3
Người ta kể rằng, trên một chiếc máy bay nọ. Có một cô gái dắt theo một tiểu công chúa đáng yêu đi vào hàng ghế ngồi, cô gái có mái tóc dài, hân hình thon thả, còn tiểu công chúa thì dể thương vô cùng, cô bé mặt cái đầm trắng, thân hình mũm mỉm trắng hồng. Tay cô bé nắm lấy tay cô gái ngồi vào ghế, cô bé quay qua cô gái nói:
-"Mẹ Nha à, Sumi thật muốn ăn kem a"
Tất cả moi người ngã ngửa, thì ra cô gái ấy là mẹ của cô bé a, nhìn không ra, cứ tưởng hai chị em.
Cô nghe bảo bối nói thì cuối người hôn vào cái má phẫn nộn của Sumi mà nói:
-"Sumi ngoan a.. Đến nơi mẹ cho Sumi ăn kem thoải mái luôn nhé. Còn bây giờ ngủ đi nào"
-"Vâng ạ.. mẹ hứa rồi nhé.. " Sumi cười tươi ôm cô rồi nằm ngoan trên nghế ngủ say. Cô nhìn Sumi mà nhớ đến anh, phải cô Nhất Vĩ Nha còn sống, đó là một kì tích phải không.
Cái lúc mà cô sắp không trụ nổi ấy thì La Phong và Bạch Yến xuất hiện, cô chỉ còn sức đưa cho La Phong chiếc điện thoại rồi lâm vào tình trạng hôn mê bất tỉnh. Cô chẳng biết mình hôn mê bao lâu, chỉ biết rằng khi cô tỉnh thì cô đã ở bên Mỹ. Cô như người vô hồn nhớ lại những lời anh nói, những ánh mắt lạnh lùng đầy ghét bỏ của anh dành cho cô mà cô cảm thấy đau lòng. Trong lúc đó nhờ có sự động viên của Bạch Yến, gia đình mà đặc biệt là mọi người cho cô biết cô đang có baby, chính vì thế mà cô mới có động lực vượt lên tất cả. Sumi là nghị lực để cô sống những lúc không có anh, cả những lúc nhớ về anh mà chẳng biết làm gì. Cô nhớ lại có lúc mẹ cô hiền từ nắm tay cô nói:
-"Con gái à, yêu là phải có đau khổ, có thử thách. Nếu con vượt qua được thời khắc này nghĩa là con sắp hạnh phúc rồi đấy. Mẹ luôn ủng hộ con, đau khổ hay hạnh phúc là do con quyết định. Mạnh mẽ lên nào con gái, con gái mẹ sinh ra là để mang lại hạnh phúc cho tất cả chứ đừng mang đau buồn đến bên mình con nhé"
Cô nghe mẹ cô nói như vậy thì cười tươi, đúng cô phải mạnh mẽ, một Vĩ Nha không bao giờ biết đầu hàng trước số phận. Vũ à, nếu anh có thể đợi em trong năm năm, em nhất đinh sẻ về bắt anh lấy em, đợi em anh nhé!
Cô thoát khỏi suy nghĩ khi nghe thông báo máy bay sắp hạ cánh. Cô đánh thức tiểu bảo bối:
-"Sumi à, thức đi nào con, đến nơi rồi"
Sumi nghe mẹ nói thì mở mắt thức dậy, chu môi nũng nịu nói:
-"Mẹ a. Sumi muốn bế cơ"
-"Rồi, đây mẹ bế, Ngoan nào... đi a" Cô nhanh chóng bế Sumi đi xuống máy bay.
Cô một tay kéo hành lí, một tay bế Sumi nói nhỏ:
-"Vũ ơi, em về rồi đây" Nói rồi cô cười nhẹ bắt taxi đi lên ngọn đồi hướng dương, dừng chân nơi đó. Nhưng bây giờ ngọn đồi đã được thu mua, cô chỉ dám đứng ngoài nhìn vào đồi hoa hướng dương kia mà cười nhẹ, Sumi thì hớn hở hỏi mẹ:
-"Mẹ ơi, Sumi có thể vào đó chơi không a"
Cô biết Sumi rất giống mình yêu hoa hướng dương, nhưng cô đành phải làm bé thất vọng rồi:
-"Không được rồi Sumi à, nơi này của người khác mình không thể vào"
-"vậy a.. Sumi thật thích nơi đó"
Cô cười xoa đầu nhóc con, tiếp tục cho xe đi.
Nhưng cô nào biết, khi xe cô vừa đi thì cũng là lúc anh vừa tới. Anh vẫn như ngày thường bước vào cánh cổng sắt kia đi về phần mộ của cô gái, hôm nay anh đặt biệt làm bánh kem cho cô. Anh đặt bánh xuống nói nhỏ với cô:
-"Vĩ Nha, anh mới làm bánh thủ, em dùng thử nha, chắc chắn lần này sẻ ngon hơn. Anh có nếm thử rồi"
Anh cắt bánh ra, để bên phần mộ một đĩa, anh cười tươi lau chùi nhổ cỏ quanh mộ. Anh thủ thỉ:
-"Vĩ Nha à, nếu em mà còn sống thì anh hạnh phúc biết mấy. Em có biết không, Ken và Sun bây giờ cũng được 10t rồi. Tụi nhỏ cũng rất nhớ em, hay nhắc đến em, để mai chủ nhật anh dắt con đến gặp em nhé. Vĩ Nha à, anh nhớ em biết mấy."
Nói rồi anh vẫn như mọi khi, nằm xuống bên cạnh cô, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Trong mơ anh thấy cô về với anh, cô vẫn dịu dàng như vậy.
-"vũ, em về rồi đây. Anh có nhớ em không?"
-"Nhớ anh rất nhớ em, Vĩ Nha, anh biết lỗi rồi về với anh được không"
Cô vẫn cười, nhưng rồi anh lại thấy cô nằm trên vũng máu, đôi mắt thù hận nhìn anh. Dần dần biến đi mất..
-"Không..không Vĩ Nha đừng bỏ anh Vĩ Nha..." Anh giật mình thức dậy. Giấc mơ ấy cứ ám ảnh anh mãi, cô nằm trên vũng máu, đôi mắt thù hận nhìn anh. Anh ngước lên trời cao nói nhỏ:
-"Vĩ Nha, Em hận anh lắm sau"
Anh nhẹ nhàng ngâm nga lời hát, hát cho cô nghe:
-"Nhớ khi xưa đôi mình hẹn hò quen nhau.
Quán xá quanh quen đường ngập màu yêu thương
Em đã ôm anh ngại ngùng
Đan tay vòng qua lưng, tựa đầu ấm áp..
....."
++
" Vĩ Nha à, nếu trời ban cho anh được gặp em một lần nữa, anh chắn chắn sẻ ôm em vào lòng, nắm tay em thật chặt. Tin em bằng cả tấm lòng, bởi vì những ngày vắng em anh không thể chịu nỗi. Anh sắp gục ngã rồi............. Anh rất nhớ em"
++
Chương Gặp Nhau-The End
3
Cô và bé Sumi về mà ba mẹ cô ở. Đứng trước cửa nhà cô nhấn chuông, Sumi thì nhìn dáo dát xung quanh, đây là lần đầu tiên con bé về Việt Nam mà. Cô ôm tiểu bảo bối vào lòng véo má bé nói:
-"Sumi à, nhớ chào ông bà nhé con"
-"Vâng ạ, mẹ ơi khi nào thì mình đi ăn kem a" Cô bé chu môi xụ mặt hỏi cô, nhìn cái mặt phẫn nộn của con bé mà cô muốn cắn một ngụm, dể thương quá a..
-"Chiều mẹ dắt con đi a, chịu không"
-"Chịu a.. yêu mẹ nhất" Cô bé ôm cổ cô hôn vào má cô một cái, cười thật tươi.
Đúng lúc đó thì ba cô ra mở cửa, Sumi nhanh chóng chào ông:
-"Sumi chào ông a.. cho Sumi hôn ông một cái a" Cô bé nhanh chóng giơ tay mũm mỉm của mình ra mà cười híp mắt nói với ông Vĩ. Ông Vĩ nhìn thấy Sumi và cô thì cười tươi, ôm cháu ngoại vào lòng mà mắng yêu:
-"Sumi cháu béo lên a... haha"
-"Ngoại, Sumi béo dể thương a.. ai cũng nói với Sumi vậy hết á..Ông ngoại Sumi nhớ ông a" Cô bé ôm cái má ông hôn một cái rồi cười khúc khít. Cô nhìn thấy ông cháu như vậy mà phì cười, nhanh chóng chào ông:
-"Ba, con mới về"
Ông cười hiền nhìn cô nói:
-"Thôi vào nhà đi nào, mẹ con đang đợi con đấy. Vào nhà nào Sumi" Ông nói với cô rồi ôm Sumi vào nhà, cô cũng đi theo sau. Nhà cô vẫn vậy vẫn ấm áp như ngày nào, cô chợt nhớ đến anh. Không biết anh và hai đứa nhỏ sống có tốt không nữa. Nghe nói anh vẫn chưa biết tin cô còn sống, thở dài rồi vào bếp tìm mẹ. Cô thấy bà tất bật trong bếp mà ôm bà từ phía sau nhỏ tiếng nói:
-"Mẹ, Nha Nha về rồi"
Mẹ cô dừng tay lại rồi nói với con gái:
-"Nha Nha, con về rồi. Vẫn tốt chứ con gái"
-"Vẫn tốt mẹ ạ, Sumi có về nó đang chơi với ông ngoại ở trước." Cô cười hạnh phúc khi nhắc đến Sumi, mẹ cô nhìn cô hiền hậu hỏi:
-"Con có tính cho con bé biết cha của chúng không.?"
Cha của Sumi sau, cô không biết là mình có nên hay không xuất hiện trước mặt anh. Anh còn hận cô hay không, hay anh vẫn chung tình với cô như lời La Phong nói.
-"Con không biết mẹ ạ, con rất rối. Con sợ con rồi sẻ lâm vào tình trạng yêu anh ấy một lần nữa. Mẹ con nên làm gì?"
Mẹ cô kéo cô ngồi vào ghế nói:
-"Con gái à, mẹ biết con còn yêu Vũ nhiều lắm và Vũ cũng vậy. Con biết không con nên mở lòng một lần nữa con gái ạ. Vì sao thì con tự tìm hiểu đi nhé. Bởi mẹ chắn chắc người đàn ông con đang yêu sẻ là một nữa còn lại của con đấy con gái. Tin mẹ đi"
Cô nhìn ngoài cửa sổ nghe những lời mẹ nói mà cô tự hỏi:" Có thật là anh sẻ là một nữa của cô hay không, có chuyện gì trong 5 năm nay cô không biết"
Cô và ba mẹ cùng Sumi ăn xong thì cô đi ra ngoài hóng mát. Sumi ở nhà ăn kem với bà rồi, cô không phải lo nữa. Cô cần yên tĩnh để nghĩ một số chuyện..
+++
Ở nhà Sumi ăn kem xong thì ra sân chơi bóng, cô bé chơi một lát thì chuông cửa vang lên. Chu môi dừng lại rồi chạy lon ton ra mở cửa, nhìn cánh cổng cao lớn thế này cô bé chẳng biết làm sao cả, nói với người phía ngoài:
-"Chú a, Sumi không mở nỗi chú tự mở vào đi a. Sumi thấy cửa không khóa a.."
Ở ngoài anh nhìn cô bé trắng hồng mũm mỉm bên trong mà tim anh hẫn một nhịp, rất giống, rất giống ,.. con bé rất giống cô. Anh bình tỉnh lại rồi, đẩy cửa vào. Sumi nhìn chú cao lớn trước mặt mà cười híp mắt:
-"Chú thật đẹp trai a. Chú đi vào chơi với Sumi đi" Nói rồi cô bé dùng tay nhỏ nhắn của mình kéo anh đi, anh cười hiền đi theo cô bé. Anh hỏi Sumi:
-"Con tên gì a?"
-" Con tên Nhất Vĩ An, chú cứ gọi con là Sumi" cô bé cười tươi ngồi vào lòng anh nghịch ngón tay anh, lòng anh run lên. Nhưng muốn hỏi cho rõ một lần nữa.
-"Mẹ con là ai?"
-"Mẹ con là...aaaa Mẹ ơi có chú đẹp trai này chơi với con a" Anh nghe cô bé nói thì quay đầu nhìn lại. Cứng người là.. là...
Cô thấy anh ôm Sumi thì cười tươi chào hỏi:
-"Vũ, anh còn nhớ em chứ"
Anh nghe cô gọi mình thì nước mắt anh rơi, anh đặt Sumi xuống ôm cô vào lòng, run run nói:
-"Vĩ Nha, là em là em phải không. Hãy nói với anh là thật đi. Anh xin em đó"
Cô thấy anh khóc mà đau lòng, từ lúc nào mà anh trở nên yếu đuối thế kia, từ khi anh hay cô mất à. Cô cười nhẹ, vuốt lưng anh, ôm anh vào lòng nói:
-"Là em, Vĩ Nha đây Vũ à. Ngoan nào"
Anh ôm cô rất chặc, anh thật không mơ là cô, thật là cô rồi. Anh cầm tay cô, nhìn vào mắt cô nói:
-"Vĩ Nha, anh xin lỗi vì những chuyện lúc trước anh đã làm với em. Là anh đáng chết, đã ra tay với em mà chưa biết gì. Anh biết lỗi rồi em có thể tha thứ cho anh không?"
Nhìn anh hối lỗi như vậy mà cô buồn cười, cô nghiêm giọng nói:
-"Vũ à, những chuyện đã qua cho nó qua đi. Nếu em không tha thứ cho anh thì em đã không về đây, không gặp anh và đặc biệt không vì anh mà một mình sinh bảo bối cho anh ở nơi đất khách quê người rồi. Em tha thứ cho anh..."
Cô nghe anh nói mà cười hạnh phúc, Sumi là con anh a... Là cô đã không quản ngại khó khăn mà sinh con cho anh. Anh nhìn cô, rồi lấy trong túi áo ra một hộp nhung đỏ quỷ gối xuống nói với cô:
-"Vĩ Nha, trải qua biết bao sóng gió, anh mới biết anh yêu em rất nhiều. Và giờ đây, có trời đất chứng giám anh thề rằng sẻ mãi mãi yêu em, tin em, bên em trọn đời trọn kiếp. NÀNG BẢO MẪU, ĐỒNG Ý LÀM MẸ CỦA CON TÔI CHỨ?"
Cô bất ngờ khi anh cầu hôn cô như vậy, cô nén cười mà nói với anh:
-" Vũ, vì thấy anh có lòng thành nên. hưm..hưm.. Thay mặt Tổ Quốc, nhân dân các cấp, các tỉnh thành. Tôi Nhất Vĩ Nha,tình nguyện Cứu vớt anh Khắc Minh Vũ làm chồng...xin hứa,xin hứa,xin hứa.." Nói rồi cô cười ngặc nghẽo, anh đỏ mặt lấy nhẫn lồng vào tay cô. Hôn lên đôi môi căn mộng mà ngày đêm anh mong nhớ........................Dưới ánh nắng chiều tà, cô và Vũ lại ở bên nhau qua những ngày sóng gió.
Tình yêu của cô kết thúc hạnh phúc như vậy đấy.!!!
+++
" Anh biết không, cuộc đời đã mang em đến bên anh, rời xa anh, rồi cũng lại về với anh. Có Lẽ số phận em gắn liền với anh đấy-chàng trai em yêu. Hứa mãi yêu em nhé, vì em biết cuộc đời này em chỉ mãi thuộc về anh...EM yêu anh"
+++
T/g: Full dồi full dồi... Thặc ra là muốn SE nhưng thôi, các nàng muốn HE nên cho Tỷ ta trở về vậy.....
Truyện đầu tay ta đã xong. Gần 20 ngày a.. hí hí..
Chương Ngoại Truyện- Đám Cưới
3
Sau cái ngày cầu hôn "lãng mạng" ấy, và hôm nay là đám cưới của anh và cô. Đám cưới của cô và anh được làm tại bờ biển xinh đẹp.
Hôm nay cô mặc bộ đuôi cá trắng, cúp ngực để lộ vai trần trắng noãn cùng phần ngực no đủ. Nhìn ngắm mình trong gương mà cô cười tươi, cô hiện giờ rất hồi hợp. Tiếng bước chân đi vào, là Bạch Yến hay còn gọi là Nhã Điệp con bạn thân cô, cùng với La Phong. Họ đã là một cặp của nhau cũng được 2 năm rồi. Cô cười nhẹ nói:
-"La Phong, khi nào thì anh vớt con bạn của em đi vậy. Không ấy nó ế a.."
La Phong nghe cô nói thì cười rộ lên ôm vài Nhã Điệp nháy mắt với cô:
-"Khi nào mà Nhã Điệp mang baby của anh a, haha"
Nhã Điệp đỏ mặt, đánh vào bụng Phong nói:
-"Anh nói bậy gì đó, mày nữa lo mày đi. Tới giờ làm lễ rồi kìa,hứ" Nói rồi Nhã Điệp đi ra ngoài, cô nhìn theo mà buồn cười
-"Vĩ Nha, chúc em và Vũ hạnh phúc. "
-"Vâng cảm ơn anh, Phong. Cảm ơn anh đã đã thông tư tưởng cho em" Cô cười nhẹ nói với Phong rồi ba cô vào dắt cô ra. Đúng thế, Phong đã kể tất cả những chuyện của anh trong lúc cô ở bên Mĩ. Chính vì vậy cô mới mở lòng và yêu anh một lần nữa.
Cô cùng ba bước về phía anh, cô thấy anh trong trang phục vest đen ôm thân người, đẹp trai vô cùng cô đỏ mặt cười tươi với anh. Anh nhìn cô đẹp lộng lẫy trong trang phục cưới mà anh thấy tim mình đập rất nhanh, nhận tay cô từ ông Vĩ
-"Ba giao con gái ba cho con, hạnh phúc nhé con"
-"Con cảm ơn ba"
Nói rồi tiếng nhạc vang lên, bắt đầu làm lễ, cha sứ bắt đầu hỏi anh:
-"Khắc Minh Vũ, con có đồng ý lấy Nhất Vĩ Nha làm vợ dù có ốm đau bệnh tật............v..v"
-"Con đồng ý" Anh nhìn cô dịu dàng lên tiếng
-"Nhất Vĩ Nha con có đồng ý lấy Khắc Minh Vũ làm chồng dù có ốm đau bênh tật,....v..v"
-"Con đồng ý" Cô cũng cười tươi nói.
-"ta tuyến bố, tụi con chính thức thành vợ chồng, con có thể hôn cô dâu" Cha Sứ nhìn anh nói.
Ken, Sun Sumi dưới này hoan hô, vỗ tay khích lệ:
-"Ba ơi hôn đi, hôn đi, hôn đi.."
-"Hôn đi.."
Mọi người cùng hưởng ứng, anh nhìn cô dịu dàng cuối người hôn lên đôi môi đỏ mộng của cô mà mỉm cười hạnh phúc, nói nhỏ:
-"Vĩ Nha, em chính thức làm vợ anh nhé. Anh yêu em"
-"Em cũng yêu anh" nói rồi nhạc vang lên cùng mọi người đắm say trong men tình,
+++
Bứa tiệc kết thúc, cô và anh trở về phòng tân hôn. Anh với tình trạng nữa say nữa tỉnh làm cô phải dìu anh lên tận phòng.Cô đặt anh xuống giường cởi giày, áo vest ra cho anh. Đi vào phòng vệ sinh lấy khăn lau mặt cho anh. Anh nắm lấy tay cô mở mắt nói:
-"Vợ à, em nghĩ xem đêm tân hôn người ta thường làm gì"
Cô giật mình, nghe anh nói thì đỏ mặt. Cô vun tay anh ra, chạy nhanh vào phòng tắm nói ra:
-"Em đi tắm trước, rồi đến anh"
Anh nhìn cô ngại ngùng mà buồn cười, làm mẹ của 3 đứa con rồi mà còn mắc cỡ. Thật bó tay, anh nhanh chóng cởi áo ra rồi nhìn vali đặt trước cửa phòng mà cười nguy hiểm
-"Vợ à, em chưa lấy đồ thì phải."
Cô trong phòng vệ sinh mà ngớ người, sao vậy aaa.
-"Anh lấy đồ trong vali đưa vào dùm em"
Anh sảo trá nói:
-"Em ra đây mà lấy, anh ngủ trước"
Nghe anh nói ngủ, quấn khăn tắm lên người rồi mở cửa rón rén ra ngoài. Nhìn chiếc vali đặt cạnh giường thì cô nhẹ nhàng đi lại. Trong lòng thằm mong anh ngủ rồi. Cô ngồi xuống mở chiếc vali nhẹ nhàn, anh thì ở trên giường ngắm cô như con thỏ nhỏ mà tà ác thèm muốn.
Cô lấy xong đồ định đứng dậy đi vào phòng tắm thay đồ, thì anh ở phía sau ôm cô lại, môi lạnh đưa vào vành tai mẫn cảm cô nói:
-''Bảo bối à, em định trốn sau"
Cô run nhẹ,
-"Vũ anh chưa ngủ sao?"
-"Nếu anh ngủ thì sao nhìn được cảnh này. BẢo bối à, anh nghĩ lâu rồi anh chưa thành sói thì phải." Nói rồi anh kéo chiếc khắn tắm cô xuống, nhìn cô như vầy anh xuýt xoa:
-"Bảo bối à, mấy năm nay em đẹp hẳn ra, chổ to cần to, chỗ nhỏ cần nhỏ"
Cô đỏ mặt vùi vào lòng anh, aaaa anh lại biến thái nữa rồi
Anh hôn vành tai cô, tay thám hiểm trên thân thể cô. Anh hôn cổ cô, rồi đi xuống một đường đến nơi đầy đặn của cô chọc ghẹo:
-"Lớn hơn rồi, chắc do em sinh Sumi nên mới vậy" Anh khàn giọng nhìn ngực cô mà đánh giá, Cô không nói gì, vùi mặt vào vai anh. Anh cười to, rồi tiếp tục làm nhiệm vụ.
Cô bị anh hành hạ suốt đêm lên bờ xuống ruộng, có lúc khóc thét lên mà anh còn không tha cho cô. Chỉ mới có 5 năm không gặp làm sao anh lại cầm thú hơn lúc trước a...Cô đúng là rất khổ a...
+++
Tg: Mai tg ra một chương ngoại truyện nữa là kết thúc nhé.!! hí hí..
Chương Ngoại Truyện- Hạnh Phúc Cuối Cùng
3
Ánh sáng buổi sớm mai chiếu vào căn phòng của hai vợ chồng cô. Nhưng có một cảnh trớ trêu như thế này, trên giường là cô, Sumi, Ken Sun ngủ ngon lành. Còn anh nằm co ro dưới đất. Chuyện là như thế này:
---Flashback
Tối hôm trước, cô và anh đang nằm trên giường thì cô hỏi:
-"Vũ, anh kể cho em nghe chuyện lúc anh sống dở chết dở vì em đi...đi Vũ"
Anh đang nghịch tóc cô, nghe cô nói vậy thì anh dừng lại, nhìn vào mắt cô nói:
-"Sao em lúc nào cũng muốn nghe chuyện đó hết vậy.Anh không kể a" Chuyện đau lòng của anh mà cô cứ xem như trò đùa.
Cô nhìn anh mặt xụ xuống, thì cười khúc khích kể:
-"Em biết rồi a, em nghe La Phong kể cho em nghe hết rồi. Hứ.. em còn biết anh lén em xây mồ yên mã đẹp cho Lệ Á nữa mà, phải hôn chồng..hửm>>" Cô kéo dài ra rồi nhéo eo anh,
-"A..aa. Đau anh a.. Tha cho anh đi vợ. Dù gì cô ta cũng là mẹ của Ken và Sun, anh nên từ bi a.." Anh mặt mài méo xệch, nhìn cô
-"Vậy ý anh nói em ác à, hại chết cô ta hả chồng..." Cô hét lên nhìn anh
-"Vợ à, vợ bớt giận, chồng không có ý nói vậy a.. Nhưng em ác thật mà" Vế sau được anh nói nhỏ trong miệng
-"Anh nói gì, nói lớn em nghe xem" Cô vểnh tai nghe anh nói thầm gì đó
-"Không a, anh thương vợ nhất nhất luôn a.. Anh yêu em mà vợ" Anh năng nĩ cô,dụi đầu vào cổ cô nói
Cô nhìn anh mà mỉm cười hiền hậu, thật ra cô chỉ đùa anh thôi, cô kéo mặt anh ra, cắn lên môi anh nói:
-"Haha.. ngốc a, chồng bị em dụ rồi"
Anh nghe cô nói như vậy, thì anh ngớ người cười tà ác, cuối người hôn môi cô. Cô cũng đáp trả anh, nụ hôn thật nóng bỏng nhưng đến phút cuối cô:
-"Ọe...ọe..Ưm"
Cô buồn nôn đẩy anh ra chạy nhanh vào tolet, nôn thốc nôn tháo. Anh ngớ người gãi đầu nói:
-"Ủa hôn mình buồn nôn lắm sau"
Cô nhanh chóng rửa mặt nhìn vào gương rồi tức tốc gọi anh
-"Minh Vũ đi mua que thử thai cho em nhanh lên."
Vũ ngồi ôm gối trên giường nghe cô gọi thì cười tươi chạy đi mua đồ cô dặn. Mua về anh đưa cho cô, cô liếc mắt nhìn anh bỏ lại một câu rồi vào phòng vệ sinh:
-"Em mà có thai anh chết với em"
Anh nhìn theo cô mà nhảy lên, ahahah.. Anh ngồi trên giường phấn khởi đợi cô ra.
Cô nhìn hai vạch trên que mà cô tức trào máu, trời ạ.. lại có thai. Aaaaa không phải đã phòng ngừa rồi sau. Cô hét lên:
-"Khắc Minh Vũ, anh đi chết đi. Tại sao lại có được chứ anh nói em nghe xem."
Anh ở ngoài nghe cô nói như vậy thì nhảy lên la hét:
-"Vợ ơi, anh sắp được làm cha nữa rồi..yeahhhhhhhhhhhhhhhhhh"
Cô đi ra, hầm hầm lại giường, lôi mấy cái đồ phòng ngừa thai nghén ra nhìn xung quanh, cô tức đỏ mặt khi thấy những cái lỗ nhi nhỏ trên "bao" Cô vứt vào người anh nói:
-"Anh làm phải không,.. em hết nói nỗi anh rồi Vũ à" Cô biết anh rất muốn cô có em bé để anh chăm sóc những ngày tháng mang bầu, anh muốn hưởng thụ cái phút giây ấy, nhưng cô nghĩ mình đã có ba đứa con rồi. Sinh thêm nữa thì có nên hay không, nếu có sinh thì cũng phải vài năm nữa chứ. Trong khi đó mới 5 tháng anh đã tặng cô tiểu bảo bối nữa rồi. Trời ạ.. có tức cô không chứ
Anh nhìn cô mà, sợ sệt nói:
-"Bảo bối à, em không nên tức giận con mình sẻ đau a.."
Cô không nói gì đi qua phòng tụi nhóc dắt nó qua đây ngủ, cô nhìn anh ra lệnh:
-"từ hôm nay anh ngủ dưới đất, em ngủ với con."
Tụi nhóc nhìn cha nó cười tươi rồi nói:
-"Ba Vũ a, ba làm mẹ giận rồi, Sumi thật tội ba a" Sumi nhỏ nhắn đưa tay lên vuốt mặt anh nói,
-"Sun cũng nghĩ ba đáng giận a, làm mẹ giận, Sun thật không giúp ba được rồi"
-"Ken cũng vậy, Ken theo mẹ" Ken nói rồi nhìn hai đứa em mình cùng cười tươi, anh ủ rủ mặt nói:
-"Vợ a, không có em sau anh ngủ được"
-"Tùy anh, em không quan tâm" Nói rồi cô ôm Sun và Sumi vào lòng, Ken ngủ bên cạnh Sumi, dường như Ken và Sun rất thương Sumi a, luôn lo lắng quan tâm con bé, cô rất hạnh phúc.
_--End Flashback
Từ đó mới có cảnh này a..
Sumi là người thức đầu tiên, con bé vỗ mặt Ken nói:
-"Hai ơi hai ơi, Sumi thật muốn đi tè a.."
Ken thứ dậy nhìn Sumi rồi cười tươi với cô bé ôm cục thịt mềm mại vào lòng cậu hôn lên má Sumi nói:
-"Sumi buổi sáng vui vẻ tiểu bảo bối, hai dắt bé đi nghen" Cô bé ôm cổ cậu rồi đi vào tolet.
Anh nghe tiếng bước chân cũng thức, rồi nhìn cô và Sun đang ôm nhau ngủ. Anh cười hạnh phúc, rồi đánh thức cô dậy, kêu Sun vào phòng tắm rửa rồi nói:
-"Sun về phòng thay đồ đi biển với ba mẹ, kêu Ken và em với con nhé"
-"Vâng ạ, con đi liền" Nói rồi Sun chạy nhanh đi, cô nghe đi biển thì hồ hứng thay đồ quên mất sự việc giận anh tối qua.
++
Anh và cô ngồi trên bãi biển, nhìn ngắm hoàng hôn, nhìn tụi nhỏ đang cười đùa trên cát mà anh thấy hạnh phúc, anh nói nhỏ với cô:
-"Vĩ Nha, có em trong đời là điều mà anh hạnh phúc nhất. Cảm ơn em đã cho anh những đứa con xinh đẹp, cảm ơn em"
Cô nghe anh nói mà lòng tan chảy, ầm áp vô vùng. Nhìn phía mặt trời lặn đằng kia, cô ôm anh thủ thỉ:
-"Vũ anh biết không em rất thích hoàn hôn, vì hoàng hôn rất giống anh buồn lãng mạng, mà yên bình lắm. Em yêu anh cũng vì điều đó.... "
Nói rồi cô nhón người hôn vào môi anh, một nụ hôn lãng mạng, đằm thắm, kết thúc một mối tình dịu đẹp.💕💕
____THE END______________
+++
tg: Một lần nữa tg xin cuối đầu chào các bạn đọc giả, cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đọc và góp ý cho tg . (*cúi đầu chào*)
các bạn sẻ ủng hộ Tg vào truyện thứ hai chứ.... ^^ (* thiệt ra chưa biết nên sáng tác truyện gì*)
Ths các bạn nhiều... ^_^ V^V