XtGem Forum catalog
Đọc truyện
Ánh Lục hoảng hốt vô cùng .
Ánh Hồng chạy đâu rồi nhỉ ??? Cầu trời !!! Con bé đừng làm gì dại dột .
Anh chợt nhớ ra 1 chỗ mà Ánh Hồng có thể lui đến . Đó là nơi lưu giữ bao kỉ niệm thời thơ

ấu của cả 2 . Hi vọng con bé đang ở đó !!
Kia rồi !!! Ánh Lục đã nhìn thấy bóng dáng em gái mình . Ánh Hồng đang lơ đãng ngồi trên

chiếc xích đu .Miệng lẩm nhẩm điều gì không rõ .
- Ánh Hồng !!! May quá !!! Em đây rồi !!!
Ánh Lục mừng rỡ chạy tới bên em gái . Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cô .
- Đừng buồn nữa !!! Rồi anh sẽ tìm cho em 1 người con trai khác tốt gấp vạn lần tên đó !

Quên hắn đi ! Tuyên Vỹ không xứng với em ...
Đáp lại sự ân cần của Ánh Lục , Ánh Hồng khe khẽ lắc đầu . Cô thút thít :
- Không !!! .... Em không cần ai hết ... Em chỉ cần anh ấy thôi ...
- Ánh Lục !!! Anh giúp em đi ! Phải làm sao để Tuyên Vỹ yêu em ???
Ánh Lục bực mình . Anh nổi nóng .
- Đủ rồi !!! Em cố chấp vừa thôi !!! Thằng đó không phải dành cho em ! Đừng có ngu ngốc

làm khổ mình nữa ...
Tiếng quát của Ánh Lục có hiệu quả tức thì . Ánh Hông giật mình ngơ ngác . Rồi cô bật

khóc tức tưởi .
- Hic ... em ... cũng ... muốn ... quên ... hic ... nhưng ... hic ... không ... được ...
Những giọt nước mắt của đứa em gái quý báu khiến Ánh Lục mềm lòng . Anh nhẹ nhàng

ôm lấy cô thì thầm
- Được rồi !!! Được rồi !!! Nín đi nào !!! Có anh đây mà !!!
Ánh Lục rất yêu quý em gái mình . Kẻ làm cho em gái anh phải khóc nhất định phải trả giá

.
Ánh lục gằn giọng :
- Ánh Hồng !!! Anh không thể đem Tuyên Vỹ về cho em nhưng anh thề ... sẽ không để cho

hắn sống yên ổn !!!
Tuyên Vỹ ! Mày nhất định phải trả giá !!!
 Chap 24 :
Muốn yêu thì phải ... đánh !!!!!!!! ( Lue ơi mượn tạm ... )
Ông cha ta thường nói :
Vỏ quý dầy có móng tay nhọn !!!
Dù bạn có lợi hại đến đâu cũng sẽ có người trị được bạn !!!
Chỉ là người đó đến bao giờ mới xuất hiện thôi ....
- Véo !!! Bụp !!!!!!!!!!!!!!!!
2 cái dép ... à không 2 chiếc guốc không hiểu từ đâu bay tới đập đánh bốp vào mặt cha

con họ Bạch !
Tuyên Vỹ choáng váng mặt mũi . Còn Bạch Tuấn Kiệt ! Ông không hề nổi giận như bình

thường mà len lén nhìn về phía chiếc guốc bay tới .
- Mình ... mình ... tới rồi hả ???
Phải !!! Thưa các bạn ! Người duy nhất trên đời này khiến Bạch Tuấn Kiệt run sợ chính là

đây :
Đặng Bảo Hy !! Mẹ của Bạch Tuyên Vỹ và cũng chính là vợ của Bạch Tuấn Kiệt !
Không biết bà ấy lợi hại cỡ nào nhưng nhìn vẻ mặt tái men mét của ông chồng là thấy rõ .
Không trả lời chồng , bà ta quay sang phía kiều Liên mỉm cười .
Nhìn thấy nụ cười của bà ta tự dưng mọi người đều lạnh gáy . Tuyên Vỹ hốt hoảng xua tay

.
- Mẹ !!! Chuyện này không liên quan đến cô ấy !!!!
Nhưng đã muộn rồi !! Đặng Bảo Hy không hổ danh là bàn tay đen đứng sau chồng mình đã

phi ra 2 mũi trâm bén ngót .
- Phập !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ngay từ lúc người đàn bà đó xuất hiện , Kiều Liên đã cảm thấy không bình thường . Miệng

thì tươi cười nhưng ánh mắt bà ta rất lạnh .
Kiều Liên ngấm ngầm đề phòng . Từng cử chỉ của người đàn bà đó đều được cô soi kĩ .
Quả nhiên !!! Cô không hề sai lầm !!!
Lúc 2 mũi trâm tung ra cũng là lúc Kiều Liên khởi động Loạn Tung Bộ !!
Món đồ chơi nguy hiểm của mẹ Tuyên Vỹ xuyên qua ảnh ảo của Kiều Liên rồi cắm phập

vào tường .
Không để cho Kiều Liên kịp định thần , bà ta lao tới tấn công tiếp .
- Vù !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mấy cú đá nháng lửa được tung ra .
Thế mới biết võ công của Tuyên Vỹ chủ yếu là do mẹ hắn dậy . Tốc độ đòn chân của bà ta

nhanh hơn con trai nhưng lực đá không mạnh bằng .
Kiều Liên đã từng đụng độ với Tuyên Vỹ nên kinh nghiệm ứng phó với kiểu đánh này cũng

biết chút ít .
Cô không né tránh như đấu với Tuyên Vỹ mà tự tin đỡ đòn ...
- Bốp !!! Bốp !!!!!!!!!!!
Kiều Liên vận sức vào cánh tay . Cô hất tung đòn tấn công của bà ta ra rồi quay người

vung chân bổ xuống !!!
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cú đá ngàn cân của Kiều Liên hạ cánh trên ... mặt bàn !!
Đặng Bảo Hy lúc bị đẩy bật ra đã nhanh chóng chụp lấy cái bàn gần đó vung lên .
Chiếc bàn ... gãy làm đôi .
Mọi người sững sờ . Tuyên Vỹ toát mồ hôi hột .
Kiều liên thủ thế chờ đối thủ tấn công tiếp thì đột nhiên bà ta phá lên cười .
- Hay !!! Hay lắm !!! Tuyên Vỹ !!! Ta chấp nhận cô gái này là vợ của con !!!
- Cái gì ????????????
Tiếng hét đầy kinh ngạc của ... Kiều Liên khiến Tuyên Vỹ tái mặt . Hắn nhào tới chỗ "

người yêu hờ " bịt miệng cô rồi cười hì hì .
- Mẹ !!!! Mọi chuyện để từ từ rồi giải quyết cũng được !!!
Đặng Bảo Hy nhíu mày . Vẻ kì lạ của con trai bà lẫn cô gái nó đem về khiến bà thấy khó

hiểu .
Nhưng không sao !!! Cô gái này khiến bà vừa ý hơn Ánh Hồng !!! Vừa có tài vừa có sắc lại

đầy bản lĩnh . Con bé chính là người thích hợp nhất làm dâu Bạch gia ....
Mọi người lục tục ra về sau khi Bạch phu nhân ngỏ lời cáo lỗi . Tinh Điền Đức cũng không

gây sự thêm hay đúng hơn là chưa gây sự ...
Tuy nhiên sự xuất hiện của cô gái được lựa chọn đã trở thành chủ đề bàn tán của cả giới

giang hồ !!!
.................................................. ....
Ánh Lục hoảng hốt vô cùng .
Ánh Hồng chạy đâu rồi nhỉ ??? Cầu trời !!! Con bé đừng làm gì dại dột .
Anh chợt nhớ ra 1 chỗ mà Ánh Hồng có thể lui đến . Đó là nơi lưu giữ bao kỉ niệm thời thơ

ấu của cả 2 . Hi vọng con bé đang ở đó !!
Kia rồi !!! Ánh Lục đã nhìn thấy bóng dáng em gái mình . Ánh Hồng đang lơ đãng ngồi trên

chiếc xích đu .Miệng lẩm nhẩm điều gì không rõ .
- Ánh Hồng !!! May quá !!! Em đây rồi !!!
Ánh Lục mừng rỡ chạy tới bên em gái . Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cô .
- Đừng buồn nữa !!! Rồi anh sẽ tìm cho em 1 người con trai khác tốt gấp vạn lần tên đó !

Quên hắn đi ! Tuyên Vỹ không xứng với em ...
Đáp lại sự ân cần của Ánh Lục , Ánh Hồng khe khẽ lắc đầu . Cô thút thít :
- Không !!! .... Em không cần ai hết ... Em chỉ cần anh ấy thôi ...
- Ánh Lục !!! Anh giúp em đi ! Phải làm sao để Tuyên Vỹ yêu em ???
Ánh Lục bực mình . Anh nổi nóng .
- Đủ rồi !!! Em cố chấp vừa thôi !!! Thằng đó không phải dành cho em ! Đừng có ngu ngốc

làm khổ mình nữa ...
Tiếng quát của Ánh Lục có hiệu quả tức thì . Ánh Hông giật mình ngơ ngác . Rồi cô bật

khóc tức tưởi .
- Hic ... em ... cũng ... muốn ... quên ... hic ... nhưng ... hic ... không ... được ...
Những giọt nước mắt của đứa em gái quý báu khiến Ánh Lục mềm lòng . Anh nhẹ nhàng

ôm lấy cô thì thầm
- Được rồi !!! Được rồi !!! Nín đi nào !!! Có anh đây mà !!!
Ánh Lục rất yêu quý em gái mình . Kẻ làm cho em gái anh phải khóc nhất định phải trả giá

.
Ánh lục gằn giọng :
- Ánh Hồng !!! Anh không thể đem Tuyên Vỹ về cho em nhưng anh thề ... sẽ không để cho

hắn sống yên ổn !!!
Tuyên Vỹ ! Mày nhất định phải trả giá !!!
 Chap 26 :
Lời hứa của kẻ tội đồ !!!!
- Anh hứa đi !!!
- Anh hứa ....
- Anh nhớ ... đưa em đi cùng nha !!!
- Ừ !!!
- Không ... là em sẽ không tha cho anh đâu !!!
- Được rồi !!! Thiên thần nhỏ !!! Anh sẽ đưa em đi cùng ...
......... Đưa em đi .........................
............................... Với anh !!!!
Kiều Liên choàng dậy . Mồ hôi túa ra như tắm . Đầu cô đau như búa bổ .
Hình như ... cô đã quên đi 1 điều gì đó thì phải ???
Điều gì nhỉ ??? Đau quá !!!! ..... Đầu cô đau quá !!!!
Kiều Liên ôm đầu khổ sở .
Một giấc mơ cô đã mơ đi mơ lại rất nhiều lần . Một giấc mơ mà khi tỉnh dậy cô không thể

nào nhớ nổi . Chỉ biết là giấc mơ đó có ý nghĩa rất quan trọng với cô . Nhưng ý nghĩa như

thế nào thì cô chịu !!!
Không tài nào biết !!!
Kiều Liên rút từ trong túi ra con dao cán bạc . Cô vuốt ve nó một cách rất nhẹ nhàng .
Cô linh cảm . Điều mình đã quên ! Giấc mơ lặp lại ... và con dao cán bạc có liên quan đến

nhau .
- Cốc ! Cốc ! Cốc !
- " Em yêu " !!! Dậy chưa đấy ??? Sáng bảnh mắt rồi kìa !!! Dậy rửa mặt rồi ăn sáng mau

lên ...
Tiếng của Tuyên Vỹ vang lên thay lời chào buổi sáng .
Kiều Liên thở dài rồi đút con dao vào túi lầm bầm :
- Biết rồi !!! Người ta xuống ngay đây !!!
Hôm nay là ngày thứ 2 Kiều Liên ở Bạch gia . Cô vẫn đang đóng vai người yêu hờ của

Tuyên Vỹ .
Lễ đính hôn giữa Tuyên Vỹ và Ánh Hồng đã bị hủy bỏ . Bạch gia đã đem lễ sang cáo lỗi với

nhà họ Tinh .
Biết làm sao được !!! Đặng Bảo Hy đã quyết là giời quyết !! Đừng hòng lay chuyển nổi !
Bà vừa ý Kiều Liên đến nỗi bỏ qua hết những nhược điểm về khả năng nấu nướng , dọn

dẹp của cô con dâu tương lai . Bà tỉnh bơ phán :
- Lo gì !!! Sau này thuê ôsin !!! Con dâu Bạch gia chỉ cần giỏi võ và có bản lĩnh là được !!!
( tg : chậc !!! chậc !!! bà mẹ chồng này chịu chơi nhỉ ??? )
Tất nhiên !!! Người đứng đầu Bạch gia - Bạch Tuấn Kiệt đành phải chấp nhận ! Nhất vợ nhì

giời mà ...
.....................................
- Rồi !!! Tôi hiểu !!! Cảm ơn cậu đã báo tin ... Ánh Lục !!!
Minh Quân tắt di động . Anh ngẩng lên nhìn người đối diện .
- Cháu đã biết Kiều Liên đang ở đâu rồi !!! Mọi chuyện cứ để cháu lo !!!
Hạ văn Vũ gật đầu . Giọng nói của ông đầy vẻ tin tưởng .
- Được !!! Mọi chuyện ta giao cho cậu đó ! Minh Quân ! Hãy đưa Kiều Liên về nhanh nhất

có thể !!!
Minh Quân ngoặt vô lăng . Chiếc BMW ánh bạc lao đi như điện xẹt . Lửa giận đang bùng

cháy trong lòng anh .
- Kiều Liên !!! Em ghét anh đến thế sao ???
Mọi chuyện có lẽ là do định mệnh . Sự gặp gỡ của 3 người :
Minh Quân ! Kiều Liên ! Tuyên Vỹ !!
Minh Quân giống như tảng băng . Lạnh lùng và cao ngạo .
Kiều Liên là đại diện cho ngọn lửa . Dữ dội và mạnh mẽ .
Còn Tuyên Vỹ ! Giống hệt một cơn gió . Vô hình , vô định , khó nắm bắt ...
3 người họ gặp nhau sẽ tạo ra 1 cái gì ???
Các bạn có thể không tin !!! Nhưng tg có thể khẳng định với các bạn 1 điều :
Bữa ăn diễn ra tại 1 dòng họ có truyền thống làm xã hôi đen sẽ rất khốc liệt !!!
Cụ thể bây giờ là tại Bạch gia ...
Cuộc chiến tranh giành thức ăn diễn ra rất căng thẳng . Không phân biệt nam nữ , độ tuổi

, cấp bậc . Tất cả diễn ra theo phương châm : tất cả thuộc về kẻ mạnh !!!
Cứ nhanh là thắng !!
Kiều Liên là người ngoài . Cô đã quen với những bữa ăn đầy lễ nghi , sang trọng . nay nhìn

những đôi đũa cắm phập vào thức ăn , những cánh tay vung lên loang loáng mà chóng

mặt ..
Mẹ Tuyên Vỹ vừa giật chiếc đùi gà về phía mình vừa thúc giục con dâu .
- Cứ tự nhiên đi con !!! Xem đây như ở nhà !!!
( tg : ???? )
Kiều Liên đang trợn mắt ngó Bạch Ngọc Linh tung hứng mấy viên thịt vào miệng một cách

ngon lành thì anh "người yêu hờ " Tuyên Vỹ ngọt nhạt :
- Nhìn vừa thôi !!! Không nhanh lên là ... nhịn đói bây giờ !!!
Câu nói đầy chất " yêu thương " của hắn kèm theo tiếng kêu réo của dạ dày khiến Kiều liên

quyết định nhập cuộc .
Những tuyệt kĩ võ nghệ liên tục được tung ra .
Nhưng hỡi ôi !!! Trăm hay không bằng tay quen !!!
Chân ướt chân ráo như Kiều Liên sao có thể đọ công fu với những bậc cao thủ .
Lượng thức ăn mà Kiều Liên lấy được chỉ đủ cho ... mèo ăn !!!
Xoa xoa cái bụng lép kẹp , Kiều Liên nhớ về những bữa ăn tại nhà mình mà thèm thuồng .
Quyết định đi " bụi " của cô là đúng hay sai ???
Bất chợt một mùi thơm phảng phất ở đâu bay tới mũi Kiều Liên . hắn xuất hiện , trên tay

cầm chiếc bánh ga tô hảo hạng .
- Em yêu !!! Cúi đầu "ạ " anh một tiếng xem nào !!!
Nỗi vui mừng của Kiều Liên ngay lập tức bị dập tắt . Cúi đầu chỉ vì 1 cái bánh sao ???
Không được !!! Đường đường là 1 tiểu thư danh giá mà lại hạ thấp bản thân thế sao ???
Nhưng ... mình đói quá !!!
Tuyên Vỹ nhìn vẻ băn khoăn trên khuôn mặt cô bé đầy đắc ý . không hiểu sao hắn rất

muốn trêu chọc cô bé !!
Kiều Liên mím môi quay đi . Cô cố ngăn mình không bật ra tiếng nấc nhưng những giọt

nước mắt cứ thi nhau tuôn rơi .
lần đầu tiên Kiều Liên thấm thía được thân phận cá chậu , chim lồng của mình . Đóa hoa

trong nhà kính thoát ra ngoài nay thấy bỏng rát trước ánh nắng mặt trời ...
Có nằm mơ hắn cũng không ngờ cô bé lại khóc . Những dự tính trêu chọc cô bé trong đầu

đột nhiên biến mất .
Tuyên Vỹ lúng túng :
- Tôi ... tôi ... chỉ đùa thôi mà !!! Cầm lấy đi ...
Nhưng Kiều Liên đã lầm lũi bỏ đi . nỗi tủi thân khiến cô trông tội nghiệp hơn bao giờ hết !
- Ơ kìa !!! Khoan đã ....
Những câu nói của Tuyên Vỹ bay vào không khí . Không 1 lời đáp trả , bóng dáng bé nhỏ

vẫn mờ dần rồi khuất hẳn .
Hắn đứng như hóa đá . Chiếc bánh ga tô trên tay lăn lóc dưới chân .
Tuyên Vỹ ngỡ ngàng :
- Sao ... lại khóc ????
 Chap 28 :
Về bên cô ấy !!!!
- Một !!!!!!
- Hai .....
- Ba !!!!!!!
-................
- mười một ....
-...............
- mười ba !!!!
gã đếm những chấm đen di động trên màn hình đầy thích thú .
- Đưa mười ba sát thủ đến giết ta sao ??? Hạ Văn Vũ .... ông thật ... đáng thương !!!
Đôi mắt tím lóe lên những tia nhìn man rợ .
- Được !!! Trước bữa ăn chính thì dùng tạm món khai vị vậy !!! Những con mồi tội nghiệp

... ta tới đây !!!
Cha của Hạ Kiều liên - Hạ Văn Vũ đã phái mười ba sát thủ tới nơi ẩn nấp của God ! Những

tay sát thủ này đều có bản lĩnh hết sức cao cường , kĩ năng ám sát của họ thuộc loại bậc

thầy ...
Vì con gái , ông bất chấp mọi hậu quả !!!
Liệu mười ba sát thủ này có giúp ích được gì cho ông không ???
..........................................
Gã lướt đi như bóng ma dọc hành lang .
Gã nhẹ nhàng xuất hiện sau lưng 2 tên sát thủ xấu số .
- Phặc !!!!!!!!!!!!!!!!
Chỉ một cú vung tay , 2 cái đầu lập tức rớt xuống đất .
Những đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên . Cả 2 vẫn không hiểu tại sao mình chết ???
Tiếng động do gã gây ra khiến 3 tên sát thủ khác chạy tới . Chúng đâu hay thứ đang chờ

đợi mình còn đáng sợ hơn cả cái chết ....
Mấy bức tường cũ kĩ nay được khoác lên 1 tấm áo mới . Tấm áo được nhuộm bằng ... máu

!!!
-Tách !!!!!
- Tách !!!!!
- ...............
- Tách !!!!!!
- Cái gì .... đang rơi thế nhỉ ????
Xòe tay ....
................. Đỏ .......................... Là máu sao ????
- Thiên thần nhỏ ... Ta ... rất nhớ em !!!!!
" Kẻ đi săn " và " con mồi " chỉ có ý nghĩa tương đối !!!
Kiến và cá !! Cá và kiến !!!
Kiến xuống nước . Cá ăn kiến .
Cá lên bờ . Kiến ăn cá .
Không muốn làm " con mồi " thì phải trở thành " kẻ đi săn " .
Không muốn bị người giết thì phải giết người . Nhưng đối với gã , giết người còn là 1 thú

vui !!!
Hãy nhìn đi !
Dòng máu đỏ ... mới đẹp làm sao ???
Những đôi mắt chất chứa cảm xúc phẫn nộ và sợ hãi ... mới đẹp làm sao ???
Con người là 1 tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời . Nhưng chỉ khi hơi thở đứt đoạn thì vẻ đẹp

đó mới được phô bày trọn vẹn ...
5 tuổi ! Cô bạn hàng xóm nhìn gã rồi hét lên :
- Đồ điên !!!!!!!!!!
10 tuổi ! Mẹ chỉ tay vào mặt gã rít lên giận dữ :
- Mày điên rồi !!!!!!
15 tuổi ! Cha nhìn gã trừng trừng .
- " Quái vật " !!!!!!!!!!!!
17 tuổi ! Gã thực sự cảm thấy cô đơn .
Không còn một ai ở bên gã cả !!!
Không ai cả .....
Vì ... chính tay gã đã đưa họ về với cõi vĩnh hằng .
Gã cứ tưởng rằng trên đời này không còn một ai hiểu gã cả .....
..... cho đến khi gặp em !!!
.................................................. ..
Không có gì đáng sợ hơn việc chờ đợi cái chết !
Tận mắt chứng kiến cảnh bạn mình bị giết , số 13 không còn nghĩ được gì nữa !
Trong lòng chỉ quặn lên 1 câu hỏi :
- Bao giờ đến lượt mình ???
Là sát thủ , số 13 đã biết rồi sẽ có ngày này .
Chỉ là ... không ngờ nó lại khủng khiếp như thế ...
Số 13 đã có dự định từ bỏ thứ công việc nguy hiểm và đầy rủi ro cao .
Chỉ là ... vợ chưa cưới đang chờ hắn ở nhà !
Cô ấy và cả cái thai trong bụng ...
Số 13 đã hứa với lòng sẽ chấm dứt công việc sát thủ này ngay sau khi kết thúc hợp đồng

lần này .
Hợp đồng mang về cho số 13 một món tiền đủ để tỏ chức đám cưới và bắt đầu một cuộc

sống mới !
Đáng tiếc !!! Tất cả ... chỉ là dự định
Số 13 không còn nhìn thấy gì nữa .
Hai hốc mắt đỏ lòm rỉ ra 2 dòng nước đỏ ngầu .
Là máu ??? Hay nước mắt ???
Hình ảnh cô vợ chưa cưới tung tăng chạy trong tà áo cưới thật lộng lẫy vụt qua trong óc .

Số 13 dơ cánh tay không còn một ngón nào lên cố chạm vào hình ảnh đó .
Vỡ òa !!!!!!!!!!!!!
Trút hơi thở cuối cùng . Trong đầu số 13 chỉ có duy nhất 1 ý nghĩ :
- Về bên cô ấy .....
Số 13 thấy mình nhẹ bẫng . Không còn gì ngăn cản nữa , hắn bay thật nhanh về với tỏ ấm

của mình .
Về bên cô ấy ???
Thân xác ... lạnh cứng !!!
 Chap 30 :
Tình cha !!!!!!!
Chạy trốn !!!
Đây là việc mà ông làm lần thứ 2 trong đời !
Lần thứ nhất cách đây 5 năm , khi ông bế Kiều Liên trên tay chạy trốn khỏi nước Mỹ !!!
Chạy trốn khỏi ... gã !!!!
Dù biết rằng gã đã bị khóa cứng sau song sắt nhưng ông vẫn cảm thấy sợ hãi . Nỗi sợ hãi

không hề giảm đi mà cứ lớn dần lên theo thời gian ...
Cho đến tận ngày hôm nay !!!
Một lần nữa ông lại chạy trốn .
Những vệ sĩ của ông đã lần lượt gục ngã trước sự điên cuồng của God .
Bỏ ra 1 số tiền lớn để thuê người ám sát gã nhưng không thành công và hậu quả là ông

phải chạy trốn trước sự săn đuổi của God !!
Liệu lần này chúa trời có phù hộ cho ông ???
- Ông chủ !!! Hãy chạy trước đi để tôi chặn gã lại !!!
- Không được !! Chú Hai !! Chúng ta là anh em kết nghĩa ! Nếu chạy chúng ta cùng chạy

chứ nhất định tôi không đi 1 mình !!
Nguyễn Văn Hai - 46 tuổi !!!
Nguyên là đội trưởng Đội Đặc Nhiệm trực thuộc Cục Phòng Chống Tội Phạm Xuyên Quốc

Gia !
Lúc còn là nhân viên của Cục , ông nổi tiếng với tài bắn súng 2 tay như một và khả năng

phá án nhanh gọn ...
Vợ mất sớm , Nguyên Văn Hai chỉ có duy nhất 1 người con gái bằng tuổi Kiều Liên .
Nếu còn sống ... năm nay cô bé cũng 17 tuổi !!!
- Không !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Quay lại đi chú Hai !!! Đừng dại dột thế !!!!
Mặc cho người anh kết nghĩa kiêm ông chủ của mình kêu gào , Nguyễn Văn Hai vẫn dứt

khoát lao đi . Trong đôi mắt ông rực cháy 1 niềm căm thù .
- Duy Linh !!! Đã đến lúc ... cha trả thù cho con ...
Trong cơn say máu , gã vẫn không mất đi sự cảnh giác .
- Đoàng !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lúc tiếng súng vang lên cũng là lúc gã tung người về đằng sau .
Không để cho God kịp định thần , đối thủ đã lặng lẽ áp sát như một bóng ma .
- Còn nhớ tao chứ ??? God !!!
Lưỡi dao lạnh lẽo kề sát cổ gã . Giọng người đàn ông khàn đi vì xúc động .
- Con dao này ... mày cũng nhận ra chứ ??? Chính con dao mà 5 năm trước mày dùng để

giết con tao ... Bây giờ tao sẽ dùng chính nó để giết mày !!!
Cái cảnh này Nguyễn Văn Hai đã mơ đi mơ lại suốt 5 năm nay ! Ông rời bỏ cương vị Đội

Trưởng Đội Đặc Nhiệm , từ bỏ tất cả để trở thành 1 người lái xe quèn chính là để chờ đợi

cơ hội này ...
Ngày ... mà ông có thể tự tay giết gã !!!
- Duy Linh !!! Cha sắp trả thù cho con đây !!!
Nhưng trước khi giết gã , ông muốn gã phải trải qua những gì mà con gái ông đã phải chịu

đựng !
Hình ảnh cuối cùng của đứa con gái ông yêu thương hết mực hiện ra khiến con dao trong

tay trở nên run rẩy .
" Hai hốc mắt đỏ lòm ! Những ngón tay dập nát ! và cả khuôn mặt chi chít những vết rạch

... "
Những hình ảnh nối tiếp nhau loang loáng trước mắt khiến ông như điên lên .
- Tại sao ??? Tại sao mày lại giết Duy Linh ??? Con bé có tội tình gì ???
Trái với tưởng tượng của ông , God không một chút mảy may lo sợ . Gã thản nhiên mỉm

cười .
- Duy Linh ??? Có phải con bé bị tao giết cách đây 5 năm ở NewYork ???
- Phải !!! Chính con gái tao đó !!! Thằng khốn !!! Mày có nhớ đã hành hạ nó như thế nào

không ????
Nguyễn Văn Hai gầm lên trong nỗi căm hận cực điểm .
God nhíu mày . Kí ức trở về với gã như 1 cuốn phim quay chậm .
Say máu giết người nhưng chưa bao giờ gã quên mất các nạn nhân của mình .
Đặc biệt là người đã bị gã tra tấn ...
Đứa con gái với đôi mắt rất đặc biệt ! Một bên mắt trái của nó có màu nhạt hơn mắt phải !
Chính con bé và thằng nhóc đó đã chia sẻ mất tình cảm của em đối với gã !!!
God cười khùng khục trong cổ họng . Giọng nói của gã âm u như vừa đội mồ sống dậy .
- Tất nhiên là nhớ chứ !!!! làm sao ta quên được cảnh con bé gào khóc khi ta chặt đứt các

ngón tay của nó !!! Chưa kể 2 tròng mắt của nó ta vẫn giữ làm kỉ niệm đó ..
- A A A A A A A A A A A A A !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Sự giận giữ bùng nổ . Nguyễn Văn Hai điên cuồng vung dao đâm xối xả vào ngực gã !!!
Máu ... bắn tung tóe và cả ... sự đau đớn !!!
Ông run rẩy cúi xuống . Con dao trên tay đang cắm vào ngực của ... chính ông !!
Giọng cười giễu cợt của gã khiến ông ngẩng lên ngơ ngác .
- Tại sao ... mày .. ????
- Trình độ cỡ đó mà cũng đòi giết ta ư ??? Từ trên cao hi vọng tụt xuống hố sâu tuyệt vọng

có cảm giác thế nào ???
Nguyễn văn Hai chợt hiểu .
God chỉ giả vờ để ông bắt được .....
..... cố tình gieo hi vọng cho ông rồi lại nhấn chìm ông xuống vũng bùn tuyệt vọng .
Hơn tất cả , gã ... chỉ coi ông như 1 thứ đồ chơi !!!
- Kể ra thì được chết bởi chính thứ đã giết con mình cũng có thể coi như 1 niềm hạnh phúc

đó ! Ha ! Ha ! Ha !!!!!!!!!!!!!!
Tiếng cười của gã vọng lại khiến ông cảm thấy đau hơn cả vết thương đang trào máu trên

ngực .
Người Cựu Đội Trưởng của Đôi Đặc Nhiệm lịm dần đi trong niềm hối hận không thể nào

nguôi .
- Duy Linh !!! Cha xin lỗi ... cha không thể trả thù ... cho con ....Chap 31 :
Lost !!!! ( mất tích )
( tg : chà mình lậm phim Mỹ quá rồi )
Đã ngồi trên xe an toàn nhưng nước mắt của Hạ Văn Vũ cứ rơi .
- Người ạnh em !!! Hãy yên lòng nhắm mắt ! Nhất định ta sẽ trả thù ... God !!!
Đôi mắt của trùm bất động sản rực sáng . Ánh sáng của niềm căm thù chồng chất .
- Đưa ta đến trụ sở chính của tập đoàn Dark Moon !!! Ngay bây giờ !!!
Cùng lúc đó , Trần Nguyễn Hướng Dương đã đặt chân xuống sân bay .
Cô móc di động ra :
- Kiều Liên đó hả ??? Sao không ra đón tớ ???
- Cái gì ??? Cậu bỏ nhà đi á ??? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ???
- Thế bây giờ cậu đang ở đâu ??? Đứng yên đó !! Tớ đến ngay ...
Hướng Dương vừa trở về từ Úc . Chỉ mới vài ngày trôi qua mà mọi thứ hoàn toàn đảo lộn .
Có đánh chết cô cũng không tin Kiều Liên lại dám bỏ nhà đi .
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ???
Phi như bay đến nơi mà cô và Kiều Liên vẫn hay hẹn nhau ở đó . Hướng Dương mở cửa xe

bước ra nhìn ngó .
Kia rồi !!!! Kiều Liên - bạn cô đang đứng ở trước cửa Kem tươi Pink !
Cô nhỏ hôm nay mặc 1 cái áo len cao cổ xanh rêu , quần bò bó sát và 1 đôi bốt cao đến

đầu gối .
Hướng Dương chặc lưỡi . Bạn cô lúc nào cũng xinh đẹp ! Dù là tròng vào người những bộ

váy kiểu cách hay những bộ quần áo nghịch ngợm ...
Ngay cả Hướng Dương đôi lúc cũng phát ghen với Kiều Liên . Hễ cả 2 đi cạnh nhau thì mọi

người đều nhìn ngắm cả 2 nhưng họ lại chỉ xuýt xoa khen Kiều Liên dễ thương .
May mà Hướng Dương không phải là 1 cô gái xấu bụng chứ không thì 1 tình bạn đẹp cũng

có nguy cơ tan vỡ !!!
Hơn ai hết , Hướng Dương biết rõ điểm mạnh và điểm yếu của mình ! Cô không đẹp rực rỡ

như Kiều Liên nhưng bù lại cô có 1 thân hình cực kì quyến rũ mà ngay cả những siêu mẫu

cũng phải chào thua ...
Kiều Liên cũng đã nhìn thấy Hướng Dương . Nhỏ mừng rỡ chạy lại .
- Tớ đây nè !!! Hướng ..........................................
Hướng Dương rú lên kinh hãi .
Một chiếc xe taxi từ đằng sau Kiều Liên lao tới . Do vội vã nên Kiều Liên sang đường mà

không chú ý .
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Máu bắn tung tóe !!!
Thân hình nhỏ bé văng mạnh vào lề đường .
Bất động ..................
Tim Hướng Dương như ngừng đập . Cô hốt hoảng lao tới chỗ Kiều Liên , miệng không

ngừng la hét :
- Trời ơi !!! Kiều Liên !!! Không !!! Xe cứu thương !!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mọi người xúm lại . Không ai để ý chiếc taxi gây tai nạn đã lặng lẽ biến mất .
Chiếc taxi trời tới 1 ngõ hẻm . Một bóng người xuất hiện ...
Tấm kính được kéo xuống . Một chiếc phong bì nặng trịch được đưa ra .
Bàn tay nắm lại .....
........ Tội ác từ từ chìm vào câm lặng !!!
...............................
Mười lăm phút trôi qua , Hướng Dương như ngồi trên đống lửa .
Kiều Liên bị tai nạn .
Điện thoại cho cha nhỏ thì không liên lạc được .
Gọi về nhà thì không ai bắt máy .
Rốt cuộc ... đã xảy ra chuyện gì vậy trời ???
Quá mệt mỏi , cô quyết định ra ngoài cho đỡ căng thẳng .
Nhưng chỉ vừa đến cửa phòng thì tiếng nói của phát thanh viên đã kéo cô đứng lại .
- Rạng sáng ngày hôm nay , một vụ thảm sát đẫm máu đã xảy ra tại khuôn viên Hạ gia .
- Tổng cộng có hơn 30 người chết . Toàn bộ đều là người làm và vệ sĩ . Chủ nhà - Hạ Văn

Vũ , vợ và con gái hiện nay vẫn không rõ sống chết !!! Các cơ quan chức năng đang tập

trung làm rõ ....
- Cộp !!!!!!!!!!!!!!!
Chiếc điện thoại trên tay Hướng Dương rơi xuống đất khô khốc . Cô đưa tay ôm ngực .
- Chúa ơi !!! Xin hãy cho con biết chuyện gì đang xảy ra ???
Tuyên Vỹ chạy xồng xộc vào bệnh viện . Lão Tam của Bạch gia bám theo sát gót .
Đón cả hai là Hướng Dương với khuôn mặt mệt mỏi . Cô vừa trải qua 1 chuyến bay dài ,

chưa được nghỉ ngơi lại có quá nhiều chuyện xảy ra ...
- Trần Kiên !!! tôi xin lỗi đã làm phiền anh , nhưng quả thật bây giờ tôi chẳng gọi được cho

ai ngoài anh ra !!!
Lão Tam của Bạch gia - Trần Kiên - em kết nghĩa thứ 3 với Bạch Tuấn Kiệt và là ... mối

tình đầu của Trần Nguyễn Hướng Dương !!!
Tuyên Vỹ hốt hoảng xô tới .
- Cô ấy đâu ??? Cô ấy thế nào rồi ???
- Kiều Liên vừa phẫu thuật xong . Hiện đang ở phòng hồi sức . Bạch Tuyên Vỹ !!! Giữa anh

và Kiều Liên có chuyện gì vậy hả ???
Hắn nén tiếng thở phào . Ít nhất cô bé cũng qua cơn nguy hiểm .
Tất cả là lỗi của hắn !!! Nếu lúc ấy hắn chạy theo giữ cô bé lại thì đã không có chuyện gì

xảy ra !!!
Tuyên Vỹ nắm chặt tay . Đây là lần cuối cùng hắn để cô bé rời xa mình !!!
- Hãy để tôi nhìn cô bé 1 lúc !!!
Hướng Dương chăm chú quan sát người trước mặt .
Cô nhớ lần đầu gặp gỡ , hắn và Kiều Liên đã choảng nhau 1 trận hết sức dữ dội . Vậy mà

xem tình hình hiện tại , cả 2 cứ như người yêu vậy ....
Nhưng có 1 điều Hướng Dương có thể khẳng định . Sự quan tâm của hắn đối với Kiều Liên

là thật lòng !!!
Cô gật đầu :
- Hãy đi theo tôi !!!
Hắn lặng lẽ đến bên cửa phòng . Người con gái hắn yêu thương đang nằm trong đó .

Người con gái với mái tóc đen dài , đôi mắt to và cái trán bướng bỉnh .... giờ đang nằm

thiêm thiếp !!!
Nhưng không .... !!!!!!!!!!!
Trong phòng ! Trên giường ... hoàn toàn trống rỗng .
Người nằm trên đó đã biến mất !!!
Hắn sững sờ .
Còn Hướng Dương , trước mắt cô tối sầm .
Trái tim của 1 cô gái 17 tuổi như cô đã đến giới hạn với những cú sốc trong ngày . Cô chỉ

thốt lên được mấy tiếng rồi ngã lăn ra ngất xỉu .
- Why ??? Tại sao ???
 Chap 32 :
Anh là ai ?????
5 năm rồi !!!
Nước Mỹ ....
Giấc mơ của ta ....
.... cuối cùng ta cũng có thể chạm vào !!!
Em nằm ở đó ! Xinh đẹp hệt như 1 thiên thần ...
Kể từ lần đầu gặp gỡ em đã rất xinh đẹp !!!
God run rẩy tiến lại gần cô gái . Đôi mắt tím biếc của gã đẫm lệ .
Để có được em ! Gã tự nguyện bán linh hồn cho quỷ dữ ...
... hay quỷ dữ chính là gã !!!
Chớp nhẹ 1 cái .
Chớp cái thứ 2 .
Sau cái thứ 3 thì cô gái mở mắt .
- Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét choi chói đó nếu không phải là của cô ta thì là của ai vào đây nữa ???
Bạn cứ thử tưởng tượng , nếu 1 ngày bạn tỉnh giấc . Vừa mở mắt ra bạn đã thấy ngay 1

khuôn mặt kề sát . Mặc dù khuôn mặt đó rất đẹp , da trắng , mắt tím nhưng trong tranh

tối, tranh sáng vẻ đẹp đó coi ra càng có phần ... ghê rợn !!!
Nhất là lại kèm theo 1 mái tóc bạc trắng . À không phải !!! Là mái tóc màu bạch kim mới

đúng ....
( tg : xời ơi , rách việc quá !! Tóc bạch kim hay tóc bạc cũng đều là tóc trắng cả mà !!! )
Sau phản ứng tất yếu , cô gái ngay lập tức phục hồi ... bản tính vốn có .
Cô vùng dậy một cách rất oai hùng và ... ngã xuống cũng oai hùng không kém !!!
Vừa trải qua 1 cuộc phẫu thuật , không ngã mới là lạ !
Lóp ngóp bò dậy nhưng lần này cô ta cẩn thận hơn . Không đứng dậy đột ngột như lúc

trước mà cẩn thận vịn vào thành giường . Sau khi đứng vững , cô đưa mắt nhìn người đối

diện .
Đẹp !!!! Phải công nhận là người này rất đẹp !!!
Mới thoáng qua thì cô tưởng người này là nữ nhưng sau khi nhìn kĩ , cô mới biết mình

nhầm .
Con trai chính hiệu 100 % . Nhưng dù là trai hay gái thì người này cũng quá đẹp !!
- Anh ... là ai ????
Sững sờ .
Anh là ai ????
Anh là ai ????
Anh là ai ????
Đau !!!
Em ... không nhận ra ta sao ???
Tại sao em lại hỏi ta câu đó ??? 5 năm nay ta chưa hề quên em ! Chưa bao giờ quên !!!
Vậy mà em ....
Cô gái tò mò nhìn gã .
Người này bị làm sao vậy nhỉ ??? Anh ta có vẻ kì lạ quá !!!! Sao anh ta lại ôm đầu thế kia

??? Vẻ mặt anh ta hình như rất đau đớn .
Cô hít 1 hơi lấy can đảm rồi tiến lại gần . Nếu anh ta bị bệnh cô không thể để mặc đươc ...
Nhưng không hiểu sao từng tế bào của cô mách bảo người này hết sức nguy hiểm !!
- Anh ... có sao không ???
Vừa nói dứt câu , anh ta liền ngẩng lên . Đột ngột nhìn thẳng vào mắt cô .
Có phải ảo giác không nhỉ ??? Đôi mắt tím biếc hình như đang chuyển sang màu đỏ ???
Như 1 con thú bị thương , anh ta nhào tới ghì chặt lấy cô gái gào thét .
- Em quên ta rồi ư ??? Tại sao ??? Ta chưa bao giờ quên em !!! Sao em lại quên ta ??? Em

nói đi ....
- Em nói đi !!!!!!!!!!!!!!
- Em nói đi !!!!!!!!!!!!!!
Vòng tay ghì xiết càng lúc càng chặt . Trước cơn phẫn nộ của gã , cô gái vừa hoảng hốt ,

vừa sợ hãi . Cô muốn nói mà không nói được . Muốn hỏi mà không sao thốt lên lời . Muốn

vùng ra nhưng không đủ sức ...
Cuối cùng cô gái ngất đi trong vòng tay ghì chặt của gã .
Đã biết yêu là đau khổ ... Tại sao ta vẫn cứ yêu ???Lần tỉnh giấc thứ 2 , Kiều Liên thấy mình lại nằm trên giường .
Gã vẫn đang ngồi ở gần đó , nhìn cô chằm chằm .
Không phải là 1 cô gái nhát gan , Kiều Liên can đảm hơn những người con gái khác rất

nhiều nhưng không hiểu sao ánh mắt người này làm cô thấy ớn lạnh . Mặc dù anh ta rất

đẹp .
- Anh ... anh gì ơi ??? Cho tôi hỏi ? Tôi đang ở đâu thế này ???
- Tại sao tôi lại ở đây ???
- Đây là chỗ nào vậy ???
Độc thoại 1 lúc , Kiều Liên cũng thấy nản . Đang định đứng dậy thì cô chợt phát hiện ra

mình ... đang bị xích . Lủng lẳng ở cổ chân là 1 cái xích to đùng !!!
- Cái quái gì thế này ???????????????????
Tiếng hét lần này của Kiều Liên còn to gấp đôi lần trước . Tiếng hét đó khiến gã đứng dậy

từ từ tiến lại .
Nếu là bình thường , kiểu gì tên này cũng ăn một trận chửi . Nhưng không hiểu sao khi

thấy gã lại gần , Kiều Liên bỗng dưng không muốn ... chửi nữa .
Cô chỉ muốn chạy được thì tốt hơn ......
- Này !!! Đừng có lại gần !!! Không thì đừng có trách đây nha !!!
Lời đe dọa vô tác dụng . Gã vẫn từ từ tiến lại .
Đột nhiên gã phá lên cười .
Kiều Liên ngơ ngác . Có phải tên này bị điên không nhỉ ??? Sao tự dưng lại cười sằng sặc

như thế ???
Không để cho cô thắc mắc lâu , gã lao tới ôm cô .
Đã có chuẩn bị trước , lần này Kiều Liên không để gã dễ dàng thực hiện ý đồ .
Chống tay xuống giường , cô vung cái chân không bị xích tung ra 1 cú đá .
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Gã hất tung cú đá của Kiều Liên rồi chồm lên người cô . Đón gã là cú huých chỏ ... huyền

thoại !!!
- Hự !!!!!!!!!!!
Lần này đòn tấn công đã trúng mục tiêu . Nhưng cú đánh vốn dĩ hạ được các đối thủ to

khỏe hơn cô nay lại không làm gã nhíu mày .
God nhếch đôi môi trắng nhợt .
- Lần đầu gặp ... em cũng dùng đòn này đánh ta !!! Thiên thần nhỏ đã nhớ ra ta chưa ???
Đôi mắt tím biếc lóe lên những tia nhìn man rợ .
- Nếu em không nhớ ... Ta sẽ làm cho em vĩnh viễn không bao giờ quên ta !!! Không bao

giờ !!!!
 Chap 33:
Thiên tài điên loạn !!!
Bố mẹ của Jo vốn có nguồn gốc quý tộc Anh ! Di cư sang Mỹ, cả 2 đã tậu được 1 gia tài

khá đồ sộ . Họ sống ở NewYork ...
Cha của Jo là 1 nhà bác học nổi tiếng . Ông đặc biệt thành công với những nghiên cứu về

đột biến gen và các bệnh di truyền .
Mẹ của Jo là 1 người đàn bà đẹp !!! Một vẻ đẹp quý phái kiểu cổ điển .
Vậy nên không có gì lạ khi Jo thừa hưởng được sắc đẹp của mẹ và trí thông minh của cha

!!
Cậu đẹp tuyệt vời và có bộ não của thiên tài !!!
Nhưng đáng tiếc !!! Jo.... lại bị bệnh Bạch Tạng .
Da trắng ! Tóc trắng ! Mắt tím nhưng trông Jo vẫn đẹp đến kì lạ ...
Người lớn luôn làm dấu thánh và lầm bầm từ " quỷ dữ " trong miệng mỗi khi nhìn thấy Jo .
Những đứa trẻ đồng trang lứa thì nhìn Jo với ánh mắt ghê sợ và xa lánh . Bề ngoài lạ lùng

khiến Jo trở nên kì quái trong mắt chúng .
Jo không hề có bạn bè !!!
Cha Jo luôn bận bịu với các công trình nghiên cứu . Ông không hề để mắt đến đứa con trai

bệnh tật của mình .
Jo chỉ có mẹ ở bên .
Bà yêu thương Jo . Nhưng là thứ tình yêu bệnh hoạn .
JO càng lúc càng bất thường ...
Cậu đặc biệt hứng thú với cái chết và sự tra tấn . Jo rất thích hành hạ rồi giết các con vật .

Ban đầu chỉ là những sinh vật nhỏ bé như kiến , gián , chuột ....
Sau là những sinh vật lớn hơn như chó , mèo ...
Sau chó , mèo .... sẽ đến cái gì ???
Cho dù Jo không bình thường , cậu vẫn tốt nghiệp đại học khi mới 12 tuổi và hoàn thành

luận án tiến sĩ 1 cách xuất sắc ở tuổi 13 !!!
Năm 15 tuổi , cha mẹ của Jo lần lượt qua đời hết sức bí ẩn .
Xung quanh Jo liên tục xảy ra những cái chết không rõ nguyên nhân ...
Điều đó càng làm tăng nỗi sợ hãi của mọi người đối với Jo .
" Quỷ dữ " là từ họ gọi cậu .
Chỉ có duy nhất 1 người không gọi Jo là " quỷ dữ " . Cô ấy gọi Jo là ... " Màu trắng " !!!
.................................................. ...
Từ lúc sinh ra chưa bao giờ gã có được điều mình mong muốn !!!
Cha không bao giờ nhìn gã . Mẹ gã thì luôn chìm đắm trong sự hoang tưởng ...
Gã chẳng có gì trong tay !!! Chỉ có em .... Vậy mà ....
- Tại sao em cũng nhìn ta như bọn họ ??? Ta cứ tưởng chỉ có mình em là đặc biệt !! Chỉ có

em là hiểu ta thôi !!! Không ngờ ... em cũng tầm thường như bọn chúng ...
- ...... ngu xuẩn như lũ người đó !!!!
Đang cười sằng sặc đột nhiên gã bật khóc . Đôi mắt tím biếc nhìn thẳng vào mặt cô ai oán

!
Kiều Liên rùng mình ớn lạnh .
Gã làm cô sợ !!! Nhưng tại sao ánh mắt lại khiến cô đau như thế ???
Trái tim cô nhói buốt mà không hiểu vì sao ???
Gã miết lưỡi dao lên mặt cô thì thầm .
- Em có nhận ra không ??? Con dao này em cũng có 1 chiếc y hệt ! Chúng là 1 đôi ... giống

như chúng ta !!!
Đau !!! Đau quá ....
Đầu cô như muốn nổ tung .
Tại sao gã có con dao đó ??? Nó giống hệt như của cô ...
Kiều Liên ôm đầu đau đớn . Mồ hôi trên tránh cô chảy ròng ròng . Một vài hình ảnh mờ

nhạt lóe lên trong óc nhưng rồi lại tan biến ngay tức khắc !!!
- Ngươi ... sao ... lại ......
Gã cúi xuống .
Hôn một cách ngấu nghiến ...
Mọi hành động của cô hoàn toàn bị tê liệt !!!
Nụ hôn trượt dần .....
......................... trượt dần ....
....... xuống cổ !!!
Gã vuốt ve chiếc cổ mảnh mai . Lưỡi dao cán bạc rạch nhẹ một đường trên đó !!
1 dòng máu đỏ rỉ ra ...
Gã đón nhận dòng máu của người mình yêu . Chiếc lưỡi tham lam di chuyển quanh vết

rạch .
Trông vẻ mặt gã lúc này không khác gì Ma cà rồng đang hút máu nạn nhân ...
Kiều Liên co rúm người lại . Thân thể cô cứng đờ . Tiếng kêu nghẹn lại trong cổ họng .
- Cha ơi .... cứu con ...................
...............................................
Người đàn ông đột ngột đứng lại . Người thanh niên đi phía sau thắc mắc :
- Sao vậy Bác Vũ ??? Sao không đi tiếp ??? Còn hơn 200 mét nữa mới tới chỗ đi lên của

đường cống ngầm này mà !!!
Người đàn ông đứng lặng 1 hồi rồi khẽ thì thầm :
- Hình như ... ta nghe thấy tiếng gọi của Kiều Liên ! Minh Quân !!! Không biết con bé có

được an toàn không ???
Chàng thanh niên nhíu mày . Hình ảnh gã con trai đáng ghét hiện ra khiến giọng anh ta

bực bội thấy rõ .
- Chắc không phải đâu bác Vũ ! Cô ấy đang ở Bạch gia thì xảy ra chuyện gì được ???
Không nhận ra vẻ khó chịu của chàng thanh niên , người đàn ông thở dài .
- Thôi cũng được !!! Ít nhất ở đó con bé cũng an toàn hơn ! Lần này ra đi ta không chắc có

thể trở về . Nếu ta có mệnh hệ gì ... cậu hãy chăm sóc con bé dùm ta . Cả vợ ta nữa ...

hãy nói với bà ấy ... ta rất yêu bà ấy !!!
- Đừng nói thế bác ! Chúng ta nhất định sẽ trở về . Bác yên tâm ! Lần này cháu mang đi

toàn cao thủ !! Họ là những người thề sống chết với hậu duệ của Rồng Lửa !!
- God nhất định ... phải trả giá ..........
Nếu ... đã là định mệnh ... có nhất định sẽ xảy ra ???
Những con người nhỏ bé muốn chống lại định mệnh .
Liệu ... họ có thành công ???
.........................................
- Sao rồi !!! Đã tìm ra chưa hả ???
Hướng Dương đứng lên ngồi xuống 1 cách sốt ruột .
Ngồi trước máy vi tính là Tuyên Vỹ . Hắn đang bẻ khóa hack vào tài liệu mật của Cục

Phòng Chống Tội Phạm Xuyên Quốc Gia .
- Sắp ra rồi !!! Bức tường lửa này rất rắc rối nhưng tôi vẫn có thể vượt qua ...
Bàn phím kêu lách cách . Chuột di chuyển liên tục . Trên màn hình những dòng chữ đỏ

nhấp nháy trải dần xuống .
Hắn nhíu mày kêu lên khe khẽ .
- Đây rồi !!! Cuối cùng cũng ra !!!
- Vào được rồi hả ???
Hướng Dương ngay lập tức phi đến bên cạnh .
Những tài liệu hiện ra khiến cả 2 không hẹn mà cùng thốt lên .
- Ôi chúa ơi !!!!!!!!!!!!!!
 Chap 34 :
Đột Kích !!!!!!!!!!!!
Di chuyển !!!
Dừng lại ....
Ẩn nấp !!!
............. Lại di chuyển .........
Mười mấy con người thoắt ẩn thoắt hiện .
Họ di chuyển không gây ra 1 tiếng động .
Nếu chứng kiến cách họ di chuyển không ai tin ... họ là con người ...
... mà là hình bóng !!!
Thân ảnh loang loáng .
Tiến đến căn phòng cuối cùng . Hai người tông cửa xông vào .
Chĩa súng !!!
Nhưng ... căn phòng trống không .
Cả 2 rùng mình quay ngoắt lại đằng sau .
- Phập !!!!!!!!!!!!
2 cú đâm vô cùng chuẩn xác . 2 thân hình gục xuống .
God rút dao ra . Đôi mắt tím lóe lên những tia nhìn khinh bạc .
- Lũ ngu xuẩn !!! Làm bẩn cả dao của ta !!!
- Vù !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nghe tiếng gió , God biết có người đến gần . Nhanh như chớp , gã lao người về đằng trước

lộn vòng dưới đất .
- Đoàng !!! Đoàng !!! Đoàng !!!
Ba phát súng khô khốc vang lên sắc lạnh . Nhưng không làm tổn hại được 1 sợi tóc của gã

.
God vung tay .
- Phập !!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lại 1 con mồi ... nạp mạng .
Gã tiến đến rút lại con dao nhưng vừa chạm tay vào cán dao thì cái xác vùng dậy ...
... nắm chặt tay gã ....
..... im lặng !!!
Đôi mắt mở trừng trừng !!!
God bĩu môi . Gã vung con dao khác lên chặt đứt bàn tay của cái xác . Trên mặt lộ rõ vẻ

ghê tởm .
Đối với gã , ngoài người ấy ra ... tất cả đều là ... rác rưởi !!
Mà rác rưởi thì cần phải tiêu hủy !!!

.:Trang Chủ:.
Copyright © 2020 - Đọc Truyện - All rights reserved.