3
Sáng hôm sau
Khi tiếng chim đang hót líu lo trên cành, thì cô giật mình thức giấc, nhìn anh bên cạnh mà cô thấy bình yên. Vuốt nhẹ khuôn mặt anh đặt lên má anh nụ hôn chào ngày mới.Rồi đi xuống giường vệ sinh cá nhân. Cô nhanh chóng đi qua phòng hai đứa nhóc gọi tụi nó dậy để chuẩn bị để trưa rồi nắng mệt lắm. Gõ cửa phòng hai đứa, một lúc sau, Ken đầu tóc rối bù xù bước ra nhìn thấy cô cậu nhóc nhào vào lòng cô, cô ngồi xuống ôm Ken vào lòng hỏi:
-" Sao thế hả, lại làm mèo lười à.."
-"Không a.. Ken buồn ngủ, mà cô tìm Ken có chuyện gì không ạ" Ken dụi đầu vào lòng cô lười biếng nói
-"Cô đinh rủ Ken và Sun về nhà cô chơi, mà Ken ham ngủ như thế này chắc cô phải hủy bỏ rồi." Cô giả vờ ủ rủ nói.
Ken nghe cô nói được đi chơi thì hai mắt bừng sáng, ngồi thật nhanh dậy hỏi cô:
-"Đi chơi hả cô, a vậy Ken và Sun cũng được đi ạ"
-"ừm, nhưng mà..." Cô chưa nói hết thì Ken đã lên tiếng
-"không a.. Ken đi mà, cô cho Ken và Sun đi với nha. Nha cô" Ken cầm tay năng nỉ cô, bày ra bộ mặt đáng thương nói.
Cô cười tươi nhìn nhóc Ken nói:
-"haha.. được rồi, con đi gọi Sun thức dậy ăn sáng rồi mình đi ha.."
-"vâng ạ..Sun ơi,,Sun ơi..dậy dậy đi chơi a..Sun>" Ken nghe vậy thì nhanh chóng nhảy ra khỏi lòng cô la lên gọi Sun dậy. Làm cô rất buồn cười, cứ hể nghe đi chơi là Ken lại như vậy, đúng là hết nói nỗi
Cô quay người đi về phòng gọi anh, cô quyết định hôm nay sẻ ăn sáng ở ngoài. Về tới phòng thì thấy anh vẫn còn đang ngủ trên giường, lại vỗ vai anh gọi:
-"Vũ, dậy đi sáng rồi, dậy rồi đi về nhà em nữa a"
Anh nghe tiếng cô gọi, nhanh tay ôm chặt cô ngã xuống giường. Cô chợt thét lên:
-"aaa,,"
-"anh làm gì thế a..Dậy nhanh đi tụi nhỏ chờ kìa" Cô nhẹ nhàng nhắc anh.
-"Muốn ôm em chút nha, nằm yên nào" anh lười biếng lên tiếng.
-"Nhưng mà..." Cô đang định lên tiếng thì anh đã chặn môi cô lại, anh nhấm nháp hương vị trên môi cô. Cô thì mở to mắt nhưng rồi cũng để cho anh làm gì làm. Anh hôn cô say đắm, tưởng chừng không có chuyện gì xảy ra nhưng thân thể anh bắt đầu nóng lên và anh có phản ứng a..
-"Anh muốn em". Giọng anh khàn đặc làm cô giật thót, nhưng rồi cô cũng hiểu anh nói gì. Cô nhìn anh rồi ôm anh vào lòng nói.
-"Cho em thời gian a... "
-"Khi nào, từ nhà em về được chưa. Anh không có kiên nhẫn" Anh dựa người vào cô để bình tâm nói.
-"ừm anh đứng lên đi, em pha nước lạnh cho anh"
Anh đứng lên, cô ngồi dậy chỉnh đồ của mình lại rồi vào tolet , anh ở ngoài này mà bị "tiểu huynh đệ"của mình hành hạ.. Anh thật khổ a.
Cô đi ra ngoài thì anh ở bên ngoài chạy nhanh vào. Cô nhìn theo mà phì cười, ai kêu đùa với lửa ráng chịu..
+++
Cô anh và hai đứa nhỏ cùng nhau đi trên chiếc MayBach đen của anh a.. Thật tuyệt sắp được về nhà rồi, cô rất háo hức. Cô nói với anh:
-"Anh à, mình đi ăn rồi mua đồ cho ba mẹ em rồi hãy về nhé"
-"ừm anh biết rồi". Anh lái xe vào một nhà hàng truyền thống.
Đậu xe vào bãi, anh cùng cô và hai đứa con đi vào nhà hàng. SUn và Ken thì háo hức nắm tay đi trước, anh nắm tay cô đi theo sau. Nhìn vào rất hạnh phúc. Nhưng không may cảnh gia đình 4 người này đã lọt vào mắt của bà Loan, bà ta cười tà ác nhìn về phía 4 người kia. Rồi sẻ có một ngày, hạnh phúc của con sẻ vụt bay thôi Vũ à. Con chớ chống lại ta.. Nói rồi bà ta đi về phía bàn cuả cô. Bà ta ra vẻ giàu có, mặt mài khinh khỉnh chào hỏi:
-"A., chào con Vũ, con đi ăn với người bảo mẫu à. Thân dữ vậy à."
Anh lạnh lùng không thèm nhìn bà ta, nói:
-"'Chào, cô ấy là người tôi yêu. Bà hãy ăn nói cẩn thận"
-"a... thì ra là người yêu. Nhưng cô nghĩ cô xứng chắc" Bà ta chảnh chọe nhìn cô nói.
-"Tôi không xứng thì không ai có thể xứng" Cô nhìn thẳng vào bà ta nói. Hứ.. Tính ăn thua đủ với cô à, xin lỗi cô thuộc dạng là ai ức hiếp mình cớ gì mình phải nhịn.
-"cô.. cô thật tự tin về mình nha." bà ta tuy tức nhưng vẫn xơi lại
-"Tự tin thì phần thắng mới thuộc về mình" Cô cũng khôn ngoan không kém.
-"Cô.. Cô là hồ ly tinh đừng ở đó mà tự tin..hứ" Bà ta nóng mặt, ai đời tưởng cô bị mất mặt ai dè bà ta bị quê.. tức chết bà mà
-"Cảm ơn, tôi rất thích làm hồ ly, vì hồ ly rất đẹp, sắc sảo" Cô cười nữa miệng nhìn bà ta. Sau nào, bẻ mặt chưa. Đã nói đừng động vào cô mà không nghe.
Anh và hai đứa nhỏ ở ngoài nhìn cô và bà ta đối đáp mà sướng trong lòng, giọng cô rất sắc, thế nào cũng bẻ ngược tình thế được hết. Anh không nhìn lằm cô a..
Bà ta nhìn gia đình 4 người mà tức đỏ mặt.. Chết tiệc.. cứ đợi đấy bà ta tức giận đùng đùng quay mông đi. Làm cô, anh, Ken và Sun cười nghiêng ngửa.
-"hahah... như thế nào, em lợi chứ.." Cô vênh mặt hỏi.
-"lợi hại a..cô/em rất lợi hại". Anh, Ken, Sun đồng thanh khen.
Thức ăn cũng vừa đem lên, 4 người bọn cô ăn nhanh để đi mua đồ rồi về nhà cô nữa..
+++
t/g: vài chương sau có thể đầu độc tâm hồn trẻ thơ.. mog đọc giả cố gắng a..(^^) ..Ths đã ủng hộ truyện của tg nhé..^_~
Chương Gặp Mẹ Nhất Nha
3
Nhà cô cách thành phố nơi anh ở cũng không xa mấy, đi xe khoảng 2h là tới. Anh và cô khi nảy đã mua đủ đồ về thăm nhà rồi, nhớ lại anh khi nảy thật buồn cười. Chuyện là như thế này:
_-_-_Flashback
Sau khi ăn sắng ở nhà hàng xong, cô, anh và tụi nhỏ đi Trung tâm thương mại . Cô định sẻ mua cho mẹ một cái áo khoát, còn bố thì một chiếc đồng hồ. Anh thì cứ đi theo sau cô, tay dắt hai đứa nhỏ nhìn rất buồn cười. Đi qua khu bán vật dụng trong nhà bếp, anh đột nhiên dừng lại, ngắm nhìn rồi hỏi cô:
-"Vĩ Nha, anh cần phải mua đồ dùng trong nhà bếp tặng mẹ em không?"
A.. anh bị gì sau, mới gặp lần đầu mà anh định tặng vật dụng trong nhà bếp tặng mẹ cô. Haha.. cười chết cô rồi. Cô định lên tiếng thì Ken nói:
-"Ba à, ba bị sau thế. Ai đời ngày đầu đi gặp mặt gia đình người yêu mà tặng đồ gia dụng không, ba định tặng cái này à..Con không biết ba nghĩ gì nữa..haizzz" Cậu lắc đầu cầm cái nồi cơm điện cỡ nhỏ hỏi anh, làm cô phì cười.
Anh nghĩ cũng đúng, nhưng không tặng cái đó thì tặng cái gì. Anh vò đầu bứt tóc. Nhìn thấy anh như vậy Ken vội lôi tay anh đi nhanh rồi nói với cô:
-"Cô ơi, con với ba Vũ đi đây ti, lát gặp lại"
-"A,.. Ừm. Lát gặp lại" Cô cười vẫy tay nói theo, rồi dắt tay Sun đi tiếp. Cô bé nãy giờ hứng thú với các vật dụng xung quanh mà không thèm ngó xem chuyện. Cô nói với Sun:
-"Sun à, đi nào. Đi mua đồ cho bà và ông nào"
-"A.. đi a..Sun cũng muốn mua đồ cho ông bà nữa..hihi" Thành công kéo Sun ra ngoài cô và Sun đi mua đồ cho hai vị trưởng bối trong nhà a...
_-_-_ End Flaschback
Thế đấy, cô nhìn anh mà cười tủm tỉm, anh đúng là ngoài lạnh lùng nhưng bên trong cất chứa những điều thú vị a..
Chiếc Xe của anh dừng lại trước cổng của một ngôi biệt thự ba tầng. Cô nhanh chóng bước xuống xe, hai đứa nhỏ thấy cô xuống thì liền nhanh chân chạy theo cô.Ken nhìn trước cổng căn nhà nhỏ tiếng nói:
-"cô ơi, nhà cô đẹp quá. Mình ở đây bao lâu cô?"
-"hiiih... Sau đẹp bằng nhà Ken, Ken muốn ở đây bao lâu thì ở a... chịu không?" Cô lém lĩnh trẻ lời.
-"Vậy a.. cô ơi Sun muốn vô nhà, Sun mõi chân quá" Sun mè nheo ôm chân cô nói, đúng là tiểu quỷ đúng mới xíu mà mõi chân.
Cô thấy anh đứng trước cửa rồi đưa tay nhấn chuông cửa, anh nhanh vậy a.. Cô tròn mắt, hai đứa nhỏ thấy anh bấm chuông thì chạy nhanh lại phía cửa đứng. Cô xách đồ đi lại phía 3 người. Cổng mở ra là mẹ cô Đinh Nha. Bà Nha nhìn 3 người một lớn hai nhỏ đứng trước mặt nhà bất ngờ, Ai đây nha.. Nhưng khi bà thấy cô thì mới biết 3 người này chắc là gia đình mà cô đang sống và làm việc.
-"Chào bác ạ" Anh lên tiếng chào hỏi lễ phép.
-"Cháu chàu bà ạ.." Ken/Sun đồng thanh lên tiếng. Tụi nhỏ cười tươi khi thấy bà." Nhìn bà thật hiền nha"
-"mẹ, con về rồi" Cô nhìn bà cười hiền rồi ôm bà vào lòng. Bà cũng ôm cô nói:
-"Nha Nha, con về rồi" Cô buông mẹ ra rồi giới thiệu với bà:
-"Mẹ đây là Minh Vũ cha của hai bé Minh Minh và Minh Anh. Mẹ cứ gọi chúng là Sun và Ken nhé."
-"Chào con Minh Vũ. Chào các cháu Ken và Sun" Bà cũng hiền từ bắt tay chào anh, rồi nựng mặt hai đứa nhỏ.
-"Còn đây là mẹ em. Đinh Nha" Cô giới thiệu bà với anh
Anh cười hiền từ nhìn bà. Bà thật giống với mẹ anh, đẹp, hiền dịu và luôn nhìn anh bằng con mắt thân thương.
-"bà a.. cháu thật mõi chân, mình vào nhà bà ha... cháu muốn thăm quan nhà bà nha." Bé Sun đi lại gần bà Nha nắm tay bà mè nheo nói giọng đáng thương, đưa cả cặp mắt cún con lên nhìn bà. Làm bà yêu không thôi. Bà cuối người ôm cô bé vào lòng hôn vào mặt cô bé nói:
-"Tiểu quỷ, đi thôi. Bà dắt hai đứa vào nhà. Vào nhà thôi nào Vũ. " Bà bế Sun rồi nắm tay Ken đi vào nhà nhưng cũng không quên nói với anh.
Anh cười gật đầu rồi đi theo cô vào nhà. Cô nhìn ba bà cháu trước mắt mà cười hiền. Mẹ cô rất yêu thích trẻ nhỏ, và cô được thừa hưởng từ bà. Sun và Ken có lẽ yêu thích bà rồi, nếu như vậy thì cô có thể an tâm mà lúc nào đó giao chúng cho bà để giúp anh trong công việc rồi.
Anh đi sau ôm cô vào lòng nói nhỏ:
-"Mẹ em hiền dịu, em rất giống mẹ. Anh có thể làm con rể của mẹ em được không?"
-" hihi.. cái đó thì anh phải hỏi mẹ em rồi. Hỏi bà có nỡ giao em cho anh không thôi" Cô nắm tay anh cười nhẹ, nói.
Anh và cô đi vào sân nhà thì bổng ở đâu có một vật thể lạ nhảy vào người cô. Cô nhìn nó mà cười nhẹ, aa Boo của cô to lớn thế rồi à. Con cô a.. Nhớ nó quá:
-"Boo con to thế rồi à, có nhớ mama không a.." Cô ngồi xuống nói với Boo
Boo- là con chó mà cô nuôi 7 năm rồi, không biết nó chó gì mà lớn rất nhanh. Cô rất thích,. Boo không biết hiểu cô nói gì không mà cứ liếm tay cô vẫy đuôi rối rít. Anh nhìn cô và con chó to ngồi dưới sân mà buồn cười. Cô ở đâu lại có được con chó to như thế này, anh là người cũng rất thích nuôi chó. Nhưng do công việc bận quá nên không có thời gian nuôi.Cô ngồi xuống vuốt đầu con chó to với cô anh hỏi:
-"Em làm sau lại nuôi được một con vật có thể lớn hơn mình như thế này a.."
Cô nhìn anh lém lĩnh cười:
-"Em mà..haha Boo đây là Vũ người yêu mẹ a..Con ra màn chào hỏi đi a.."
Boo nghe cô nói thế liền nhào lại anh, leo lên người anh liếm khắp mặt mài anh, vẫy đuôi rối rít. Có lẽ nó rất vui..Cô cười ngất ngưỡng. Còn anh thì sợ nhột nên cứ dẫy dụa không thôi anh nói:
-"Boo a.. xuống nhanh Nha ơi cứu anh..hahah.."
Boo cứ một mực như vậy anh đành phải tìm cách chạy đi, Boo cũng chạy theo, nhìn một người một thú đuổi nhau như vậy mà cô phì cười..hahah
-"Boo,, dừng lại a..tao thua rồi..Nha ơi cứu anh..aa đừng liếm nữa mà" tiếng anh vang vọng trong khuôn viên nhà. Ken và SUn nghe thấy thì đứng cổ vũ không thôi:
-"Ba ơi cố lên.. cố lên..hahah"
-"Boo ơi cố lên..... Sun thích boo a..hahah.. "
Cô nhìn cảnh tượng này mà hạnh phúc. Rồi một ngày cô sẻ cùng anh và hai đứa nhỏ sẻ vui và hạnh phúc như vậy thôi..
++++
Chương Ba Nhất Nha
3
Sau khi bị Boo rược đuổi thì anh đã rũ rượi. Nhìn anh như vậy, cô rất muốn cười to nhưng rồi cũng phải lại giúp anh lấy lại phong độ. Sun và Ken thì đang chơi với Boo có lẽ ở đây hai đứa nhỏ không buồn rồi. Cô cười nhẹ, vuốt má anh nói:
-"Đi vào gặp ba em rồi em dắt đi tắm, nhìn anh bẩn quá..haha."
-"haha, bẩn sau..Anh thấy rất tuyệt nha.. Đi nào gặp ba em nào." Anh nói rồi cùng cô đi vào phòng khách. Ông Gia Vĩ đang ngồi đọc báo trên sopha, nghe tiếng động ông ngước lên nhìn cô. Cô thấy vậy thì thở dài, lại giả vờ nghiêm khắc nữa đây. Cô dắt anh lại gần ông, nói:
-"Ba, con về rồi. Còn đây là Khắc Minh Vũ cha của hai bé Sun và Ken a."
-"Con chào bác" Anh lễ phép chào hỏi.
-"Ừm, cậu ngồi đi."Ông nghiêm giọng lên tiếng.
Anh ngồi xuống rồi nói với ông:
-"Dạ, con có món quà tặng hai bác ạ. Tại con không biết hai bác thích gì nên mua đại ạ.Con tặng bác trai bộ ấm trà gỗ" Anh đưa quà cho ông. Quay sang mẹ cô anh nhẹ giọng nói:
-"Con tặng bác gái bộ trang sức ngọc trai ạ"
-"Con quá khách sáo, lại nhà chơi được rồi không cần phải khách khí. Nhưng bác cũng cảm ơn"Bà Nha nhận quà của anh rồi quay sang cô nói:
-"Nha Nha,con đi vào bếp với mẹ. Để Vũ ở đây với ba"
-"Vâng ạ, con đi vào bếp nha ba. Yêu ba" Cô hôn vào má ông nói rồi đi vào bếp. Ông cười tủm tỉm, hihi được bảo bối hôn a...
Còn mặt anh đen như cái đít nồi, aa sau hôn ba không thế, anh bỏ đâu. Cô nhớ đó khi về tới nhà anh đồi cả vốn lẫn lời. Anh khổ quá mà..aaaa
-"Tôi và cậu chơi ván cờ tướng được chứ, rồi nói chuyện như hai người đàn ông" Ông Vĩ lên tiếng làm phá tan cái ý niệm trong đầu anh. Anh giật mình lấp bắp nói:
-"a...dạ vâng..vâng ạ.."
+++
Trong phòng bếp
Cô và mẹ đang nấu ăn cho cả nhà, bỗng mẹ cô hỏi:
-" Con thích Minh Vũ à"
Cô giật thót, biểu hiện cô rõ vậy sau. Đỏ mặt thừa nhận:
-"Vâng ạ, mẹ không ngăn cản con chứ"
-"Tại sao phải ngăn cản, hạnh phúc là do con chọn. Mẹ luôn ủng hộ con, mẹ thấy Vũ là người tốt, tuy có hai đứa con riêng nhưng không sau, con chấp nhận được thì mẹ không ý kiến mẹ cũng thích tụi nhỏ nữa." Mẹ cô dịu dàng cho ý kiến.
-"Vâng ạ, cảm ơn mẹ" Cô nghe đươc những gì mẹ nói thì cô cảm thấy nhẹ nhõm, mẹ luôn như vậy luôn ủng hộ cô tất cả.
+++
Trong phòng bếp như vậy nhưng ngoài phòng khách thì không khí có vẽ rùng rợn hơn, ba cô nghiêm khắc hỏi:
-"Cậu yêu con gái ta"
-"dạ vâng ạ, con yêu Vĩ Nha" Anh gật đầu khẳng định.
Ông Vĩ ngừng tay ngước lên nhìn anh nói:
-"Nếu ta không đồng ý cho hai đứa quen nhau thì sau"
-"Đối với con không có từ Nếu, mà con muốn hỏi tại sao ạ" Anh tự tin nhìn ông Vĩ trả lời.
Ông nhìn người đàn ông trước mặt mình mà cười to.. ĐÚng là con gái ông biết chọn người nha.. Không khổ danh là chủ tịch VAM. Ông cười tươi lên tiếng nói:
-"hahah..Tốt tốt, tôi chấp nhận cho cậu làm con rể tương lai của tôi..hhah"
Anh nhìn ông Vĩ mà cười tươi.. hihi không có gì có thể làm khó được anh.
-'Cảm ơn Bác ạ"
Từ ngoài cửa Sun và Ken đi vào cùng với Boo, gặp ông Vĩ tụi nhỏ chạy lại ông, ngồi bên cạnh ông Sun nói:
-"Ông ơi, cho cháu ở đây chơi với ông được không. Cháu thích Boo a.." Cô bé chu môi nhỏ xinh ra nững nịu nói với ông
Ông vuốt tóc, lau mồ hôi cho cô bé nói:
-"Nếu Sun thích thì ở đây chơi với ông và bà ha, chịu không?"
-"Chịu ạ,, hihi "Bé Sun cười tươi nói.
Ken nghe vậy nhíu mài, lếch lại ngồi vào lòng ông nói:
-"Cho Ken nữa a.. Ken cũng muốn ở với ông nữa"
-"Được rồi ông cho ai đứa ở luôn được chưa.. Kêu ông ngoại cái nghe coi nào" Ông đề nghị
-"Ông ngoại a.."Ken. Sun đồng thanh gọi làm ông Vĩ khoái chí cười khì..
Còn anh thì hạnh phúc không thôi, ba cô đồng ý thì mẹ cô chắc hẳn sẻ đồng ý thôi... Nhất Nha ơi, mau chóng làm vợ anh đi..
Cô từ phòng bếp đi lên mà nhìn thấy cảnh tượng 4 người ngồi trê ghế sopha đánh cờ cười vui vẻ mà cô thấy lạ. Ba cô thân với anh từ khi nào a...
Không nghĩ nhiều, cô lại lên tiếng nói:
-"Ba, xuống ăn cơm a..Còn hai đứa con và anh lên phòng tắm rửa rồi ăn cơm. Nhanh"
-"Vâng, ạ. Ông ngoại con đi tắm a.." Sun chào ông rồi nhanh chân theo Ken.
Cái gì mà ông ngoại a... Ba lại nói gì với tụi nhóc rồi. Cô đưa mắt nhìn ba, ông làm như không liên quan gì đến mình nhún vai lắc đầu...
Thật khó hiểu.........
+++
Chương Cho Anh Yếu Đuối Một Lần Thôi Đấy!
3
Anh cùng hai đứa nhỏ cùng ăn cơm cùng gia đình cô rất vui vẻ. Kết thúc bữa cơm thì cô rửa chén, cả nhà ra sopha ngồi vừa ăn trái cây vừa nói chuyện, cô trong phòng bếp mà còn nghe cả tiếng cười đùa của Sun và Ken với ba mẹ cô. Bổng nhiên có một vòng tay ôm cô vào lòng, thủ thỉ:
-"Em thật giống người vợ đảm đang trong nhà a.."
-"haha,, bây giờ anh mới biết. Sau lại vào đây?" Cô dịu dàng hỏi anh
-"Lén trốn a.. Mọi người đang chơi bài anh vào chơi với em. Nhớ em" Anh sến súa nói với cô làm cô phì cười.
-"Em không biết anh nổi tiếng lạnh lùng mà giờ lại sến sẩm như thế này a..hihi"
Anh không nói gì chỉ tựa vào vai cô nhìn cô rửa chén. Không biết vì sau anh thích ôm cô như thế này, trong những lúc như thế anh mới cảm nhận được anh không cô đơn, Hôn vào tóc cô thầm nói:
-"Cảm ơn em Vĩ Nha. Anh yêu Em"
Cô cười tươi khi nghe anh nói như vậy, em cũng cảm ơn anh chàng trai của em.
+++
Buổi trưa hôm ấy, ba mẹ cô đều đi công ty hết chỉ còn anh cô bé Sun và Ken ở nhà, trong khi đó Ken và Sun chơi từ sáng đến giờ nên ở trong phòng ông bà ngủ khì rồi. Anh thì không biết đi đâu, cô đang nằm trong phòng thân yêu của mình mà chợp mắt một tí.
Cánh cửa phòng cô mở ra, anh bước vào nhìn cô không ý tứ gì hết mà ngủ ngon lành trên giường thế kia. Anh bước lại giường cô ngồi xuống, cô không mở mắt mà lười biếng hỏi:
-"Anh đi đâu vậy?"
-"Đi vòng vòng nhà thôi"Nói rồi anh nằm xuống với cô, trền người cô luôn tỏa ra một hương thơm kì lạ mà anh thấy rất quen, dường như đã gặp ở đâu rồi ấy. Ôm cô vào lòng nói:
-" Em có muốn nghe chuyện về gia đình anh không?". Cô chợt mở mắt nhìn anh, cô biết anh đang đối diện với cái sự thật rằng mẹ anh đã bị chính tay người của cha anh giết chết, nhưng cô không muốn thấy anh phải đau khổ như vậy. Cô đưa tay lên che mắt anh lại nói:
-"Anh à, nhắm mắt vào đi. Đi theo em nghe em kể chuyện nhé" Cô bắt đầu kể:
-" Có một gia đình của cậu bé nọ, sống với nhau rất hạnh phúc đầy đủ cha mẹ ông bà và con cháu. Mẹ cậu bé rất đẹp,dịu dàng luôn yêu thương và chăm sóc gia đình cậu bé. Cha cậu là một người đàn ông tài giỏi,thương yêu vợ con. Cậu bé cứ như vậy lớn lên trong vòng tay của cha mẹ. Cho đến khi cậu tròn 5 tuổi, cái tuổi mà tất cả mọi đứa trẻ đều được yêu thương thì cậu bé lại không được như vậy. Cha cậu bắt đầu ham mê tửu sắt, không còn lo lắng cho mẹ con cậu như ngày xưa, có khi cha cậu dắt cả người đàn bà khác vào nhà để qua đêm nhưng mẹ cậu vẫn không nói gì, mẹ vẫn cứ là mẹ, hiền dịu mà lo lắng cho cậu. Còn cậu, cậu cũng thấy đấy, nhưng cậu thì biết cái gì chỉ biết là ba đã khác, không yêu thương cậu nữa, hằng đêm cậu khi cậu ngủ cậu đều nghe tiếng khóc nghẹn ngào của mẹ vang bên tai. Để đến sáng, mẹ cậu vẫn cam chịu. Từ đó cậu bắt đầu ghét ba cậu, cậu không thích ông ta có khi cáo gát với ông ta để rồi cậu được ban tặng "Bàn tay" lên khuôn mặt. Lần đầu tiên cậu bị đánh mà còn chính người cha của mình đánh, cậu đau chứ, đau lắm chứ. Nhưng rồi cũng cho qua, Cuộc sống của cậu cứ như vậy cho đến ngày định mệnh cái ngày mà người mẹ cậu yêu thương nhất rời khỏi trần đời. Cậu nhìn thấy mẹ nằm trên vũng máu, tay mẹ nắm chặt cậu và nói nhỏ nhẹ:" Mẹ.. mẹ.. yêu con..Vũ ..Vũ à..." tiếng nói ngắt quảng của bà đã đâm thẳng vào tim cậu. Cậu khóc nất lên nhìn nụ cười của bà khi từ giã cõi đời mà lòng cậu đau như cắt. Đôi mắt hằng lên những tia máu, cậu quyết phải làm cho ông ta thân bại danh liệt vì dám bắt người mẹ cậu yêu thương nhất rời xa cậu. Từ đó cậu bắt đầu học võ, ra xã hội để biết mùi đời. và cậu đã trở thành người ai ai cũng kính nể.." Cô nhỏ nhẹ kể lại cho anh nghe. Kéo anh vào lòng mình ôm thật chặt
Anh nghe những gì cô kể mà anh rơi nước mắt, đúng cậu bé đó là anh. Cô biết rồi à, nếu cô biết như vậy thì chắc hẳn những gì mà cuộc đời anh từng trải cô cũng biết hết chứ. Anh ôm cô thật chặt nươc mắt cứ thế mà tuôn trào, Cô vuốt tóc anh nói;
-"Vũ à, em cho anh yếu đuối một lần thôi rồi ngày mai thức dậy anh lại là chính anh, chàng trai lạnh lùng đầy sắc sảo mà en biết nhé"
Anh ở trong lòng cô mà nhắm mắt hưởng thụ. Anh tin chắt rằng cô sẻ là người mà cùng anh đi đến cuối đời, anh sẻ không bao giờ buông tay cô, cảm ơn em cô gái mà tôi yêu.
Anh bình tĩnh lại ngước nhìn cô rồi kéo đầu cô xuống hôn vào môi cô, anh rất thích hương vị trên môi cô, rất tuyệt. Anh đưa lưỡi anh vào tìm kiếm lưỡi cô, quấn quýt không ngừng, cô như say vào nụ hôn anh ban tặng. Anh hôn càng ngày càng nóng bỏng, cô thật khó thở a.. Anh thấy mặt cô đỏ ửng hai mắt đầy sương anh rời môi cô, hôn dọc thẳng xuống chiếc cổ trắng ngần, rồi lại vòng lên vành tay nhạy cảm. Cô càng ngày càng nóng, không xong rồi cô sắp bị anh dụ hoặc rồi a...
Anh kéo dây áo ngủ cô xuống, hôn lên phần ngực trắng noãn để lại ấn kí dâu tươi đỏ chót. Tay anh bắt đầu không an phận mà tìm vào nơi mềm mại của cô a...
Thì lúc đó chuông cửa vang lên.. dắt cô ra khỏi tình trạng say tình. Cô nhìn người đàng ông không an phận kia mà khàn giọng nói:
-"Vũ..dừng lại đi, Có người đến kìa"
Anh đấu tranh dữ lắm mới buông cô ra đi vào phòng tắm, còn thuận miệng nói:
-"Chết tiệc, lần nào cũng vậy a...Làm như có ai sắp đặt hay sau ấy.aaa" (T/g sắp đặt chứ ai..hahah :v )
Cô nhìn anh mà phì cười, chỉnh sửa lại quần áo rồi xuống mở cửa..
Thì ra là ba mẹ cô về, haizzzz thật đúng lúc. Ba mẹ cô vào nhà ngồi sopha rồi nói với cô:
-"Nha Nha , tối nay Bác Nhân mời gia đình mình qua ăn cổ, con kêu tụi nhỏ chuẩn bị đi tối mình xuất phát nhé"
-"Vâng ạ.." Bác Nhân là cha của Tuấn, bạn thân của gia đình cô. Chắc hôm nay sẻ có nhiều bạn bè đến lắm đây. Cô nói rồi đi thông báo với anh và hai đứa nhỏ...
++++
T/g: Thật xin lỗi a,,, tg cố gắng cách mấy cũng chậm trể hết..hic hic... Mong đọc giả thông cảm a..( Cuối đầu nhận lỗi) .. Sắp thi hk nữa nên tg hơi bận. Nhưng cố gắng ra chap đều đều...hiuhiu.. TT_TT
Chương Tỏ Tình-Thách Đấu
3
Cô đang đứng trước vườn hoa của nhà bác Nhân, hôm nay cô diện một bộ đồ đen quyến huyền bí làm tôn lên nước da trắng ngần của cô. Anh và ba cô đang phụ bác Nhân tiếp khách cô thì không uống được nhiều nên ra ngoài hóng mát. Nghe có tiếng bước chân cô quay lại thì ra là Tuấn, cô cười nhẹ hỏi:
-" sao Tuấn lại ra đây?"
Tuấn nhẹ nhàng bước lại gần cô nói:
-"Tuấn uống không được nhiều nên hơi say,ra đay cho đỡ mệt. Còn Nha, sao lại ra đây"
-"Nha không biết uống rượu nên ra đây" Cô cười nhẹ nói với Tuấn.
Tuấn không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn cô, thật ra Tuấn đã yêu cô từ lâu lắm rồi nhưng Tuấn không nói ra. Tuấn chỉ dám nhìn cô từ xa, mà không lên tiếng. Tình yêu của Tuấn dành cho cô chỉ mình Tuấn biết, Tuấn sợ một khi nói ra thì cô không chấp nhận mà lại mất đi tình bạn đẹp này. Tuấn nhìn cô rồi đưa tay vô túi quần nhỏ giọng hỏi:
-"Nhất Nha, Nếu Tuấn nói Tuấn yêu Nha thì sau" Cô quay lại nhìn Tuấn khẻ nheo mắt rồi điềm nhiên hỏi ngược lại:
-"Tuấn nghĩ sau?"
-"Nha sẻ từ chối" Tuấn nhẹ nhàng nói ra những suy nghĩ của mình.
Cô nhìn Tuấn không nói gì, cô biết Tuấn yêu cô nhưng cô thật tâm chỉ xem Tuấn là bạn không hơn không kém, nếu cô trả lời câu hỏi ấy thì liệu tình bạn giữa cô và Tuấn còn như lúc này hay không. Cô chọn cách im lặng.
Tuấn nhìn cô thật lâu rồi nói:
-"Đừng suy nghĩ nhiều nữa, Tuấn chỉ mong Nha hạnh phúc thôi. Haizzzz nói ra rồi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Tuấn vô trước, Nha vô sớm để kẻo cảm lạnh"
Nói rồi Tuấn bước đi, Tuấn đau lắm chứ nhưng cậu mong rằng cô được hạnh phúc" Tạm biệt mối tình đầu của tôi"
Cô nhìn theo Tuấn mà buồn, tình bạn bấy lâu nay của cô và Tuấn có lẽ bắt đầu có khoảng cách rồi. Nhìn lên trời cao mà cô thầm mong Tuấn sẻ tìm được hạnh phúc mới.
+++
Đi ra trước sân để tìm anh, cô thấy anh đang uống cùng ba và mấy bạn già cuả ba cô, anh có vẽ đã say rồi. Hiazzzz hai nhóc con bây giờ còn đang chơi cùng mấy đứa trẻ nhỏ ở đây nữa. Cô lại gần bàn của anh cô nói:
-"Xin chào, dạ Vũ hơi say rồi con xin phép đưa anh ấy về được không ạ"
-"Ờ..con đưa Vũ về nhà đi, còn hai đứa nhỏ lát ba cùng mẹ con đưa về" Ba cô lên tiếng nói.
Anh say rũ rượi hết rồi, cô dìu anh lên xe rồi ngồi vào ghế lái, chở anh về nhà. Trên đương đi dường như cô cảm giác ai đó đang theo dõi mình.
Cô nhìn gương chiếu hậu thấy một chiếc moto phân khối lớn đang đuổi theo cô. hahah được thôi đã lâu rồi không đua xe, chơi một ván xem sao. Cô bắt đầu với vận tốc vừa đủ để chiếc xe phía sau đuổi kịp.
-"Không tồi nha" Cô nhìn chiếc xe phía sau khẻ nhếch mép. Cô dần dần tăng tốc, lạng lách . Chiếc xe phía sau do bà Loan cầm lái, chưởi thề tăng tốc đuổi theo.
-"Con nhỏ này đúng là không vừa". Bà ta nói thầm.
Cô thích thú với cuộc rược đuổi này a..Được thôi để gặp mặt một lần rồi nói chuyện thẳng thắn xem sao. Cô lựa một khúc vắng dừng xe lại, chiếc xe bà ta cũng đúng lúc dừng lạ. Cô bước xuống xe, nhếch mép nhìn bà ta hỏi:
-"Vui chứ"
-"Mày được lắm con ranh, mày cũng không vừa đâu nhỉ" Bà ta cởi mũ ra nói
-"haha.. Tôi đã nói tôi không vừa rồi mà, tại bà không tin thôi" Cô cười lạnh nhìn bà ta nói.
-"Mày nên nhớ, cuộc chiến này là của tao và thằng Vũ, mày không nên xen vô" Bà ta tức giận nhìn cô uy hiếp.
-"Bà nên nhớ, chuyện của Vũ là chuyện của tôi, bà cứ làm những gì bà thích tôi chiều. Á tôi còn biết một chuyện động trời của bà nữa kìa.. chuyện mà không ai biết a...hahah..Tôi đợi" Nói rồi cô bước lên xe lái xe về nhà bỏ bà ta tức đứng như trời trồng.
Trên xe cô nhìn khuôn mặt ngủ ngoan của anh mà cô cười nhẹ.
-"Vũ à, cứ tin ở em, em luôn là chổ dựa tốt cho anh. Anh đã đau khổ nhìu rồi, phần còn lại em gánh tiếp anh nhé."
Anh thật ra đã ngủ được đâu, anh đã nghe hết tât cả những gì mà cô nói với bà ta, cô rất dúng cảm . Nhưng anh không muốn cô phải va chạm với cuộc sống đầy máu me của xã hội . Anh muốn cô hạnh phúc khi bên anh chứ không phải cùng anh đổ máu. ANh mong cô không làm gì dại dột để bảo vệ và gánh vát đau khổ của anh như cô nói. Anh yêu cô, nhưng không muốn cô tổn thương. "Vĩ Nha ơi, đừng làm anh sợ".
+++
"Nếu đến một ngày anh biết được em không như anh nghĩ, liệu anh có sợ em không có ghét bỏ anh không. Vũ à, cho em biết đi"
Chương Chấp Nhận
3
t/g: HOT.....HOT.,..hơi hót thôi nha..T/g lượt bớt dồi.. Để khỏi phải rớt máu mũi a... ^_^
_-_-_
Cô đưa anh về tới nhà cô thì anh đã tỉnh dậy. Cô đỡ anh lên lầu, mở cửa phòng cô dìu anh lại giường. Anh chỉ chờ có thế đo kéo cô ngã xuống giường anh đè lên người cô nói:
-" Em có nghĩ là anh sẻ thịt em ngay đây không?"
-"A.. không nên a. Em..em nghĩ mình nên bàn bạc lại" Cô nhanh chóng kháng nghị nói.
-"Nếu cứ bàn bạc như thế này thì em nghĩ xem có phải hay không anh là thầy chùa" Anh nheo mắt dài nhìn cô.
-"Có thể sau, nếu được em nghĩ anh nên ăn đậu hủ" Cô không biết mình đang đùa với lửa sau mà còn chọc anh như vậy. Anh không nói nữa mà hành động. Để lâu quá không "thịt" cô, chắc chắn anh sẻ thành thầy chùa.
-"Ngô..ô.." Anh hôn cô làm cô không kịp trở tay, anh táo bạo cạy mở răng cô mà xâm chiếm vào cùng lưỡi cô vui đùa. Tay chân cô thật dư thừa không biết để đâu, cô chấp nhận anh lần này không phải vì ham muốn mà vì cô yêu anh.
Anh một phần vì rượu một phần vì cô mà làm cho dục vọng của anh trỗi dậy. Anh nhìn môi cô đỏ mộng, cùng con mắt hơi sương mà anh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Anh khàn giọng hỏi cô một lần nữa:
-"Em có hối hận không? nếu em hối hận anh sẻ ngừng lại"
Cô nhìn anh mà mỉm cười, cô biết anh lo nghĩ cho cô, nhưng cô làm việc gì từ đó đến nay đều không hối hận. Cô ngẩng đầu lên hôn lên môi anh thay lời chấp nhận. Anh như được mở đường anh liền tiến công hối hả =_=. Anh làm việc cật lực nơi nào đi môi anh đi qua đều để lại ấn kí đỏ tươi. Anh nhìn cô đẹp lộng lẫy mà anh lên tiếng:
-"Gọi tên anh, tiểu hồ ly , gọi tên anh"
-"Ưm,,, Vũ,,a,," T_T Cô dường như đang ngập chìm trong hoan ái mà thuận miệng gọi. Anh nghe cô gọi tên anh thì nhanh chóng tiến vào:
-"aaa.. đau..Vũ đau.." Cô cào cấu tay anh nói
Anh dừng động tác lại ôm cô vào lòng nói:
-"Ngoan a..lát sẻ hết đau.." Anh hôn môi cô làm phân tán sự chú ý rồi nhẹ nhàng luân động..TT_TT
Cô dường như đã thích nghi được anh , mà cũng thuận theo ý anh.
Không biết bao lâu anh mới buông tha cho cô a.. Chỉ biết là khi cô tỉnh dậy là 3h sáng rồi. Thân thể cô thật giống như vừa mới bi té xuống vực thẩm mà không may sống xót, aa thật mệt mõi a.. Làm chuyện này chẳng có lợi có sức khỏe gì cả... Anh thật cầm thú mà... Cô lết cái thân xát tan rã của mình mà đi vào phòng vệ sinh tắm rửa. Nhìn cô trong gương mà cô hoảng sợ, trời ạ.. Cô đây sao, thật tàn tạ trên mình đầy ấn xanh ấn đỏ, môi thì sưng phồng lên a. đầu tóc rối bù. Thật giống con quỷ..Cô thở dài rồi nhanh chóng tắm rửa, đi ra khỏi phòng vệ sinh nhìn cái người hại mình thân tàn ma dại đang nằm trên giường ngủ say mê mà cô cảm thấy anh thật đáng ghét. Cô bị nhiều như vậy mà anh chẳng có gì lại còn ngủ say sưa được nữa chứ. thật không công bằng.
Bổng điện thoại cô reo, cô nhanh chóng đem ra ban công dựa lưng vào tường bắt máy:
-"Chị nghe"
-"Thưa chị, em biết được rằng bà ta đang định bắt cóc cô Nhất Vĩ Nha, hiện giờ bà ta đang bàn kế hoạch với những người trong bang. Nghe nói bà ta định sẻ tiêu diệt con tin để dằn mặt anh Minh Vũ nữa ạ." Đầu dây bên kia trả lời
-"ừm, cảm ơn" Nói rồi cô cúp máy, a thật tuyệt nha, lâu rồi không có người bắt cóc để xem lần này bà ta làm được những gì..hahah bắt cóc cô sau. Cô sẻ diễn cho thật đạt..
Cô nhìn lên bầu trời đen tối, một mảng như vậy thật giống với cô. Cô cũng đã từng có một thời đen tối như vậy đấy, nhưng cái đen của cô tốt chứ không phải đen ác. Hứ..để rồi xem bà ta dám làm người đàn ông của cô đau à, sẻ không có kế quả tốt đâu. Nghe có tiếng mở cửa ra ban công cô biết anh đa thức nên thu hồi ánh mắt lạnh lại trở về một Vĩ Nha của ngày thường. Anh nhìn cô đừng tựa lưng vào tường mà nhíu mày, hỏi cô:
-"Trời chưa sáng hẳn sau em không ngủ tiếp"
Cô thấy anh thì đi lại gần anh ôm anh lười biếng nói:
-"Em thức giấc, ngủ lại không được"
Anh nhẹ vuốt tóc cô,
-"Còn mệt sau không nằm nghỉ cũng được, hết đau chưa?" Anh nhìn phần ngực hơi lộ ra của cô mà hỏi... A.. anh để ấn kí lại đẹp nghê a.
Cô đỏ mặt lắt đầu vùi vào lòng anh nói nhỏ:
-" Vũ này, nếu một ngày anh anh cảm thấy ghê sợ và không cần em nữa thì hãy nói cho em nhé"
-"ừm, anh không hứa. Bởi vì sẻ không có ngày đó" Anh ôm cô chắc chắn nói.
-"em mong là như vậy" Cô nhẹ nhàng ôm anh nói nhỏ. Em thật mong sẻ không có ngày đó, một ngày mà thức dậy sẻ không có anh bên canh, không còn ai ôm em trong những lúc em buồn, Không còn ai mè nheo với em trong những lúc vui vẻ. Em mong mình sẻ hạnh phúc mãi thế này nhé Vũ. Em sợ anh sẻ ghê tởm bởi quá khứ kinh hoàng của em, em sợ phải nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của em và nghe anh nói"Tôi thật kinh tởm cô".. Thật sự em rất sợ đấy Vũ à...
Hứa mãi bên em nhé......................................
+++
"Từ khi yêu anh em bắt đầu biết sợ..T_T")
Chương Tổn Thương Người Cô Yêu Chỉ Có Chết!!
3
Hôm nay cô và anh quyết đinh đi về. Sáng sớm cô xuống lầu gặp ba mẹ. Hai ông bà đang cùng hai đứ nhỏ chơi bài rất vui vẻ a.. Cô đi xuống ngồi vào ghế cạnh mẹ, cô lên tiếng:
-"Mẹ ơi, hôm nay con định về nhà. Mẹ có muốn cho hai bé Sun và Ken ở đây với mẹ không?"
Cô không an tâm để hai bé ở nhà kia, sự việc bây giờ có lẽ không ổn để chăm sóc hai đứa.
-"Được không a.. Sun muốn ở đây chơi với ông bà a.." Sun nghe cô nói vậy thì vội vàng lên tiếng.
Cô nhẹ nhàng xoa đầu Sun nói:
-"được nếu Sun muốn, thế còn Ken?" Cô quay qua hỏi Ken.
-"Ken cũng muốn a.. Nhưng Ken cũng muốn ở với cô nữa" Nói xong Ken nhào vào lòng cô làm nũng, cô phì cười nhìn cậu nhóc. Anh ở trên lầu đi xuống nhìn thấy cô ôm Ken thì anh không khỏi nhíu mài. Anh lên tiếng chào ba me cô:
-"Chào buổi sáng hai bác" Ba mẹ cô cười với anh, anh gật đầu lại. Nhìn thấy nhóc Ken cứ ở trong lòng cô mà anh nói:
-"Ken con lớn rồi sau cứ thích mè nheo thế, đi xuống người cô Nha nhanh"
Ken nhìn anh bỉu môi rồi cũng đi về chỗ ngồi. Ken lầm bầm:
-"Ba kì, ba cũng vậy a..Hôm trước con thấy ba mè nheo với cô a.. Vậy mà ba nói con ..Xí"
Nghe Ken nói mà ông Vĩ bà Nha nhìn anh phì cười.
-"hahaha.. Cháu hay quá Ken ơi, ông ủng hộ cháu" Ông Vĩ vừa cười vừa nói với Ken. Ken nghe vậy thì giơ tay chiến thắng về phía ông cười tươi.
Cô nhìn anh đang ngượng ngịu mà không biết phải nói sau luôn nữa. Anh hóa giận nói với Ken:
-"Ba khác a. Nhưng ba nói con rồi đấy không được ôm cô Nha nữa nghe chưa. Không ấy ba đánh đòn con"
-"A.. ba đánh a..!! Con có ông bảo vệ rồi, ba lén phén ông không cho ba cưới cô bảo mẫu a..ple`" Ken le lưỡi trêu anh rồi đi lại gần ông Vĩ.
AAA. ông trời không thương anh a.. anh đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt nhìn cô xụ mặt. Cô thì chẳng thèm nhìn anh, nói với ba mẹ:
-" Vậy ba mẹ chăm sóc hai bé khoảng 1 tuần giúp con nhé, con sẻ đi làm ở công ty Vũ"
-"ừm, con cứ an tâm làm việc, sang năm sau lấy chồng cho mẹ nhờ" Mẹ cô dặn dò nói, rồi liết nhìn anh.
Anh nghe vậy thì liết lên nhìn cô và mẹ cô cười tươi nói:
-"Bác a, sang năm con sẻ cưới Vĩ Nha a. hihi Mong bác ủng hộ"
-"ừm, mong hai đứa hạnh phúc" Bà hiền từ nói với anh.
-"vậy thưa ba mẹ con đi"
-"bác con đi"
-"bye ba và cô a..'" Sun và Ken tạm biệt cô. Cô cũng chào tạm biệt tụi nhỏ.
Rồi Cô và anh đi ra xe về nhà, trên đường về cô không biết khi nào thì mình bị bắt cóc nữa, phải càng nhanh càng tốt a.. cô đang thích thú đây..
Chợt cô nhìn phía sau có người đi theo, anh cũng biết điều đó. Anh nói:
-"em ngồi yên trên xe nhé, để xem ai dám đuổi theo anh đây" Nói rồi anh dừng xe chỗ vắng người, bước xuống xe. Bên kia cũng dừng lại, bước xuống là 4 tên có lẽ là sát thủ bậc thấp. Cô nhìn là biết, anh có thể đánh bại những tên đó, nhưng nếu như vậy thì ai bắt cô a.. Liều vậy, cô bước xuống xe khi khiến anh nhìn về cô và bọn đó cũng vậy. Cô tiếng về phía anh nói;
-"ai vậy a"
-"em mau lên xe, nguy hiểm lắm. Nhanh lên" anh lạnh lùng lên tiếng.
-"Tao đến bắt con nhỏ này, mày biến" Tên đàn anh bước ra.
-"bắt người của tao sao bước qua sát của tao đã" Anh nói rồi đánh tụi nó, tụi nó biết điều chỉ vào 3 người còn 1 người từ phía sau cô bịt thuốc mê khiến cô từ từ chìm vào giấc ngủ. Cô nhếch mép, hay... Anh nhìn thấy cô bị tụi nó bắt đi mà lạnh người, gọi điện ngay cho La Phong:
-"tập hợp anh em, Vĩ Nha bị bắt rồi" Anh đã bị lừa tức thật. chúng 4 người mà vào trận có 3, một người ở ngoài bắt cô. Trời ạ.. anh tại sao lại sơ hở thế này chứ. Chạy nhanh về bang Hắc Ưng, anh đi vào phòng dành riêng cho Tứ đại. Anh nói;
-"bằng được phải tìm ra kẻ đứng đằng sau, còn bây giờ tìm ra dấu vết của bọn chúng nhanh" Giọng anh lạnh lùng vang lên, tất cả bắt tay vào làm việc.. Vĩ Nha em đừng làm anh sợ..
+++
Cô được đưa đi đến khu nhà không phải hoang mà nói là tàn tạ mới đúng. Trời ạ.. bắt người cũng phải nhốt chỗ đệp đẹp tí chứ. Thật dơ bẫn, cô hé mắt nhìn xung quanh. Có tổng cộng 5 người, canh cô có Súng đầy đủ, chắc đàn em của bà ta. Cô giả vờ mới tỉnh thuốc:
-"ưm..đây là đâu"
Một giọng cười khả ố vang lên:
-"hahah..tỉnh rồi sau cô bé, mày vui chứ. Tao đã nói là mày không vừa nhưng mà thua tao.." Bà ta tự tin cười.
-"bà muốn làm gì?" Cô lạnh giọng hỏi.
-"giết mày, à nhưng mà trước khi chết tao kể cho mày nghe chuyện này"
-"mày có biết người đàn ông mày đang yêu hiện giờ có quá khứ dơ bẩn như thế nào không. Khi mẹ nó chết, năm 10 tuổi nó đã bị cha nó bán vào một nơi mà người ta gọi là làm "trai bao" ấy.. haha..Nhưng sau đó không biết như thế nào mà ông ta lại chuột nó ra. Nhưng lúc này nó đã không còn là một thằng nhóc ngoan ngoãn nữa mà nó bắt đầu biết ăn chơi, gái ghú...vv. Nhưng rất may có Lệ Á kéo nó ra khỏi vũng bùn ấy. Ta thật không hiểu vì sao lúc ấy Lệ Á lại làm như vậy nữa, yêu nó, cười nó rồi lại chịu sinh con cho nó nữa. Nhưng rồi đến khi Lệ Á chạy theo tình nhân mới bỏ lại nó thì ta mới biết, Lệ Á và ta cùng đứng một thuyền mà không hay. Chính là cái gia sản kết xù của nó..hahah.. Mày thấy hài không? Nhưng tao không ngờ nó lại nhanh như vậy yêu mày, làm cản bước đường của tao, nên tao đành phải trừ khử mày khỏi cõi đời để có cái mà uy hiếp vờn cùng nó chứ.." Bà ta vừa nói vừa cười giọng điệu dã man rợ. Cô thì chìm trong những gì bà ta nói, anh đã từng bị đối xử như vậy sau.Người đàn ông của em, em sẻ không để cho anh tổn thương như vậy nữa.
-"À..tao quên nói với mày, người đàn ông mày yêu không chừng chưa đầy 2phút nữa là tới đây đấy. Rồi tao sẽ cho nó xem mày chết như thế nào..hahah"
Cái gì anh tới đây nếu như vậy không phải cô càng vướng bận sau. Chết tiệt, Tiếng moto ngày càng gần, cửa kho bật mở, anh nhìn cô trong góc phòng mà an tâm phần nào. Bà ta thấy anh vỗ tay nói:
-"Không hổ danh là Hắc Ưng làm việc mau lẹ, nhưng không may cho mày, gặp phải tao...hhaahha.." bà ta nhanh chân đi lại gần cô nắm tóc cô lên đưa súng dí vào thái dương cô nói:
-"Mày muốn nhìn người con gái mày chết không, tao chìu"
-"Bà bỏ súng xuống, nếu không tôi không tha cho bà"Anh lạnh lùng nói với bà ta
-"hahah.. không thì làm sao, mày giết tao đi."bà ta lên mặt nói, lên nòng súng. Anh ở ngoài lạnh người, liều chết đánh tụi đàn em của bà ta để giải thoát cho cô nhưng bà ta chơi ngu, súng không bắn cô mà lại nhắm vào anh, tiếng súng vừa vang lên thì trúng ngay ngực anh. Cô như không tin vào mình cô thét lên:
-"Không,, Vũ..đừng nhắm mắt tỉnh lại nhanh.." Cô như người điên, ra những cú đánh đá đầy uy lực chưa đầy 5 phút người bọn họ đã vật vã xuống sàn, Cô nhìn bà ta rồi đưa súng nhắm ngay bà ta lạnh giọng nói;
-"Bà làm đau người tôi yêu 1 , tôi trả bà gấp 10. Vĩnh biệt" Nói rồi cô bắn một phát ngay tim bà ta, chết ngay tại chổ.Hư..đấu với cô còn non lắm..
Gọi cho đàn em cô nói:
-" dọn dẹp ngôi nhà hoang phía Bắc". Nói rồi cúp máy,đi về phía anh.
Cô nhìn anh đã bất tỉnh lúc nào mà lòng đau như cắt, Viên đạn ghim không sâu lắm, cô lấy vải váy của mình mà quấn vết thương cho anh rồi khuân anh lên vai cõng đi đưa anh tới bệnh viện..........
-"Đừng làm em sợ Vũ à"
+++
"Một lần nữa tay em lại nhuốm máu, anh có giận em không, còn có ghê tởm em mữa không. Nhưng em chịu, chỉ vì em không muốn anh phải đau"
Chương Nằm Viện
3
Trong mơ anh thấy cô, anh gọi cô:
-"Vĩ Nha, Vĩ Nha" Nhưng càng gọi cô càng đi xa, anh chợt nắm tay cô lại nhưng không được và đến một lúc cô biến mất...
-_-_
-"Không..không,,Vĩ Nha..Khônggggggg "Anh hét lên.
Cô đang chợp mắt thì nghe tiếng hét của anh. Cô bật dậy gọi anh:
-"Vũ..Vũ tỉnh lại, em đây"
Anh từ từ mở mắt, mùi thuốc khử trùng sọc vào mũi anh, anh nhíu mài. Nhìn xung quanh thì thấy đây là bệnh viện, anh chưa chết.Cô thấy anh cứ nhìn xung quanh không thì lo sợ nói:
-"Vũ, Vũ..Anh còn đau không, anh làm em sợ đấy Vũ à"
Anh nhìn cô, đưa tay lên sờ mặt cô. Anh đã mơ một giấc mơ kì lạ,cô rằng sẻ rời bỏ anh. Anh sợ lắm, anh không muốn nó thành sự thật. Cô cầm tay anh áp vào má mình khóc nất lên nói:
-"Vũ à, em xin lỗi , xin lỗi anh rất nhiều.huhu"
Giọng anh khàn khàn yếu ớt lên tiếng:
-"Ngốc, em khóc gì chứ, anh không sau. Ngoan nào"
Cô nhìn anh mà khóc to hơn, ôm cô vào lòng anh nhỏ nhẹ nói:
-"Em biết không, khi nảy anh đã mơ một giấc mơ kì lạ. Rằng em rời bỏ anh đi, dù cho anh có kêu gào như thế nào đi nữa. Em có biết trong lúc đo anh đã tuyệt vọng như thế nào không, khi anh tỉnh dậy giấc mơ cứ ám ảnh anh, anh sợ rồi một ngày em cũng rời xa anh như vậy"
Cô nín khóc ôm anh nói:
-"Chỉ là mơ, em sẻ không đi đâu. Em hứa đấy"
Anh cười nhẹ rồi chìm vào giấc ngủ. Cô ngồi dậy nhìn khuôn mặt anh mà buồn bã.
-"Anh à, em cũng không kiên cường như anh nghĩ đâu"
+++
Anh phải ở bệnh viện một tuần trong một tuần này anh La Phong ngày nào cũng đến thăm anh. Hôm nay cũng vậy.
-"Chào Vĩ Nha, hôm nay em rất đẹp. Có muốn làm bạn gái anh không?" Ngày nào chẳng thế câu cửa miệng anh nói với cô cũng là câu này, riết rồi chán. Vậy mà cũng có người ăn dấm chua được nữa nha
-"Mày muốn chết à, bữa nào cũng đến ve vãng vợ tao, đi đi đồ ruồi bọ" Anh ném tờ báo trên tay trước mặt Phong nói.
La Phong cười ha hả... lại gần giường anh đập vào vai anh nói:
-"Mày ăn dấm chua ghê quá Vũ ạ.."
-'Kệ tao, khi nào mày có người yêu đi rồi biết"
-"Anh đây không cần yêu nhá, anh tôn trọng chủ nghĩa độc thân.hahah"
-"đúng rồi có ai yêu đâu mà không tôn trọng chủ nghĩa độc thân..hahh" Anh cười châm chọc thằng bạn
-"A thằng quỷ mày, Vĩ Nha em nghĩ Xem nó nói có đúng không" Phong Kêu gọi sự giúp đỡ từ cô. Cô vừa gọt trái cây vừa nghe hai người nói chuyện mà cô buồn cười. Đưa mỗi người một nữa quả táo, cô trả lời:
-" Em thấy Vũ nói đúng a.... hihi""
-"Tới em cũng chọc anh, thôi anh về không thèm chấp hai vợ chồng nhà ngươi nữa bye" Phong tức giận cắn một miếng táo thật to rồi một nước đi về. Cô nhìn theo mà cười nhẹ...
Anh nhìn cô rồi kéo cô vào lòng nói:
-"Năm sau mình đám cưới em nhé"
-"vâng " Cô nhẹ nhàng tựa vào lòng anh đáp. Cô cũng rất muốn làm cô dâu của anh,cùng anh đi đến cuối con đường. Hạnh phúc của cô không phải là giàu sang phú quý mà là cùng người mình yêu thương đi đến cuối cuộc đời.
-"Anh à, nhớ là phải luôn tin tưởng em đấy. Dùng lý trí để suy nghĩ chứ đừng dùng mắt để phán xét anh nhé." Cô ngước mặt lên nhìn anh nói nhỏ.
-"ừm, anh sẻ" Anh đáp rồi cuối mặt hôn lên môi cô. Anh sẻ dùng lí trí để suy nghĩ nhưng anh sẻ dùng tim để yêu.
Rời khỏi môi cô ôm cô vào ngực anh gọi:
-"Vĩ Nha."
-"vâng. em đây"Cô nhẹ nhàng đáp
-"Vĩ Nha" Anh lại gọi
-" em đây" Cô vẫn kiên nhẫn trả lời
-"Anh yêu em" Rồi lại triền miên hôn cô trong ánh nắng chiều tà... đẹp lãng mạng..
+++
" Anh thích nghe em nói " Em đây" khi anh gọi tên em. Nó tạo cho anh cảm giác em đang hiện hữu chứ không phải là trong mơ. Vĩ Nha... Anh nhớ em"
Chương Ra Viện
3
Hôm nay anh được xuất viện, cô sáng giờ tất bật với việc nhà nên nhờ La Phong đi rước anh. Mấy ngày nay cô ở viện với anh, tối hôm qua mới về nhà. Sáng nay còn phải nấu ăn cho anh tẩm bổ nên cô không rước anh được. Thế nào anh cũng làm khó cho La Phong à.
++
Sáng nay, La Phong cậu được người đẹp Vĩ Nha nhờ rước Minh Vũ. Thật là khổ cho cậu a.. Vừa mới bước vào phòng thì đã nghe tiếng anh hỏi:
-"Vĩ Nha đâu sao mày lại đến"
-"Nha Nha nhờ tao rước mày a.."Phong lười biến cầm quả táo cắn một ngụm, thật ngon.
Anh liết mắt nhìn La Phong nói:
-"Nha Nha, ai cho mày gọi vợ tao như vậy. Biến mày."
-"Không gọi thế chứ gọi sao. À hay là Tiểu Nha, Nha bảo bối ha... Tao thấy Nha bảo bối được..hắc hắc" Phong cười xảo trá liết nhìn anh nói.
-"mày đi chết đi, đi về nhanh. Xách đồ cho tao" Anh lấy túi hành lí phi thẳng vào đầu thằng bạn, rồi nhanh chóng ra ngoài để lại một câu hết sức dể thương cho La Phong
-"A..aaa thằng quỷ, mày chết với tao" La Phong hét lên, rồi cầm túi hành lí chạy theo sau anh.
Lên xe anh hỏi Phong
-"Hôm mà Vĩ Nha bị bắt mày có đến giúp tao không?"
-"Không, khi tao đến thì ngôi nhà đó đã bị đốt cháy hết rồi. Có lẽ bà ta cũng đã chết." Phong nhìn anh trả lời. Cậu cũng thắc mắc, khi đó chỉ có Vũ và Vĩ Nha, nhưng Vũ lại bị thương đến ngất xỉu, vậy tại sao hai người bọn họ lại đến được bệnh viện nhỉ. Cậu nhíu mài...không lẽ..
-"Vũ, Nha Nha có võ hay đại loại là có thuật thoát thân gì không?"
-"tao không biết nhưng chắc không, đừng suy nghĩ bậy" Anh nhắm mắt tựa đầu vào thành ghế suy nghĩ:" Vĩ Nha, em có điều gì giấu anh không?"
Chẳng mấy chốc Phong đưa anh về đến nhà, Phong có chuyện nên về trước. Bác làm vườn mở cửa, vô nhà thì anh thấy trống trơn, không thấy bóng dáng cô đâu cả. Giấc mơ hôm ấy hiện về, anh gọi thật to tên cô:
-"Vĩ Nha, Vĩ Nha.. em ở đâu"
Cô đang phơi đồ trên tầng nghe anh gọi thì gấp gáp chạy xuống, thấy anh đang đứng quay lưng về phía cô thì cô cô ôm chầm anh từ phía sau:
-"Em đây, chào đón anh về"
Anh như thở phảo nhẹ nhõm, xoay người lại nhìn cô nói:
-"Vĩ Nha, anh nhớ em" Anh ôm cô rất chặt, hôn lên môi cô như muốn hòa thân thể cô vào người anh vậy. Cô nhíu mày, anh bị sao thế từ hôm ở bênh viện đến giờ anh như một người khác, lúc nào cũng lo sợ. Ở bên cô anh không có cảm giác an toàn hay sao?. Anh buôn cô ra nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô mà muốn cắt một ngụm, anh nhỏ nhẹ thổi hơi vào tai cô rủ rỉ:
-"Anh đói"
Cô phì cười, ôm anh nói:
-"đi ăn a.. em có nấu cho anh rất nhiều món ngon. Đi nào"
-"Không, anh không đói" Anh ôm cô lại nói
-"Nhưng anh mới nói đói" Cô không hiểu nhìn anh
Anh như đạt được mục đích
-"Anh đói em" Nói rồi nhanh chân bế cô lên phòng đóng của lại. Cô bên trong la oai oái:
-"Vũ a.. buông em ra. Trời còn sáng a.. anh đừng có mà sói vào buổi sáng mà."
-"Đối với anh, gần em là anh sẻ thành sói" Anh cười nhẹ nhìn cô rồi làm những gì mình nên làm..................................... T_T
+++
Đến lúc cô tỉnh lại đã là xế chiều rồi, trời ạ... cô khổ quá mà. Tay chân không thèm nhất nữa chứ đừng nói là xuống giường, cô chôn mặt vào trong chăn không thèm dậy. Anh đã thức từ lâu và được thưởng thức được khuôn mặt lười biếng của cô thật đáng yêu a. Anh ôm cô từ phía sau, tựa đầu lên vai cô, hỏi:
-"Em có chuyện gì dấu anh không?"
-"Có, nhưng đến một ngày em sẽ nói cho anh nghe" Cô nói thật
-"Tại sao không phải là bây giờ?" Anh hít hương thơm trên tóc cô nói
-"Chưa đến lúc anh à" Cô nhẹ nhàng đáp rồi xoay người lại đối diện với anh cười tươi nói:
-"Vũ, nhớ mọi chuyện em làm đều vì anh. Em yêu anh"
Cô hôn nhẹ lên môi anh rồi rời đi, anh cười hiền nhìn cô. Rồi ôm chặt cô vào lòng.
Không gian hạnh phúc ấy bị cái chuông điện thoại của cô phá vỡ. Cô nhoài người ra khỏi chăn, lấy cái điện thoại trên đầu bàn trang điểm. Trước mắt anh bây giờ là cảnh xuân đẹp a.. Anh nhìn chầm chầm vào phần lưng trắng noãn của cô, phía trước ngực còn có cả ấn đỏ do anh lưu lại. Thật tuyệt, anh mỉm cười xảo trả, tay chân bắt đầu không an phận mà đùa cô..
Cô nhìn màng hình điện thoại là Tuấn a.. không biết có chuyện gì cô tựa lưng vào thành giường bắt máy.
-"Alo, Nha nghe đây Tuấn"
-< Nha à, Tuấn muốn hỏi Nha là có số điện thoại của Nhã Điệp không cho Tuấn xin> đầu dây bên kia Tuấn lên tiếng
-"À có..aa ưm..." Cô đang định nói thì tay anh làm loạn, cô liết nhìn anh. Anh xem như không có gì, cứ tiếp tục. Cô ngăn không cho mình phát ra tiếng"cạp cạp" nên nhanh chóng đọc cho Tuấn:
-"09********" Rồi nhanh chóng cúp máy. Cô nhìn anh cầm cái tay đang đặt không đúng chổ kia mà lên tiếng
-" Anh thức dậy rồi đi xuống nhà ăn cơm, nếu không thì cấm không cho đụng em một tháng" Nói rồi cô đứng dậy, lếch thân xát rã rời của mình vào phòng vệ sinh. ANh ở ngoài này thì cái mặt không thể tin được lên tiếng theo cô:
-"Vợ à..Nhưng anh muốn a.. cấm cửa anh như vậy sao chịu nỗi..hic hic" Anh làm mặt đáng thương nói với người trong phòng vệ sinh.
-"Khăn giấy trên bàn ăn, tay phải có rồi anh tự xử đi" Tiếng cô từ phòng vệ sinh phát ra..
Anh nhăn nhó than thở kêu cô:
-"Vợ à... vợ."
Cô sao có thể ác như vậy chứ a....T_T
+++
" em cho anh tất cả để rồi em nhận lại được gì chứ.. Ngoài sự thật phũ phàng anh dành cho em. Anh không tin em.. Em không đáng tin như thế sau Vũ"
Chương 30
3
Cô đang ngồi xem tivi thì điện thoại cô reo, nhìn lên màn hình cô nhíu mài, xảy ra chuyện gì sau..:
-"Chị nghe"
-"Thưa chị, em báo cho chị một tin. Lệ Á đang về nước. Hai năm nay cô ta cùng Trần Toàn sống bên Mĩ để điều hành công ty con bên ấy, nhưng không biết vì sau hôm nay cô ta lại xuất hiện ở sân bay còn được ông Phùng cha anh Minh Vũ đón rước có vẽ nồng nhiệt. Theo thông tin em điều tra cho thấy, cô ta về lần này là để bắt tay với ông Phùng đấu lại anh. Còn sự việc đằng sau thì em chưa rỏ"Đầu dây bên kia nói
-"ừm chị biết rồi, em cứ điều tra tiếp, kêu Bạch Yến về giúp em" Cô nghe xong dặn dò.
-"Vâng ạ"Đầu dây bên kia tuân lệnh.
Cô tắt máy, ngã người vào sopha nhắm mắt nghĩ ngợi. Cô ta về ồi chắc hẳn sẽ biết chuyện của anh và cô, một điều nữa là cô ta sẻ nhắm vào cô,hai đứa nhỏ để ra đòn. Cô bắt đầu đau đầu rồi đây, dù tinh thần cô có thép đến đâu thì cô cũng không thể chống lại nếu anh đứng về phía cô ta. Cô nhìn đông hồ điểm 11h, cô nhanh chóng đi đến công ty anh để đưa cơm cho anh. Hổm rài anh bận rất nhiều công việc nên ăn uống không điều độ dẫn đến anh bị đau dạ dày, cô phải có công chăm sóc anh.
Bắt taxi đi đến công ty VAM, đây là lần thứ hai cô đến đây. Chán nản bước vào đại sảnh thì gặp ngay La Phong:
-"Nha Nha xinh đẹp, em đến tìm Vũ à" Phong tài lanh hỏi
-"Vâng, anh dắt em đi được không?" Cô cười nhẹ đề xuất
-"Ok, anh xin sẵn lòng, Đi nào người đẹp" Phong đi trước cô đi sau. Đi vào thang máy nhấn tàng dành riêng cho chủ tịch. Bên trong Phong hỏi cô:
-"Nha Nha, đã bao giờ Vũ kể cho em về vợ cũ của nó cho em nghe chưa?"
-"Chưa anh" Cô trả lời
-"Thế em có tò mò không, em có nghĩ rằng nó còn yêu vợ cũ của nó không?" Phong nghiêm túc hỏi
Cô nhìn Phong nhàn nhạt lên tiếng:
-"Anh nghĩ sao nếu em biết tất cả?"
Cô vừa mới nói thì cửa thang máy mở ra, cô chào anh rồi nói:
-"Anh Phong, đã đặt niềm tin vào một người thì chắc chắn phải biết tất cả về người đó. Em đi trước" Nói rồi cô vào phòng của anh
Nhìn anh đang bận túi bụi trên bàn làm việc mà cô thấy thương, cô đòi đi làm với anh mà anh không đồng ý, anh sợ co vất vả, vừa lo việc nhà vừa đi làm cô chịu không nỗi. Cô đi lại bàn anh gõ nhẹ lên bàn nói:
-"Vũ, dừng tay ăn cơm đi, em làm thế cho"
Anh ngừng việc ngước lên nhìn cô, anh cười tươi chóng cầm nói:
-"Anh biết em giỏi nhưng thực tiễn khác với lý thuyết em làm được không?"
-"Yên tâm, tin em đi. Ăn cơm đi, khi anh ăn xong em cũng xong rồi, anh đang bị đau dạ dày đấy" Cô cười nhẹ kéo anh ra khỏi bàn làm việc lại bàn ăn, còn cô thì ngồi vào ghế anh làm thay anh. Anh nhìn cô nghiêm túc làm việc mà anh buồn cười. Nhưng rồi cũng cuối đầu ăn đồ cô đem lại.Cô nấu ăn rất tuyệt, vừa miệng anh , anh bây giờ không phải đồ cô nấu là anh không ăn được. Haizzz ba cha con anh đã phụ thuộc vào cô mất rồi.
Cô ngồi trên bàn làm việc nhìn anh ăn ngon lành mà cô hạnh phúc. Cái hạnh phúc này chỉ cô mới có được, người nào xen vào phá vỡ nó, cô sẻ không tha đâu mà cô biết rằng Lệ Á sẻ làm vậy. Hazzz rắc rối lại rắc rối...... Cuối đầu nhìn những con số trên bàn mà cô mới biết được anh cực như thế nào. Thế mà về tới nhà vẫn ôm cô vào lòng, cười nói vui vẻ dường như không có gì có thể gục ngã anh vậy.
-"Vũ à, sang sẻ công việc với em đi. Đừng ôm một mình như vậy có được hay không. Anh là người chứ không phải sắt đá. Em không muốn anh ôm việc vào mình nhiều như thế. Giống như em là người vô dụng vậy." Cô đi lại gần anh ngồi cạnh anh ôm anh nói.
-"Sao thế, sao hôm nay em lại yếu đuối thế. Anh không sao mà, công việc nhỏ này anh làm không được nữa thì sao có thể nuôi em và con được. Ngoan, em không vô dụng, em là điểm tựa cho anh khi anh mệt mõi đấy.." Anh dịu dàng ôm cô vuốt tóc cô nói.
-"Khi nào quá mệt hãy nói cho em đấy, em sẵn sàng bên anh." Cô nhỏ nhẹ khuyên anh.
-"Ngốc, có em ở đây là anh không mệt" Anh nhẹ nhàng nói.
-"Em à, anh thấy hơi đói" Anh bắt đầu giở giọng sói xám ra nói với cô.
Cô nhìn anh. Nói chuyện với anh mới chút xíu là anh lại phá tan không khí này mà chuyển thành sói hà. Cô né tránh anh nói:
-"cất cái giọng điệu đó của anh vô, ở đây là công ty đấy, anh nghiêm túc chút đi"
-"Công ty mới thú vị em à.. Vợ à..không ai dám vaò phòng anh đâu. Vợ.." Anh kéo dài ra, kêu gọi cô. Làm cô sởn gai ốc.. Anh càng ngày càng lưu manh a..
Anh thấy cô né tránh thì anh chân chạy lại, vác cô lên vai, đánh vào mông cô nói:
-"Em không tự giác anh đành phải đè giác vậy. Vợ à, anh cáo lỗi nhá.hahah"
Anh cười man rợ, còn cô không khỏi bực mình, cô đánh lưng anh nói:
-"Có lỗi xin lỗi thì xong thì cần gì đến pháp luật, Vũ à em sẻ kiện anh, sàm sỡ em nơi công cộng a.. thả em xuống nhanh"
-"Luật pháp cấm chồng " dê " dợ à, em kiện đi anh đi hầu,,hahha" Anh nghe cô nói thì ngừng lại nhìn cô lên tiếng rồi bước tiếp vào phòng nghỉ dành cho chủ tịch.
-"Aaaaa... anh thật đáng chết..mình chưa kết hôn a.."
-"Mai anh và em đến cục dân chính đăng kí trươc năm sau kết hôn,,, hắc hắc..xem em chạy đi đâu vợ à.."Anh phản lại lời cô.. Đóng của cái rầm, và tất nhiên cô Nhất Vĩ Nha bị anh Khắc Minh Vũ "thịt" luôn a...anh được ăn buổi trưa còn kèm theo món tráng miệng..thật tuyệt. Chỉ có cô là lỗ....
+++
"Cô ấy về rồi, làm anh rất rối. Em biết không anh đã không còn yêu cô ấy nữa nhưng sau đứng trước cô ấy anh vẫn phân vân lựa chọn. Anh biết điều đó làm tổn thương em,nhưng anh cũng không muốn làm tổn thương cô ấy. Anh phải làm sau em nói đi...."
"Vũ à, anh đang ích kỉ đấy. Anh biết không, em sẻ không áp đặt anh bằng những câu hỏi rằng "giữa em và cô ấy anh chọn ai" hay là"nếu em và cô ấy rơi xuống nước anh sẻ vớt ai đầu tiên". Em sẻ không bởi vì em biết chắc rằng:
-giữa em và cô ấy: anh chọn em vì người anh yêu hiện tại là em
-em và cô ấy rớt xuống nước: anh sẻ vớt cô ấy vì em biết bơi không dể chết đuối vậy đâu
Em không trách anh, không giận anh, nhưng làm ơn hãy biết rằng em yêu anh vậy là đủ. Nhớ nhé, bắt đầu từ giờ em trốn anh đi tìm nhé. Em mệt rồi...."