coi danh dự của mình........ tôi hok muốn con trai tôi lại quen với 1 người lại kéo nhau đi đánh lộn........
Gui: chuyện đó.......
Mẹ Wangzi: tôi chỉ muốn biết cô giúp tôi được hok?
Gui: vâng........
Mẹ Wangzi: cám ơn cô...... tôi đi đây..........tạm biệt............
Cô đi khắp nơi....... cô cảm thấy mệt mỏi...... cô suy nghĩ về những gì mẹ Wangzi đã nói.......Bỗng , điện thoại cô rung lên............
Gui: a lô........
Wangzi: em đang ở đâu vậy?
Gui: àh!.......... em đang đi mua 1 vài thứ đó mà........
Wangzi: vậy.......em về nha....... anh có 1 bất ngờ dành cho em đó........
Gui: vâng....... em sẽ về sớm.........
Wangzi: iu em nhiều...... pai.......
Gui: em cũng vậy....... pai.........
Cô cảm thấy hạnh phúc........ cô quyết định sẽ ở bên cạnh anh....... cô hok thể nghe theo mẹ anh được... vì cô iu anh.......
Đang tính về nhà thì cô lại gặp.........
Gui: lâu rồi hok gặo cô.........
Xun: cô có thể đi với 1 lát được hok?
Em Sẽ Bỏ Cuộc ... Anh Ak
Gui: ok.........
Chiếc xe chở Gui và Xun đến 1 bãi biển vắng.........2 người đi dạo trên bãi biển........
Gui: tại sao cô lại đưa tôi đến đây.........?
Xun: ngày đó tôi và Wangzi quen nhau........ anh ấy đã đưa tôi đến đây ...... lúc đó tôi hạnh phúc lắm..... tôi mong cái hạnh phúc đó sẽ tồn tại mãi mãi..........nhưng....... anh ấy lại chia tay tôi khi gặp cô........
Gui: tôi xin lỗi........
Xun: cô hok có lỗi....... có lẽ do ông trời sắp đặt hết cả rồi.......
Gui: bây giờ cô như thế nào?
Xun: gia đình tôi đã mất hết rồi....... tôi cũng mất Wangzi rồi...... tại sao ai cũng bỏ rơi tôi hết vậy?
Gui: tôi........tôi........
Xun:tôi mong giúp tôi 1 chuyện được hok?
Gui: cô cứ nói........
Xun: đến tận bây giờ tôi mới biết hạnh phúc hok phải có được do chiếm đoạt ...... tôi mong cô sẽ mang hạnh phúc lại cho anh ấy....... tôi giao anh ấy lại cho cô đó.........
Nói xong Xun bước đi........ Gui cảm thấy rất khó xử........ cô nhớ mẹ cô trước khi mất đã nói:\" Đừng bao giờ cướp đoạt hạnh phúc của người khác - con sẽ nhận lại đau khổ hơn như thế ........ và đau khổ cho nhiều người khác nữa........\".........
Gui: Xun...............
Xun: chuyện gì?
Gui: tôi....... tôi sẽ rời xa Wangzi........ nên mong cô hãy ở cạnh anh ấy dùm nha........
Xun: cô đang nói gì vậy hả? cô và anh ấy đang hạnh phúc cơ mà..........
Gui: cô chỉ cần biết như thế là được rồi........... cô giúp tôi nha.......
Xun: tôi......... ùm......
Gui: cám ơn cô......... tôi đi trước nha................
Cô bước đi......... trời cũng bắt đầu mưa........... cô gục xuống đường mà khóc........ trời mưa nên hok ai quan tâm đến cô.......
Yu đi ngang qua thấy Gui nên cầm dù chạy ra che cho cô...........
Yu: Gui........ cậu sao vậy?
Gui: Yu......... cậu đó hả?
Yu: mình đây........ cậu làm sao vậy?
Gui: cậu cho mình ở nhờ được hok?
Yu: như thế....... àh! thui cũng được...........
Yu đưa Gui về nhà mình.............. cậu hok muốn hỏi cô vì cậu tin chắc cô gặp chuyện gì đó ........ cậu hok muốn ép cô nói ra.........
Yu: cậu uống đi cho nóng...........
Gui: cám ơn...........
Yu: cậu uống xong thì đi nghỉ ngơi đi..........
Gui: ùm............ àh! chừng nào cậu đi.......?
Yu: cuối tuần này...........
Gui: vậy mình hok tiễn cậu được rồi?
Yu: tại sao?
Gui: àh! mình bận việc vào hôm đó mà.........Thui cậu đi nghỉ đi.......
Yu: ùm...... cậu ngủ ngon........
Khi Yu đi khỏi thì cũng là lúc 2 giọt nước mắt cô đang rơi.........cô leo lên giường nằm........ điện thoại cô có rất nhiều cuộc gọi và tin nhắn của Wangzi......... cô tắt máy........ hok không muốn gặp hay nói chuyện với ạnh lúc này........
Sáng hôm sau.......... cô về nhà............ Wangzi đang chờ ở đó.........vừa trông thấy cô anh đã chạy đến ngay...........
Wangzi: Gui........ hôm qua đến giờ em ở đâu vậy hả?
Gui ( hok nhìn anh ....... thái độ của cô rất lạnh lùng giống như lúc mới gặp anh.......): tôi đi đâu liên quan gì tới anh chứ?
Wangzi: em ........ em đang nói gì vậy hả?
Gui: tôi mệt mỏi lắm rồi........ chia tay đi....... cứ sống như thế này tôi chán lắm.......
Wangzi: em coi anh là gì vậy hả? chẳng lẽ từ trước tới giờ cô chưa bao giờ iu tôi.....?
Gui: đúng....... từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ iu anh cả....... anh nghe rõ chưa?
Wangzi: hứ........thì ra là vậy........... cô chưa bao giờ iu tôi vậy mà tôi lại iu cô hơn cả bản thân mình....... tôi như 1 thằng khờ vậy đó........ từ nay tôi sẽ hok làm phiền cô nữa đâu....... tạm biệt.............
Anh chạy thật nhanh ........ cô ngồi xuống khóc nức lên......... Ariel , Joe , Ba Gui , ba Trịnh và ba Lâm chạy ra dìu cô vào nhà...........
Ariel: chiện gì xảy ra với cậu vậy hả?
Joe: sao lại chia tay........
Gui: con đau quá........ con muốn về Mĩ............
Ba Gui: chuyện gì vậy con gái........ ?
Gui: con xin lỗi......... có lẽ về Mĩ 1 thời gian mới làm cho con khỏe thui........ côn hok thể ở lại đây nữa......
Ba Gui: ba hĩu mà........
Ba Trịnh: vậy ngày mai con về cùng chúng ta luôn đi..........
Gui: dạ.........
Joe: vậy tụi con thu xếp.........
Gui: 2 cậu hok cần đi theo mình đâu......... 2 cậu ở lại đi............
Ariel: mình lo cho cậu........
(Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Wap.Sh chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
Gui: ở đây có các anh chị và 2 người kia nữa........ cậu hãy ở lại đi.........
Joe: ùm....... cậu phải giữ gìn sức khỏe đó............
Gui: ùm......... ba àh! đừng nói cho 2 anh biết mai con đi nha......... hãy để con ra đi trong im lặng.......
Ba Gui: ùm.............
Tối hum đó cô đã viết thư cho Wangzi............
Sáng hum sau....... cô đưa bức thư cho người đưa đến nhà Wangzi khi cô đã ngồi trên máy bay........cô nhìn khắp đất nước mình sắp xa nó.............
Còn Wangzi......... anh được người làm đưa cho 1 bức thư.........
\" Wangzi....!
Khi anh đọc lá thư này thfi cũng có lẽ em đã đi khỏi nơi đây mất rồi! em xin lỗi.......vid đã nói dối anh......! thật ra em iu anh nhìu lắm........ iu anh rất nhiều.........! nhưng em hok thể ở cạnh anh được nữa.......mong anh hãy tha thứ cho em....... ở 1 nơi nào đó em sẽ chúc phúc cho anh ...... mong anh sẽ luôn hạnh phúc........ đừng tìm em...... anh càng tìm em sẽ càng lẩn trốn........ em cần thòi gian để suy nghĩ lại tất cả những chuyện đã qua........ Anh àh! được quen biết anh là niềm hạnh phúc nhất của em.... dù ở nơi nào đi nữa em vẫn iu anh....... thà 1 mình em đau khổ còn hơn tất cả mọi người đều đau khổ......
Những câu nói vô tình của em có lẽ làm anh đau lòng lắm nhưng mà anh ơi.... em còn đau hơn anh...... em đau khi nhìn thấy anh khóc....... em đau khi anh nói tạm biệt........ em đau khi anh trách em....... em đau khi thấy anh như thế....... nếu có thể em nguyện sẽ gánh hết tất cả nỗi đau của anh........ để anh có thể sống hạnh phúc........ nếu có kiếp sau em vẫn sẽ iu anh....... iu anh nhìu như kiếp này........ !
Mãi iu anh.........! đừng tìm em....
Gui \"
Anh gục xuống ......... anh khóc........ anh chạy hết sức có thể đến nhà cô........ nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của tất cả mọi người....... anh như rơi xuống địa ngục........ anh tìm cô khắp nơi nhưng chỉ nhận được con số 0...............
Tình iu của họ sẽ ra sao khi Gui đã rời khỏi nơi đây...... tưởng như sẽ liên lạc với moị người nhưng hok..... cô cắt đứt mọi mọi tin....... Ba Trịnh và ba Lâm cũng hok nói ra 1 lời nào về cô........ cô như biến mất khỏi thế gian này....... Cô sẽ ra sao khi không có anh bên cạnh......... ???????????????
3 năm sau....................................
Trên chiếc máy bay chở 2 mẹ con ......... đưa họ đến 1 nơi xa lạ với đứa bé nhưng rất thân quen với người mẹ.....................
Cô nhìn đứa con nhỏ đang say vào giấc ngủ........... cô nhớ lại thời gian 3 năm giống như 1 cuộn băng quay chậm của cuộc đời cô khi không có anh bên cạnh.................
_______________Hồi tưởng______________
Sau khi qua Mĩ được 1 tháng....... cô cảm thấy cơ thể rất khác lạ.......... thường ăn nhiều đồ chua hơn......
Ba Trịnh: Gui àh! con cảm thấy hok khỏe sao? nhìn nét mặt con xanh xao quá.........
Ba Lâm: đúng đó........ hay ta sẽ kêu bác sĩ đến khám cho con nhé.........!
Gui: con cũng hok biết nữa........ cảm thấy lạ lắm.........
Ba Trịnh: quản gia............
QG: thưa ông chủ ...........
Ba Trịnh: gọi ngay bác sĩ Lee cho tôi.........
QG: vâng ạh!...........
1 tiếng sau bác sĩ đến khám cho cô..............
BS: chúc mừng cô......... cô đã mang thai rồi........ cô hãy đến bệnh viện khám cho an toàn............
Gui - Ba Trịnh - Ba Lâm: cái gì? có thai.............
BS: đúng........ tôi sẽ ghi đơn thuốc bổ cho thai nhi ......... tôi xin phép.........
Xung quanh cô như đứng lại.......... cô có thai......... cô có thai với ai........? hok lẽ chính là đêm hôm ấy.......... cô nên vui hay nên buồn.......
Ba Trịnh: chuyện này là sao?
Ba Lâm: con nói cho chúng ta nghe xem....... cái thai ấy của ai ?
Gui: của Wangzi.........
Ba TRịnh: vậy bây giờ con tính sao đây?
Cô đưa tay lên bụng........ nên giọt máu của anh đang nằm gọn bên trong........cô cảm thấy hạnh phúc....... cảm thấy sung sướng.........
Gui: con sẽ giữ.........
Ba Lâm: nhưng chẳng lẽ con sẽ nuôi đứa bé 1 mình........ con chôn vùi tuổi thanh xuân sao?
Gui: con sẽ hok iu ai nữa....... con sẽ nuôi nó......... có được hok?
Ba Trịnh ( xoa đầu và nhẹ nhàng nói với cô ): ta hok cản con....... ta biết con rất iu Wangzi...... ta sẽ chăm sóc cho mẹ con con..........
Gui: cám ơn 2 ba nhiều lắm......... con xin 1 điều được hok?
Ba Lâm: con nói đi..........
Gui: con muốn cắt đứt mọi liên lạc giữa con và mọi người ở bên đó..........
Ba Lâm: tại sao?
Gui: con muốn yên tĩnh sinh đứa bé ra........ con hok muốn nhớ lại chuyện đã qua...........
Ba Trịnh: ta hiễu rồi......... ta sẽ giúp con................
____________-________________-____________
Ngày tháng trôi qua............ bụng cô ngày 1 to....... cô đang đón chờ ngày đứa con của cô và anh sinh ra đời........
Cái ngày đó cũng đến......... cô đau bụng dữ dội........ 2 người ba của cô đã đưa cô đến bệnh viện........ sau 1 lúc cố gắng hết sức thì cô mới nghe được cái âm thanh của đứa bé............\" oa........oa........oa\"
BS: chúc mừng cô........... là 1 bé trai........ rất đáng yêu.......
Gui: có........có.........thể.......cho........cho........tôi.........xem .....con.......1 .........chút được ...... hok?
BS: đây........
Cô nhìn khuôn mặt đáng yêu của đứa trẻ........ cô đã khóc....... khóc vì hạnh phúc.........
Ngày tháng trôi qua nhẹ nhàng........ đứa bé cũng đã 2 tuổi...... lớn lên trong vòng tay của người mẹ và 2 người ông yêu thương mình....... đứa bé chỉ ngập tràn tiếng cười mà thôi............
Ba Trịnh: Gui àh! mọi người bên đó nhớ con lắm đó......... còn Wangzi thì.........
Gui: ba đừng nói về anh ấy......... con hok muốn nghe....... bây giờ con chỉ có mình Hoàng Tử ( con trai Gui đó ....... thấy tên trong fic nào đó quên rồi hay quá nên dùng luôn....... chủ fic đó đừng chữi Bin nhák )
Ba Lâm: thôi ba hĩu rồi........
Mấy tháng sau............
Hoàng Tử: mẹ ơi......... sao con hok có ba?
Gui: tại sao con hỏi vậy?
Hoàng Tử: con thấy bạn con ai ai cũng có cha có mẹ nhưng con thì lại hok........tại sao vậy hả mẹ?
Gui: cha con......cha con hok có ở đây....
Hoàng Tử: con hok ngoan hả mẹ? tại sao cha lại hok ở đây?
Gui: Hoàng Tử ngoan........ cha con phải làm việc nên hok có ở đây....... chắc chắn sẽ có ngày cha sẽ về với con trai mà.............
Hoàng Tử: con muốn đi kiếm cha.......... con muốn đi kiếm cha..........
Gui: Hoàng Tử ngoan ......... con đừng khóc nữa mà.............
Hoàng Tử: con muốn gặp cha.......con muốn gặp cha.....
Em Sẽ Bỏ Cuộc ... Anh Ak
Ba Lâm: ta thấy con nên cho Hoàng Tử biết cha nó là ai rồi đó........
Gui: con.......
HT: ông ơi....... ông biết cha con ở đâu hả?
Ba Trịnh: ùm...... cục cưng của ông lại đây nèk.......
HT: dạ.........
Gui: nhưng............
Ba Lâm: chẳng lẽ 3 năm hok làm con thay đổi chút nào sao? vẫn cái thói hok muốn chấp nhận được sự thật........
HT: mẹ ...... con thật sự rất muốn gặp cha .......mẹ cho con gặp nha.......
Gui: ngày mai chúng ta đi.......
HT-Ba Lâm - Ba Trịnh: thật sao?
Gui: ùm.............
3 người: hay quá............
___Hiện Tại_
\" máy bay sắp hạ cánh......xin hành khách thắt lại dây an toàn........\"
Gui: Hoàng Tử....... đến nơi rồi.......dậy đi con.......
Cô bước xuống sân bay ........ cô đẹp rạng ngời dưới ánh nắng chói chang........
Nhưng đi kèm bên cô lại có 1 cậu nhóc rất kute........ làm ai cũng phải ngưỡng mộ........
Cô đón taxi đến thẳng đến mộ mẹ cô.........
HT: ở đây đẹp quá mẹ ơi ......bây giờ mình đi đâu vậy mẹ?
Gui: đến mộ của bà ngoại con.........
Đứng trước mộ của mẹ mình.......
Gui: mẹ ơi....... con về rồi đây...... con nhớ mẹ lắm........HT lại đây nào........
HT: dạ.........
Gui: mẹ ........ đây là con trai của con........... đáng yêu lắm đúng hok mẹ........ con chào bà đi HT
HT: con Hoàng Tử...... con chào bà.......
Gui: con mới về ........ con về thăm ba đây........ mai con sẽ đến thăm mẹ ......chào bà mình về đi con......
HT: tạm biệt bà.......con sẽ đến thăm bà sau ........
Cô trở về con đường cũ......con đường mà kỉ niệm của anh và cô........bay giờ nó lại trở về.........Đứng trước cửa nhà mình cô hồi hộp bấm chuông cửa........\" bính............boong........\"
QG ra mở cửa..........: trời...... tiểu thư....... lão gia......tiểu thư trở về rồi.......tiểu thư trở về rồi........
Ba Gui: cái gì?........
Gui: ba con về rồi đây........
Ba Gui: trời ơi.......con gái tôi........con trở về rồi.......
Gui: ba.........con xin lỗi........
Ba Gui: hok sao đâu....... QG kêu tụi nhỏ về đây......
Không gian chỉ có tiếng cười của mọi người nhưng có 1 tiếng rên của 1 baby vang lên.........
HT: mẹ ơi con đói........
Ba Gui: ủa ai đây QG.........
QG: tôi......tôi.......
Gui: con trai con đó ba.........
All: What?
Ba Gui: con có con sao?
Gui: vâng.........
Ba Gui: con của ai vậy hả?
Gui: của Wangzi.......
Ba Gui: Hả?????????
Ba Gui chạy đến xem thằng cháu cưng của mình......: đúng là con của Wangzi....... kute thấy sợ luôn......
HT: mẹ ơi...... ông là ông của con đúng hum mẹ........
GUi: ùm.....
HT: con chào ông....... ông ơi.........
Ba Gui: chiện gì vậy con?
HT: con đói bụng quá àh!
Ba Gui: QG đâu mau chuẩn bị thức ăn cho tiểu Hoàng Tử của chúng ta ăn nào.......
GUi: con lên phòng 1 chút.......
Ba Gui: ùm.............
Vừa lúc Gui lên phòng thì mọi người kéo đến....... lúc Gui đi thì 1 năm sau mấy người này đám cưới cùng lúc......... Chun & Ella , Arron & Hebe , Jiro & Selina , A Wei & Yatou , Joe & Ariel , Yun & Xun ........
Chun: ủa sao nhà ta vui dữ vậy? có chiện vui hả?
Arron: ba ơi........ kí được hợp đồng lớn hả?
Ba Gui: vui hơn chiện đó nữa ....... nào cục cưng ăn nhiều vào.......
Bây giờ thì mọi người mới biết có 1 sự hiện diện của 1 cậu nhóc........
All: ai đây.........
Ba Gui: cục cưng của ba đó.........
Chun: cái gì? chẳng lẽ nó là con ba sao?
Ba Gui: ăn nói bậy bạ.........
Gui ( từ trên lầu bước xuống ): con trai của em đó.........
All ( quay lại ): Gui...........
Gui: em đây....... mọi người khỏe chứ?
Ella: em về khi nào vậy? mới về thui........
Joe: cậu nói đây là con cậu..... chẳng lẽ cậu có chồng rồi sao?
HT: mẹ ơi........ mấy người này là ai vậy ạh?
Gui: các bác của con đó.......mau chào đi.......
HT: dạ con chào mấy bác...... ( quay qua Gui ) mẹ ơi khi nào lớn con sẽ lấy cô bé này làm vợ mẹ nhé ! ( chỉ con gái của XUN & Yun )
Ariel: thui........ ngồi xuống mình kể cho nghe..........
Gui: đúng đó......... chứ mấy cậu có bầu mà đứng hoài thì hok chừng mấy người kia xé xác mình ra quá....
___________________Hồi tưởng________________
Khi Gui rời đi Wangzi rất đau khổ............ lúc nào anh cũng nhìn tấm hình của cô rồi tự cười 1 mình......... mẹ Wangzi cũng rất buồn khi tự tay mình biến đứa con trai yêu quý thành như thế...........
Còn Joe Và Ariel điều tra chuyện gì đã xảy ra........... và họ rất tức giận.......... lập tức họ đến nhà bà ta ( mẹ Wangzi ấy )
Mẹ Wangzi: có chuyện gì vậy?
Ariel: chúng tôi đến đây để nói cho bà biết .......... bà là 1 người mẹ thất bại........ thất bại hoàn toàn........
Mẹ Wangzi: các người đang nói nhăn nói cuội gì vậy hả?
Joe: bà chỉ biết đến danh dự sĩ diện nhưng bà đã hoàn toàn sai......... Gui hok phải là 1 đứa lưu manh ...... Gui là một cô gái tốt........
Mẹ Wangzi: cái gì.......... cô ta như thế mà là tốt sao???
Ariel: tôi nói cho bà biết........ Gui đánh người đàn bà kia vì bà ta đã cướp đi một gia đình hạnh phúc của Gui......... giờ thì bà biết rồi chứ.........
Joe: tôi hok ngại khi cho bà biết những công ty mí năm gần đây phá sản là do chúng tôi làm đấy........ họ đánh bị như thế......... làm ăn bất chính thì có phá hủy cũng chẳng bị gì cả...........
Mẹ Wangzi: cái gì???????
Ariel: bà thấy đó......... bây giờ Wangzi có giống như xưa nữa hay không? ........ đáp án bà tự trả lời đi.........
Joe: chào bà..............
Khi 2 người đó đi khỏi .........mẹ Wangzi chìm đắm trong suy nghĩ.........\" trời ơi.....chẳng lẽ tôi đã sai rồi sao?? Wangzi....... mẹ xin lỗi.......xin lỗi con \"
Còn Wangzi......... anh đang đi đến những nơi anh và nó( Gui ) đã đến..........!! Đến thảo nguyên ngọt ngào...............
Anh nằm xuống bãi cỏ và nhìn lên bầu trời.......... lại nữa......... khuôn mặt tươi cười của cô lại hiện lên........ anh nhớ cô......... nhớ muốn điên được............
\" Gui.......... em ở đâu........... em hãy về với anh đi.......... anh xin em............ Gui...............\"
Anh khóc......... đây là lần thứ bao nhiêu anh cũng hok nhớ nữa ........... anh khóc khi nhớ nó........
Đau....................
Nhớ.......................
Yêu........................
Buồn....................
Cảm giác bây giờ anh trải qua thật sự rất khó chịu........... Một người con gái ngồi cạnh anh............
\" Gui.........\" anh xoay qua và thốt tên cô........ nhưng người đó lại hok phải cô......... anh thất vọng.......
\" Xun...... là em àh.........!\"
Xun: ùh............ anh thật sự yêu Gui hả?
Wangzi: cô ấy là cả cuộc sống của anh.........
Xun: trước khi Gui đi....... em đã gặp và nói chuyện với cô ấy..........
Wangzi: cô .......... cô ấy có nói với em cô ấy đi đâu hok?
Xun: hok.......... cô ấy chỉ nhờ em chăm sóc cho anh........... và cô ấy nói...........
Wangzi: cô ấy nói gì?
Xun: cô ấy nói \" xin lỗi \"
Wangzi: Gui............
Xun thầm nghĩ \" cô ngốc quá........ nếu hok có cô liệu anh ấy có sống hạnh phúc hay hok? chính tôi cũng hok thấy hạnh phúc......... cô hãy về đây đi\"
Nó đang khóc........... Hoàng tử thì ôm lấy cô........ dùng đôi bàn tay nhỏ xíu lau nước mắt cho cô....... Cô ôm con trai bảo bối vào lòng.......
Mọi ngườii cũng buồn thay cô.............. nhưng họ biết cô hok có đủ dũng khí đối mặt với Wangzi......... họ đành chờ số phận của Gui và Wangzi................
Gui: Xun ......cậu ấy thế nào rồi?
Joe: hazz......... cậu ấy với Yu đã cưới nhau và đi Mĩ rồi........
Gui: mừng cho họ.........
Yatou: ừm....... chuyện của họ cũng thật đẹp..............
Sau khi Gui đi......... tuần sau Yu cũng đi khỏi đây.......... Và hôm nay anh đi......... nhưng hok ai biết cả vì anh đi sớm 2 ngày............
Đang nằm trong phòng Xun được người giúp việc được cho 1 bức thư.............. Dòng chữ thân thuộc đập vào mắt cô........... mở vội lá thư........
\" Xun........
Khi em đọc lá thư này thì anh cũng đã ra sân bay để trở về Mĩ......... anh xin lỗi ........ ngoài 2 chữ này ra anh cũng hok biết nên nói gì với em cả........ Cuộc đời anh được gặp em là hạnh phúc lớn nhất mà ông trời dành cho anh......... Năm đó anh phải rời xa em vì anh bị bệnh cần phải chữa trị ....... lúc đo anh cũng hok biết còn có cơ hội gặp lại em hay hok........nên anh sẽ hok giải thích hay chào tạm biệt em..... anh sợ em khóc........ lúc đó anh hok có can đảm để đi..........
Nhưng anh lại hok biết chính lúc đo anh đã đánh mất em mất rồi........... em còn nhớ hok.......anh đã từng nói....... Xun mãi mãi là của Yu........ nhưng bây giờ em sẽ là của người khác......... một người em yêu....... anh muốn nói cho em biết......... anh yêu em........... yêu em nhìu lắm......... Suốt cuộc đời này...... kiếp sau........kiếp sau nữa.......... Yu vẫn mãi yêu Xun..........mãi mãi...........\"
Cô khóc........... cô đã hĩu lầm anh........ anh sắp đi rồi........ hok......... cô phải đi gặp anh.........
Cô chạy xe thật nhanh đến sân bay \" hok.......Yu hãy chờ em....... xin anh \".......... cô chạy khắp nơi tìm kiếm bóng hình anh......... Rồi cô thấy anh......... anh sắp vào cửa rồi......... cô hét lớn \" Yu.............\"
Anh quay lại........ nét mặt ngạc nhiên cựa độ........vui mừng........ cô chạy đến ôm chầm lấy anh........
\" anh đừng đi mà.......... em yêu anh.......\"
Yu: Em ........em vừa nói gì........?
Xun: em yêu anh........ xin anh đừng đi...........đừng rời bỏ em mà............
Anh ôm chầm lấy cô............ anh hạnh phúc........rất hạnh phúc........
Cô quay sang pa mình: pa àh........ cô đưa Hoàng tử đi thăm mẹ 1 chút........ hùi nãy chỉ mới đến 1 chút tui hà........ rồi đưa nó đi chơi thành phố 1 chút...........
Pa gui: ùm..........pa phải gọi điện tính sổ với 2 ông kia......... dám giấu con 3 năm.........
Gui cười nhẹ rồi đưa Hoàng tử đi........... Đến mộ mẹ cô........... cô ngồi rất lâu đến khi Hoàng tử đói thì cô chở nó đến quán ăn gần đó...........
Gui: cho tôi 2 phần bít tết.........
Cô ngồi nhìn ngắm đứa con trai đang ăn của mình........ nó thật giống Wangzi.........
Còn anh…….chạy quanh thành phố …….. anh lại nhớ cô……..
“ 3 năm rồi……… Gui àh…….. 3 năm rồi…….. em đang ở đâu…….. anh nhớ em lắm……..”
Gui đưa Hoàng tử đên khu vui chơi mà khi xưa cô và anh vẫn thường đến….. Hoàng tử đòi ăn kem nên cô đi mua nhưng khi quay lại thì đã hok thấy Hoàng tử đâu cả……. Chạy khắp nơi tìm kiếm nhưng hok thấy đâu cả……
Một nơi khác…….. có một cậu bé đang ngồi nét mặt hỏang sợ nhìn khắp xung quanh nhưng hok khóc……..( kiên cường thật ) …… Wangzi đi đến thấy 1 cậu nhóc đang đứng nhìn qua nhìn lại…….nhìn tới nhìn lui……. Cảm thấy tò mò em ngồi xuống cạnh cậu bé ấy……..
“ Sao cháu đứng đây 1 mình thế?”
“ Cháu lạc mẹ rồi?”
“ Cháu giỏi thật đấy …… những đứa trẻ khác đã khóc um sùm lên rồi”
“ Tại mẹ cháu nói con trai hok được khóc nhè”……. Cậu bé khẽ cười…….
Anh bất ngờ về nụ cười ấy…….. rất giống……. rất giống cô……. Anh khẽ mắng mình…. sao lại có thể như thế?
“ Để chú bế cháu đi tìm mẹ nhé!”
“ Vâng ạh…………”
Anh bế nó lên……. Trong long lại có cảm giác than thiết với cậu nhóc này……( tình cha con đây ạh)…….
Đi được một đọan cậu nhóc hét lên……..
“ mẹ……..mẹ……..”
Cậu nhóc thóat khỏi Wangzi…….. 1 cảm giác mất mát len lỏi vào người anh……..
“ Hoàng tử con đi đâu thế? Mẹ sợ chết được “
“ Con đi lạc……. con xin lỗi……. nhưng có chú này đưa con đi tìm mẹ đó……..”
Cô vội nhìn lên để cám ơn người đó……..nhưng………. 4 con mắt nhìn nhau……. Nét ngạc nhiên…….. vui mừng và đau lòng……… cô vội bế Hoàng tử chạy đi nhưng 1 bàn tay nắm lấy tay cô……….
Em Sẽ Bỏ Cuộc ... Anh Ak
\" Gui............là em sao.?\"
Cô hok thể nào thốt nên lời........ cô cố gắng rút tay ra khỏi anh nhưng vô ích........ anh nắm quá mạnh........
Anh đưa cô đến 1 quán nước gần đó......... tay cô ôm chặt lấy Hoàng tử....... còn anh thì ngắm nhìn cô....... anh nhớ cô muốn phát điên lên được ......... nhưng tại sao cô lại hok nhìn anh....... chẳng lẽ cô.......cô...... đã có người khác...........
Suy nghĩ đến đó anh đã muốn giết người đó........( Bin: giết người ở tù đó nhoa......... Wangzi: im coi...... lo viết yk.....nhìu chiện...... Bin: xí...... làm gì ghê thế ........)
\" Gui àh...... em có biết anh nhớ em lắm hay hok.........? tai sao em lại rời bỏ anh vậy?\"
\" em.......em........\"
\" em nói yk.........3 năm ........3 năm em rời xa anh........ 3 năm anh đâu đớn.........\"
Cô lại khóc......... cô khóc khi hok biết phải nói với anh như thế nào........bỗng 1 bàn tay lau nước mắt cho cô...........
\" mẹ đừng khóc mà......... hix........hix.....\"
Hoàng tử khóc......... cô vội chùi nhanh nước mắt của mình và ôm lấy nó......\" mẹ hok khóc........ con ngoan đừng khóc......... mẹ hok sao......\"
\"Cái gì? con.........Gui....... em có con.........?\"
Anh chờ mong cái lắc đầu của cô nhưng lại nhận lấy cái gật đầu...........\" Vâng\"
Ánh mắt đau khổ.......tức giận hiện lên khuôn mặt của anh :\" ai là chồng em...... em nói đi chứ? tại sao lại đối xử với anh như thế? tại sao?\"
Cô thấy anh khóc.......... vẻ mặt của anh làm con tim cô như vỡ ra từng mảnh.......... cô quyết nói ra sự thật...........
\" Hoàng tử....... con nói muốn gặp ba đúng hok?\"
\" Vâng ạh.......\"
\" ba con đang ở trước mặt con đó....... kêu ba đi........\"
\" chú này ák...... thiệt hok mẹ........\"
\" mẹ có bao giờ nói dối con chưa?\"
\" hay quá......... con có ba rồi\"
Nói rồi Hoàng tử chạy đến bên cạnh Wangzi:\" ba...........ba ơi........\"
vẻ mặt hok hĩu của anh nhìn sang cô......... cô cúi mặt nói:\" nó là con trai của anh đó.........\"
\" hok thể........ anh và em chưa từng.......\"
\" đã từng......... ngày đó lúc chúng ta uống say ở quán bar hok?\"
\" đúng......... và anh tỉnh dậy thì mình đã ở khánh sạn nhưng quần áo vẫn còn...........\"
\" em mặc lại cho anh đó........ \"
\" nói vậy....... đây là con trai của anh.......\"
\" đúng........ khi em qua Mĩ hok lâu thì phát hiện mình đã có nó.......\"
anh ôm chầm lấy cô........... và đứa con trai........\" cám ơn em........ cám ơn em đã giữ đứa con của chúng ta..........\"
\" nhưng còn mẹ anh............?\"
\" mẹ đã hok còn hĩu lầm em nữa đâu........ mẹ xin lỗi em nhìu lắm ........\"
\" như vậy thì tốt rồi...........\"
\" từ nay trở đi anh sẽ hok buông tay em ra ......... suốt kiếp này kiếp sau.........mãi mãi bám lấy em......\"
\"hi......hi...........hi\"
Tiếng cười của sự hạnh phúc ........ tiếng cười của sự kết thúc ngày tháng đau khổ của cả 2 ......... và kết thúc câu chuyện của tôi........
Có lẽ mọi người thấy tôi hok kết thúc bằng 1 đám cưới của họ...........vì theo tôi thấy hôn lễ chỉ là hình thức bên ngoài ........... quan trộng nhất chính là sự hạnh phúc của họ....... của tất cả mọi người........
___Ngoại chuyện 1 chút___
Khi Hoàng tử lớn lên cũng đã vô tình gặp 1 cô bé lạnh lùng giống mẹ nó khi nghiêm túc........ và cậu đã quyết định chinh phục được cô bé đó........ giống như ba đã từng chinh phục được mẹ nó khi nghe mọi người kể chuyện lúc xưa.......... và ước mơ của nó là cưới đựoc 1 người như mẹ nó........ lạnh lùng nhưng đáng yêu.