Chúa đã dậy :
" Đấng cứu thế khi hấp hối cũng đã từng tha thứ " .
Ông là con chiên của chúa . Là 1 tín đồ ngoan đạo . Vậy mà lòng căm hận đối với gã 5
năm nay không thể nào dứt bỏ .
1 con chiên luôn chìm đắm trong hận thù thì sao có thể hưởng ân huệ mặc khải từ chúa
trời ???
Vậy nên ... ông đành từ bỏ người !!!
Có thể người sẽ cho ông ích kỉ .
Có thể người sẽ cho ông quá hẹp hòi .
Có thể người sẽ ghét bỏ ông ...
Nhưng làm sao ông tha thứ khi gã giết con trai ông và làm con gái ông trọng thương ???
Ông chỉ muốn giết gã !!!
Không từ bỏ được lòng hận thù ... ông đành từ bỏ chúa .
Lúc gã bị bắt , ông chỉ mong sao án phạt sẽ là : tử hình ! Nhưng những kết luận của bác
sỹ đã khiến hi vọng của ông sụp đổ .
God bị đưa vào viện tâm thần !!!
Lúc ấy .. ánh mắt của gã như muốn nói :
- Ta nhất định sẽ trở về !!
Cuối cùng ... gã cũng trở lại ...
... mang theo cơn ác mộng đối với Kiều Liên .
.................................................. ........
God ngả người trên ghế . gã thản nhiên nâng cốc cà phê .
Cà phê đắng !!!
Chỉ có ... máu của em mới ngọt ngào .
Gã thờ ơ lên tiếng .
- Lấp ló vậy đâu phải là tác phong của ông ??? Hạ Văn Vũ , năm năm không gặp ! Khí
phách của ông đi đâu hết rồi ???
Biết không thể trốn tránh , Hạ Văn Vũ từ tốn bước ra . Ánh mắt để lại phía sau :
" Cứ đứng yên đó ! Minh Quân ! Để mình ta ra ! "
5 năm trong tù mà gã vẫn không hề thay đổi . Có chăng là càng trở nên đẹp 1 cách man
rợ ...
Hạ Văn Vũ nghĩ đến đứa con trai xấu số của mình mà lòng đầy đau xót .
Là lỗi của ông !!! Nếu ngày đó ông không muốn triệt hạ đối thủ của mình ...
God đã không xuất hiện ...
Gã sát thủ đáng nguyền rủa !!!
Kẻ cướp mất mạng sống của con trai ông ... và linh hồn của con gái ông !!!
Giờ đây ông chỉ còn lại mỗi Kiều Liên . Tuyệt đối ông sẽ không để gã chạm vào nó ...
- Tại sao ... cô ấy quên ta ??? Các người đã làm gì cô ấy ???
Hạ Văn Vũ nhìn trừng trừng vào kẻ đối diện . Giọng ông như nghẹn lại :
- Mày còn dám hỏi tao câu đó sao ??? Nhờ ơn của mày mà con bé đã hôn mê nửa tháng
trời . Khi tỉnh lại mày có biết câu đầu tiên nó nói là câu gì không ???
- ............................................
- Nó hỏi tao - cha ruột của nó : " Ông là ai ??? " !!!
- Nhưng đó cũng là 1 điều may mắn . Quên đi quá khứ , nhờ vậy mà nó mới có thể yên ổn
sống tiếp . Mới không bị ám ảnh về những gì mày gây ra .
Gã nhíu mày . Lẽ nào đó là sự thật ???
- Thì ra thế !!! Em quên ta là vì " chuyện đó " ! Chứ không phải vì ... em đã hết yêu ta !!
- Rắc!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
God bóp nát chiếc cốc trên tay mỉm cười .
- Không sao !!! Nhất định ta sẽ làm em nhớ lại !! Đã đến lúc ta thực hiện lời hứa của mình
...
... đưa em đi ... với ta !!!
Hạ văn Vũ rít lên căm hận :
- Đừng hòng !!! Tao sẽ không để mày động vào 1 sợi tóc của con tao ! Nó đang ở 1 nơi rất
an toàn . Mày đừng hòng tìm nổi !!!
An toàn ???
Đừng hòng tìm nổi ???
Nực cười !!!
Thật quá nực cười !!!
- Đừng nằm mơ nữa lão già !!! Cô ấy đang ở trong tay ta ... Ta và cô ấy là 1 đôi không thể
tách rời !!!!
- Cái gì ???????????????
Hạ Văn Vũ như không tin vào tai mình . Tên khốn này đã bắt được con gái ông sao ???
Không thể nào ???
Như để khẳng định lời nói của mình , gã khẽ lẩm bẩm trong vô thức .
- Thiên thần nhỏ !!! Em mãi mãi thuộc về ta !!!
Mải chìm đắm trong suy nghĩ , God không hay 1 bóng người đứng ngoài cửa phòng đã lặng
lẽ rời đi .
Thế chân người này là mười mấy bóng đen khác .
Giờ G đã điểm !
Đột kích ...........
................. Bắt đầu !!!
Chap 36 :
Màu tình yêu !!!!
Kiều Liên vô cùng ngỡ ngàng .
Khi cô vừa mở mắt sau lần bất tỉnh thứ 3 , cô đã thấy anh ta xuất hiện trước mặt ...
- Minh Quân !!! Sao anh lại ở đây ????
- Đồ ngốc !!! Tôi đến cứu cô chứ còn sao nữa !!!!!
Dường như Kiều Liên vẫn chưa hiểu chuyện gì cả . Cô chỉ nhớ là mình lại ngất xỉu sau khi
gã ... rạch lưỡi dao lên cổ cô ...
Rùng mình !!!!
Kiều Liên chạm tay vào vết thương trên cổ . Nó đã được băng bó cẩn thận .
Gã ... thật khó hiểu !!!
Minh Quân thấy Kiều Liên lần chần thì sốt ruột giục :
- Nhanh lên !!! Ra khỏi đây !!! Tôi còn phải quay lại chỗ bác Vũ ! Bác ấy đang cầm chân
God !!!
- Cái gìiiiiiiiiiiiii????????? Cha tôi đang ở đây ????????
Kiều Liên hốt hoảng chạy vụt đi . Linh cảm của cô rất xấu !!!! Cha cô không phải là đối thủ
của gã !!!
- Anh đi trước đi !! Tôi phải đi cứu cha tôi !!!
- Đồ ngốc !!! Một mình cô sao cứu được ông ấy .... Chờ tôi với chứ !!!!!
Minh Quân hối hả đuổi theo .
.................................................. ..
Hạ Văn Vũ nắm chặt tay . Khẩu súng ngắn trong tay áo từ từ tụt xuống .
God đang vất vả chống đỡ . Mười mấy hộ vệ của Rồng Lửa đang lăn xả vào tấn công .
Mãnh hổ quần nan !!!
Dù gã có giỏi đến đâu nhưng cùng lúc chiến đấu với hơn chục người đâu phải dễ . Huống
chi những người này toàn là nhân tài được tuyển chọn trong giới xã hội đen để trở thành
hộ vệ cho Rồng Lửa !
God đã bị thương ở nhiều chỗ . Nhưng chưa có vết nào chí mạng . Có điều mất quá nhiều
máu , gã cũng không thể đứng vững được lâu nữa ...
Hạ Văn Vũ nghiến răng .
- Tất cả tránh ra !!! Để ta tự giải quyết gã !!!
God nhếch môi khinh bỉ :
- Nghe oai hùng gớm nhỉ ??? Dù ta có bị kiệt sức , ông cũng không hạ nổi ta đâu ...
- Câm mồm !!!!!! Hãy xem đây !!!
- Đoàng !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Phát súng thứ nhất trật mục tiêu . Phát thứ 2 chưa kịp bắn ra thì God đã phóng tới trước
mặt .
Hạ Văn Vũ tái mặt . Ông vội dương súng lên ....
.... bóp cò .....
.... Không một tiếng động ....
- Rắc !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Gã vung dao lên .
Khẩu súng bị chẻ làm đôi ...
Nhếch môi :
- Vĩnh biệt ông !!! Hạ Văn Vũ ....
Hạ Văn Vũ năm nay 49 tuổi !!!
Sang Mỹ từ năm 16 tuổi .
Học xong đại học , có bằng thạc sĩ kinh tế ...
Nhưng điều khiến Hạ Văn Vũ trở nên nổi tiếng trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài
chính là máu kinh doanh liều lĩnh , tham vọng .... Dùng mọi thủ đoạn để đạt được điều
mình muốn ...
Rất nhanh chóng , Hạ Văn Vũ đã trở thành 1 nhân vật có thế lực trong giới buôn bán bất
động sản .
Các đối thủ của Hạ Văn Vũ luông gặp phải những rủi ro đáng tiếc !
Nhà chức trách nghi ngờ có bàn tay của các băng nhóm xã hội đen trong đó . Nhưng vô
phương tìm ra bằng chứng .
Giới kinh doanh rỉ tai nhau : Hạ Văn Vũ luôn dùng đến các sát thủ chuyên nghiệp nhằm thủ
tiêu kẻ ngáng đường !!!
Mật ít ruồi nhiều !!!
Thứ gì thu lợi lớn tất sẽ có nhiều kẻ nhòm ngó . Một ông chủ người Hoa họ Zheng cũng
nhảy vào chia phần .
Một rừng không thể có 2 hổ . Điều tất yếu sẽ xảy ra ...
Hạ Văn Vũ liền bỏ ra 1 số tiền lớn thuê sát thủ nhổ cái gai trước mắt !!!
Ông ta đã chọn God - sát thủ nổi tiếng nhất bấy giờ . God nổi tiếng là 1 sát thủ máu lạnh ,
lấy tiền công cực cao , có máu điên trong người nhưng hễ ra tay là thành công ! Người ta
cũng đồn rằng God rất thích tra tấn , hành hạ nạn nhân của mình trước khi giết ....
Hợp đồng tội ác được kí kết .
Năm đó God 19 tuổi .
Sai lầm nối tiếp sai lầm . Hạ Văn Vũ chưa bao giờ tha thứ cho bản thân mình . Chính sai
lầm của ông là khởi đầu cho 1 vụ thảm sát .Mà nạn nhân đầu tiên là ... con trai ông - Hạ
Quang Huy !!!
Giá như thời gian có thể quay ngược trở lại !!!
- Cha !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Mắt thấy cha mình sắp bị giết , Kiều Liên không còn suy nghĩ được gì nữa . Thân thể tự
hành động .
Cô lao vào che chắn cho ông .
Lại đối mặt !!!
Ánh mắt cả hai chạm nhau .
Hình ảnh 2 đứa trẻ , 1 trai , 1 gái nằm trong vũng máu lóe lên trong óc . Kiều Liên buột
miệng thốt :
- Quang Huy ??? Duy Linh ....
Gã ngỡ ngàng .
Tại sao em lại che chắn cho ông ta ???
Giống hệt như 5 năm về trước ...
Em cũng hứng con dao cho thằng nhóc đó ....
Chẳng nhẽ ... con dao này lại 1 lần nữa làm tổn thương em ???
Không !!!! Thiên thần nhỏ !!! Dù em không yêu ta .... nhưng ta vẫn mãi yêu em ....
Yêu em ... cho dù em đã quên ta .....
- Phập !!!!!!!!!!!!!!
God quay ngược con dao đâm vào ngực mình .
Trái tim quỷ dữ nay rỉ máu .
- Yêu ...... em ................
- Đoàng !!! Đoàng !!! Đoàng !!!
- Tất cả đứng yên !!! Cảnh sát đây !!!
Tuyên Vỹ và Hướng Dương xồng xộc lao vào thì mọi thứ đã kết thúc .
God gục xuống giữa vũng máu . Tay vẫn nắm chặt con dao cán bạc ...
Kiều Liên đứng lặng .
Cô nhìn chằm chằm vào thân xác bất động .
Máu của gã bắn cả lên người , lên mặt cô .
Đỏ quá !!!!
Cô đưa tay ôm mặt .
Quá khứ bị đánh cắp từ từ trỗi dậy ....
Lần đầu gặp gỡ ...
Con dao cán bạc ...
Chiếc bánh sinh nhật vỡ nát ...
Vẻ mặt kinh hoàng của Quang Huy và Duy Linh ...
Trời NewYork đỏ máu ...
- Không !!!! A ! A ! A ! A ! A ! A ! A ! A ! A !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên ôm đầu gào thét .
Tiếng gào của cô vang vọng mãi lên trời cao ...
Ngực đau dữ dội , Kiều Liên từ tự khụy xuống bên cạnh thân xác lạnh cứng của God .
Mọi người hốt hoảng chạy lại .
- Trời ơi !!! Kiều Liên ... con tôi !!!
- Kiều Liên !!! tỉnh lại đi !!! Có nhận ra tớ không ??? Hướng Dương đây mà ...
Hướng Dương run rẩy lay gọi bạn . Để tìm Kiều Liên cô đã phải nhờ đến quyền lực của gia
đình mình . Tìm ra người sống sót trong đám người làm - Vú Năm . Rồi qua câu chuyện
đứt quãng của bà ta , cô và Tuyên Vỹ đã hack thẳng vào tài liệu tuyệt mật của Cục Phòng
Chống Tội Phạm Xuyên Quốc Gia . Nhờ thế mới tìm ra mối liên hệ giữa gia đình Kiều Liên
và tên tội phạm vừa trốn thoát - God !!!
Minh Quân tuy cũng lo lắng cho Kiều Liên nhưng biết rõ Kiều Liên không sao nên anh dành
sự quan tâm của mình cho tên con trai kia . Ánh mắt lạnh lùng nhưng vẫn không che dấu
hết được sự khó chịu ..
Nhưng đối thủ của Minh Quân không hề để ý đến anh . Tiếng Tuyên Vỹ vang lên lồng lộng
.
- Tất cả tránh ra !!! Mau đưa cô ấy vào bệnh viên !!!!
**********
Hai ngày sau ....
Hạ Văn Vũ nhìn con gái mình nằm thiêm thiếp trên giường bệnh . Ông lo lắng hỏi :
- Bác sỹ !!! Tại sao con gái tôi đến giờ này vẫn chưa tỉnh lại ????
- Ngài đừng lo !!! Chúng tôi đã khám cho tiểu thư rất kĩ ! Trên người không hề có 1 vết
thương nào . Việc cô ấy hôn mê bất tỉnh như thế này có lẽ là do bị sốc trước những gì đã
xảy ra .... Nhưng tóm lại là không có gì nghiêm trọng !! Chắc chỉ đến sáng ngày mai là cô
ấy sẽ tỉnh lại ....
Minh Quân đứng bên cạnh . Anh nhìn vợ chưa cưới của mình chăm chú . Hồi lâu anh lẩm
bẩm :
- Một cuộc chiến đã kết thúc ! Một cuộc chiến mới lại bắt đầu ....
Khi tất cả mọi người đã đi khỏi , cô gái nằm trên giường từ từ mở mắt .
Đôi mắt đen láy bỗng mờ đi . Nước mắt ướt đẫm 2 gò má ..
- Vĩnh biệt ạnh ..... " Màu Trắng " !!!!
" Đã biết yêu là đau khổ . Tại sao ta vẫn cứ yêu ??? "
Ps : Theo các bạn ! Tình cảm Kiều Liên dành cho God là gì ??? .
Chap 38 :
Nội loạn !!!!
Đặng Bảo Hy giận run người .
Lão già họ Tinh thật quá hiểm độc !!!
Bao năm nay Bạch gia đối xử với lão đâu có tệ . Người nhà Họ Tinh đi ra ngoài vênh váo ,
xấc láo , dựa dẫm uy thế mà đe nẹt kẻ khác . Bà cũng không tính toán ....
Thậm chí con bé Tinh Ánh Hồng còn suýt trở thành con dâu của bà ... nếu Kiều Liên không
xuất hiện ...
Vậy mà ... bà nuôi ong tay áo rồi ư ???
Tinh Điền Đức nói 1 cách trơ tráo :
Bạch Tuấn Kiệt !!! Mau giao Long Ấn ra ! Thứ đó vốn dĩ không thuộc về ông ! Hãy trả lại nó
cho chủ nó ...
Bạch Tuấn Kiệt ngồi như chết lặng . Người ông tin tưởng nhất lại phản bội ông . Tinh gia
vốn chẳng có quyền lực gì trong bang . Nếu không nhờ ông cất nhắc Tinh Điền Đức làm gì
có được địa vị như ngày hôm nay ???
Trần Kiên nghiến răng :
- Đồ phản phúc !!! Lão nhất đã đối xử với nhà ngươi như thế mà bây giờ ngươi ...
Quay sang Bạch Tuấn Kiệt anh cằn nhằn :
- Em đã bảo rồi mà !!! Lão già ấy mặt chuột tai dơi , lắm mưu nhiều kế tuyệt đối không
phải là người có thể tin tưởng được . Vậy mà anh không nghe ...
- Đủ rồi ! Đừng nói nữa !!! Lão Tam !!! Bạch phu nhân lên tiếng .
Bà quay ra nhìn hết 1 loạt người đang ngồi trước mặt , giọng mai mỉa :
- Các vị trưởng lão !!! Các người ăn bao nhiêu của cha con họ Tinh mà dám làm phản hả
???
Trưởng lão họ Hùng lên tiếng :
- Bạch phu nhân !! Đừng nghĩ như thế về chúng tôi !! Chúng tôi không hề nhận 1 xu của ai
cả !! bà cũng biết rồi đấy ! Chúng tôi từ trước đến nay chỉ trung thành với Rồng Lửa ...
Trưởng lão họ Mộc tiếp nối :
- Nay người thừa kế của Rồng Lửa đã quay trở lại .. thiết nghĩ Long Ấn và chức bang chủ
bang Cửu Long Đế nên trao lại cho người đó !!! Bạch gia nên lui xuống trở thành 1 phụ tá
trong chúng tôi như ngày xưa ...
Các trưởng lão còn lại gật đầu phụ họa :
- Phải đấy !!! Chúng tôi cũng nhất trí điều đó !!!
- Các ngươi ...........................
Bạch phu nhân nghẹn giọng không cãi được 1 câu nào .
Bạch Tuấn Kiệt thở dài :
- Thôi được rồi !!! Ta hiểu rồi !!! Cho ta 1 ngày chuẩn bị . Sáng sớm mai ta sẽ đến gặp "
người đó " trao lại Long Ấn ! Cả chức bang chủ này nữa .... Các người ... hãy về đi !!!
- Kìa !!! Ông làm sao thế Tuấn Kiệt ??? Bạch gia ta đã lãnh đạo Cửu Long Đế đến đời ông
là đời thứ 4 rồi !!! Sao có thể dễ dàng nói bỏ là bỏ ???
Đặng Bảo Hy giận dữ nhìn chồng .
Không giống như mọi khi , lần này Bạch Tuấn Kiệt không nghe theo lời vợ nữa . Ông thở ra
đầy mệt mỏi :
- Đủ rồi !!! Tôi cũng không muốn tranh giành quyền lực nữa !! Tôi mệt mỏi lắm rồi ! Với lại
những lời họ nói không sai ... Chúng ta chỉ là 1 trong 8 hộ vệ của Rồng Lửa . Trung thành
với " người " là bổn phận của con cháu nhà họ Bạch ...
Bạch phu nhân giận dữ nhìn theo bóng chồng đi khuất . Bà quay sang Trần Kiên :
- Đến giờ ủng hộ chúng ta còn những ai ???
- Chị à !! Chỉ có trưởng lão họ Đặng và trưởng lão họ Bạch là không tỏ rõ thái độ . Họ cũng
rất khó xử ... Hôm nay đến đây cũng thiếu mất 2 người họ ...
Đặng Bảo Hy mím môi :
- Cậu đi tìm thằng Tuyên Vỹ về đây cho tôi !!! Ngay bây giờ ! Nếu nó không đi cứ trói lại lôi
về ...
Chờ Trần Kiên đi khỏi , bà khẽ lẩm bẩm :
- Ta tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ đâu !! Các người hãy chờ xem !!! Cái gì ??? Bác Vũ !!! Bác nhắc lại điều vừa nói xem nào ???
- Minh Quân !! Ta xin lỗi !! Ta muốn hủy bỏ hôn ước giữa cậu và Kiều Liên ...
Hạ Văn Vũ thở dài :
- Ta rất quý cậu !! Cũng rất muốn có 1 con rể như cậu nhưng ... ta không muốn ép buộc
Kiều Liên nữa ! Nó đã đủ khổ sở rồi ... Nếu con bé thích cậu , ta sẽ rất mừng nhưng giờ thì
...
Bỏ lửng câu nói , ông nhìn ra cửa sổ . Bên ngoài con gái ông và thằng con trai kia đang cãi
nhau chí chóe .
Ông thật tình rất thích Minh Quân . Nhưng tình yêu không thể cân đong đo đếm . Ông
không muốn tiếp tục phạm sai lầm nữa mà muốn dùng quãng thời gian còn lại của mình
chuộc tội với đời ...
- Này !!! Làm gì thế hả ??? Ai bảo anh tưới cây như vậy ???
Tuyên Vỹ lúng túng gãi đầu :
- Thì ... tôi thấy mấy bà nông dân vẫn tưới rau như vậy đó thôi !!!
( tg : té ghế ngất xỉu )
Kiều Liên trợn mắt . Cây bon sai trị giá tiền tỷ của nhà cô mà hắn dám xem như mớ rau hả
???
- Anh chán sống rồi hả ???
- Chán thế nào được ??? Tôi đang tuổi xuân ... hơ hớ thế này mà !!! Tuyên Vỹ nhún vai
tỉnh bơ.
Câu nói của hắn khiến Kiều Liên đang tức giận cũng phải phì cười . Cô lầm bầm :
- Bó tay !!!
Đoạn giật lấy thùng tưới trên tay hắn , Kiều Liên bĩu môi :
- Nhìn nè !!! Phải tưới như thế này mới đúng chứ ... Cây này không chịu nước ... tưới ít thôi
! Cây này cần nhiều nước ...
Đang lúi húi , đột nhiên hắn vỗ vai cô :
- Nè !!!
- Gì vậy ??? Nhướng mắt .
- Xòe tay ra !!! Tôi tặng nhóc cái này ...
- Cái gì vậy ??? ( tò mò )
- Cứ xòe tay ra thì biết ... ( hí hửng )
Từ từ xòe tay .
Im lặng .
Rồi ......
- Á ! Á ! Á !!!!!! Sâu !!! Trời ơi sâu !!! Sâu trời ơi ............. !!!!!!
Tuyên Vỹ cười như nắc nẻ . Kiều Liên nhảy loi choi 1 hồi rồi hầm hầm tiến lại .
Thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của cô bé hắn rối rít xua tay :
- Ê !! Không chơi bạo lực à nghe !!!
Rồi chạy biến .
Kiều Liên tức tối đuổi theo :
- Đứng lại !!! Có đứng lại không thì bảo ???
1 người hùng hục chạy . 1 người hăm hở đuổi . Được 1 lúc hắn phều phào kêu lên :
- Đừng đuổi nữa !!! Tôi mệt quá rồi ....
- Đứng lại đi thì đây không đuổi nữa !
Đột nhiên hắn dừng lại . Kiều Liên thấy vậy mừng húm toan nhào tới tính sổ thì bắt gặp nụ
cười gian gian của hắn liền khựng lại .
- Nè !!! Cười cái kiểu gì vậy hả ???
Tuyên Vỹ nhăn nhở :
- Tôi cười mặc tôi !!! Nhóc cấm tôi cười à ??? Lại đây ... tôi cho ... con sâu nữa ...
Kiều Liên giật mình lùi lại :
- Bốc phét !!! lấy đâu ra mà lắm sâu thế ???
- Không tin hả ??? Nhìn thử coi ...
Im lặng .
Lại hét toáng .
- Trời ơi !!! Vứt nó đi !!! Không được lại gần tôi !!!
Hắn tí tởn đuổi theo .
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!
Đang chạy ngon trớn bỗng dưng Kiều Liên đâm sầm vào 1 người .
- Ui da !!! Bộ không nhìn thấy đường hả trời ???
Cô sừng sộ quát .
- Hừ !!! Xem ra cái tính đanh đá , chua ngoa của " em " vẫn không đổi nhỉ ???
Tưởng Minh Quân nhếch môi . Vẫn thái độ cao ngạo như mọi khi .
Kiều Liên thoáng ngạc nhiên . Minh Quân ??? Sau hôm anh ta đến cứu cô , ác cảm của cô
với anh ta đã giảm . Nhưng cái kiểu nói này thì ...
Máu nóng bốc lên , Kiều Liên bĩu môi :
- Còn anh !! Thói quen xấc láo , vênh váo , cao ngạo còn lâu mới bỏ được ...
Minh Quân nhíu mày .
- Lâu ngày không gặp !!! " Em " chửi cũng lên tay lắm ....
Rồi anh ta ghé sát vào tai cô thì thầm :
- Mà tôi lại kết cái tính đó của " em " mới chết chứ !!!
Minh Quân bỏ đi . Không thèm liếc tình địch lấy 1 lần .
Anh khẽ mỉm cười vì biết rằng :
Đằng sau anh , Kiều Liên đang chết đứng !!!
Còn Tuyên Vỹ , hắn chỉ hận sao không nện cho tên này 1 trận được . Khẽ lẩm bẩm :
- Cuộc chơi ... giờ mới ... bắt đầu ....
Chap 39 :
Mưa Hà Thành ..................
Minh Quân ngả người trên ghế . Anh hờ hững xoay chiếc Long Ấn trên tay . Cái thứ này lại
chứa đựng quyền lực ghê gớm vậy sao ???
Người có nó có thể huy động tất cả thành viên của Bang Cửu Long Đế ... chưa kể phần lớn
dân xã hội đen Miền Bắc Việt Nam ..
Di vật của cụ tổ !!! Hồng Kim Long !!!
Đoạt được nó dễ dàng quá khiến Minh Quân thấy chán . Không ngờ Bạch Tuấn Kiệt lại trao
trả 1 cách dễ dàng thế ??? Anh đã mong chờ 1 cuộc tranh giành quyền lực đúng nghĩa !!
Vậy mà .....................
Minh Quân không hề biết rằng . Điều giúp anh đạt được mọi thứ dễ dàng như vậy là danh
tiếng của Rồng Lửa !!! Sự kính trọng của mọi người đối với ông !!!
Nếu là bình thường chắc chắn sẽ nổ ra 1 cuộc chiến long trời lở đất !!! Quyền lực là thứ mà
con người không dễ dàng từ bỏ ...
Nhưng Bạch Tuấn Kiệt cũng như những người khác trong băng vẫn ăn sâu vào máu lòng
trung thành đối với Rồng Lửa ... nên đành chấp nhận buông tay ...
Minh Quân gõ trán . Trên đời này còn thứ gì anh không đạt được nhỉ ???
Danh vọng ??? Quyền lực ??? Tiền bạc ??? Tình yêu ???
À !!! Hình như vẫn còn 1 thứ đến giờ anh vẫn chưa có được ...
............ Hạ Kiều Liên !!!
Minh Quân nhếch môi :
- Sớm thôi !!! Rồi em cũng phải thủ phục dưới chân anh như bao người con gái khác .
Chẳng có gì là Tưởng Minh Quân này không làm được !!!
Có tiếng gõ cửa , giọng viên thư kí vọng vào :
- Tổng giám đốc !!! Cô Phù Dung lại đến tìm ! Có cho cô ấy vào không thưa ngài ???
Minh Quân nhíu mày .
Cô ta còn đến làm phiền anh đến bao giờ nữa ???
Anh đã chi cho cô ta không biết bao nhiêu tiền ....
- Đuổi cô ta đi !!!
Minh Quân lạnh lùng .
Viên thư kí im lặng 1 lúc rồi cất tiếng :
- Vâng !!! Thưa tổng giám đốc ...
Có phải lúc nào tiền cũng giải quyết được mọi chuyện không ???
Phù Dung bẽ bàng rời khỏi trụ sở của tập đoàn Dark Moon . Ánh nhìn thương hại của viên
thư kí khiến cô càng đau khổ ...
Trong mắt mọi người cô đáng thương vậy sao ???
- Minh Quân !!! Sao anh có thể tàn nhẫn với em như vậy ??
Tất cả mọi thứ của cô , cô đều dâng hiến hết cho anh . Cả tình yêu lẫn đời con gái ....
.... vậy mà những gì cô nhận được chỉ là 1 tấm sec ....
Trong mắt anh ... cô chỉ là 1 call girl không hơn không kém ...
- Minh Quân !!! Tôi hận anh !!!!
Đột nhiên Phù Dung nghiến răng . Ánh mắt trở nên cay độc .
- Chỉ tại mày !!! Đứa con gái đáng nguyền rủa !! Nếu mày không xuất hiện anh ấy vẫn bên
tao !!!
- Mày không xứng với anh ấy !!! Chỉ có tao - Tạ Phù Dung này mới là người được phép ở
bên Minh Quân !!!
- Giết 1 lần mày không chết !!! Tao sẽ giết mày lần thứ 2 !!! Lần thứ 3 .... lần thứ n !!!
Nắm tấm sec trong tay , Phù Dung nhếch môi :
- Minh Quân !!! Anh tàn nhẫn với em thì em tàn nhẫn với cô ta ! Tấm sec này là tiền công
thuê người hại nó đấy !!! Em sẽ cho vợ chưa cưới của anh tàn phế cả đời .....
Hướng Dương nhíu mày suy nghĩ .
Từ nãy đến giờ cô đã vòng đi vòng lại chỗ này 3 lần . Lần nào cũng để cho cô 1 cảm giác
khó chịu ...
Điều gì có thể khiến Trần Nguyễn Hướng Dương phải bận tâm nhỉ ???
Chính là nó !!! Chiếc xe taxi dù mang biển số 14L 8306 !!!
Nếu như cô không nhầm . Đây chính là chiếc xe gây tai nạn cho Kiều Liên rồi bỏ trốn ..
Mặc dù Kiều Liên đã khỏe lại nhưng ít ra tài xế cũng phải chịu 1 phần trách nhiệm chứ ???
Hướng Dương có trí nhớ cực tốt . Cái gì cô đã nhìn thấy 1 lần thì tuyệt đối không bao giờ
quên . Lúc Kiều Liên bị tai nạn , có quá nhiều chuyện xảy ra ... nên ....
Quày quả bước đi , Hướng Dương tiến thẳng đến chỗ chiếc xe :
- Làm phiền !!! Tôi có chuyện muốn nói ....
................................................
- Ơ hay !!! Con đã nói với mẹ bao lần rồi !!! Con không muốn làm xã hội đen !!! Tuyên Vỹ
gắt gỏng .
Bạch phu nhân gật gù :
- Ta biết !!! Nhưng đây là việc trọng đại liên quan đến cả Bạch gia nhà chúng ta ! Cha con
đã chấp nhận lui về hậu trường nhường chức bang chủ lại cho tên Minh Quân đó ! Chức đó
lẽ ra phải thuộc về con ...
Hắn nhún vai tỏ vẻ không quan tâm , bà ta lại tiếp tục :
- Tuyên Vỹ !! Con không muốn làm bang chủ ! Điều đó chẳng sao , nhưng còn Kiều Liên ...
con cũng cam tâm dâng cho hắn sao ???
Tuyên Vỹ trợn mắt . Rõ ràng ngày xưa bà bắt hắn phải từ bỏ Kiều Liên . Vậy mà bây giờ lại
bắt hắn tranh đấu ...
- Hừ !!! Mẹ càng già càng khó hiểu !!!
Hắn lẩm bẩm .
Thấy vẻ mặt của hắn , Bạch phu nhân khẽ mỉm cười .
- Cả 2 không thể đội trời chung ! Trước sau gì cũng phải xảy ra thôi ... trận quyết đấu giữa
con và Minh Quân !!!
Tuyên Vỹ búng tay .
- Đó không phải là việc của con !!! Mẹ muốn thì tự đi mà quyết đấu ! Con và Kiều Liên
không liên quan đến việc này ...
Nói rồi hắn toan bỏ đi . Nhưng vừa đến cửa thì câu nói của Bạch phu nhân kéo hắn đứng
lại :
- Con là đồ chết nhát !! Con muốn Kiều Liên nhìn mình bằng ánh mắt coi thường sao ???
Con bé đó giỏi võ thế , nó chỉ nể phục những ai hơn mình thôi ...
Tuyên Vỹ khựng lại . Hắn chau mày suy nghĩ .
Mẹ hắn nói cũng có lí ! Chính thức thì hắn vẫn chưa tỏ tình với Kiều Liên mặc dù nhẫn đã
tặng ..
( tg : thằng này sao bây giờ ngu thế nhỉ ??? Kinh nghiệm bao năm tán gái đâu rồi ??? )
Lưỡng lự một hồi rồi Tuyên Vỹ gật đầu :
- Được !!! Con sẽ quyết đấu với Minh Quân ! Nhưng không phải vì chức bang chủ đâu !!!
Con quyết đấu vì tình yêu của mình !! Mẹ gửi chiến thư đi ....
Bạch phu nhân mỉm cười đắc thắng . Có vậy chứ con trai !!!
Con ngoan là phải nghe lời mẹ ! Võ công của con tuyệt đối không kém hơn tên Minh Quân
đâu ! Ít nhất 2 đứa cũng hòa ... Mà hòa thì để xem mấy lão già kia giải quyết sao đây ???
Giờ thì ta sắp có lại tất cả : Long Ấn ! Chức bang chủ và cả .... con dâu nữa ...
Tinh Điền Đức !!! Các người cứ chờ xem ...
.................................................
Kiều Liên dơ bàn tay trái lên ngắm .
Chiếc nhẫn hắn tặng , cô đang đeo ở ngón giữa ! Thực ra chiếc nhẫn vừa với ngón áp út
hơn nhưng ....
Kiều liên ngẩng lên nhìn trời .
Bầu trời xanh biếc không một gợn mây .
Khác xa bầu trời ở New York ...
Tại sao đến bây giờ cô mới nhận ra điều đó ???
- Quang Huy !! Duy Linh !! Các em ... có nhìn thấy chị không ???
Nếu còn sống chắc giờ Quang Huy cũng đã là 1 cậu con trai cao lớn khôi ngô . Còn Duy
Linh hẳn cũng rất xinh xắn ...
Cả 2 đẹp đôi hết biết !!!
Tiếc là .................
Kiều Liên cúi đầu . Ánh mắt chợt tối lại .
Trời dường như cũng đồng cảm với tâm trạng cô .
Mây đen ở đâu ùn ùn kéo tới ....
.... Nắng tắt ......
Những tia chớp rạch ngang bầu trời . Tiếng gió gào rít liên hồi như muốn rũ bỏ tất cả .
Gió đập ầm ầm ....
.... Cuốn bụi mù mịt !!!
Những chiếc lá chấp chới trên không ... có giống 1 kiếp người ???
Bay cao ... Hạ xuống ... lại bay cao ............
Kiều Liên đứng trên ban công . Cô dang hai tay như muốn bay theo những chiếc lá !!!
Ở đâu đó Quang Huy và Duy Linh đang đợi cô có phải không ???
Chợt ánh mắt Kiều Liên chạm vào chiếc nhẫn ...
- Bạch ... Tuyên ... Vỹ ...
Khuôn mặt của hắn hiện lên .
Nụ cười của hắn ...
... Cô hạ tay xuống .... thở dài !!!!
Mưa ... đã bắt đầu rơi !!!
Kiều Liên ngửa mặt hứng những giọt nước lạnh buốt ...
Lạnh Quá !!!!
Lạnh thấu tâm can !!!
Mưa Hà Thành ..............
Bây giờ bên New York ... có đang mưa ???
Chap 41 :
Kết thúc của Sự Nổi Loạn !!!!!!!!!!!!!!!!
5 năm sau .....
Tại nhà thờ , 1 đám cưới diễn ra !!!
Cô dâu là 1 cô gái hết sức xinh đẹp với làn da trắng , cái mũi cao và mái tóc dài đen
nhánh !
Còn chú rể là 1 chàng trai khôi ngô , tuấn tú .
Anh ta có 1 điệu cười hết sức quyến rũ .
Có điều trên má phải của chú rể có 1 vết sẹo lớn . Nghe đồn rằng đây là minh chứng tình
yêu của cả 2 .Người ta kể rằng : 5 năm trước chú rể đã lao xuống vực cứu cô dâu ...
Vết sẹo này chính là vết thương để lại khi anh ta ôm lấy người yêu che chắn cho cô khỏi bị
va đập vào núi đá .
Nhưng dù vậy , vết sẹo càng làm chú rể trở nên đàn ông hơn , cuốn hút hơn ...
Chả thế mà con gái theo anh ta hàng đàn !!! Nhưng họ cũng chỉ dám đứng xa nhìn bởi
người yêu của anh ta là 1 cô gái ... hung dữ có tiếng !!! Lại cũng rất xinh đẹp ...
Nên tất cả biết thân biết phận chẳng dám tranh giành ....
( tg : ^ ^ )
Huống chi chú rể nổi tiếng là rất chiều chuộng người yêu .
Cô dâu muốn gì là anh ta thực hiện bằng được !!!
Hiện nay anh ta được xem là doanh nghiệp trẻ thành đạt nhất Việt Nam .
Chính anh ta là người đi tiên phong cho việc đưa công nghệ thông tin của Việt Nam đi lên
...
Giờ thì Việt Nam có thể tự hào rằng mình không hề thua kém các ông lớn trong ngành
công nghệ thông tin !!! Như Microsoft , IBM , Dell , HP .... hay Intel ......
Còn cô dâu cũng chẳng hề kém cạnh .
Ngoài việc là phụ tá cho chú rể , cô còn mở ra 1 trường đào tạo ... các tiểu thư chính hiệu
.
Nghe đồn các cô gái học từ trường này ra đều hết sức tài giỏi ...
Không những có ngoại hình hơn người mà còn giỏi cả ... văn ... lẫn võ !!!
Khỏi phải nói !!! Các nhà giàu , các nhà quyền quý đua nhau gửi con gái vào đây ! Kể cả
các nhà trung lưu , bình dân cũng ráng gom góp tiền của cho con theo học ....
Dông dài 1 chút , bây giờ chúng ta quay trở lại đám cưới .
Vị cha xứ hỏi cô dâu :
- Con có bằng lòng lấy người này làm chồng và nguyện suốt đời chung thủy với anh ấy cho
đến khi cái chết chia lìa 2 người không ???
- Dạ ... có ạ !!!
Quay sang chú rể :
- Còn con !!! Con có bằng lòng lấy cô gái này làm vợ và nguyện suốt đời chung thủy với cô
ấy cho đến khi cái chết chia lìa 2 người không ???
- Dạ có ạ !!!!
- Vậy .. ta tuyên bố : Từ giờ cả 2 chính thức là vợ chồng !!!
- Hoan hô !!! Ăn mừng nào !!! Đi ăn mừng thôi !!!
- Không !!! Hôn nhau đi đã chứ ????
- Đúng ! Đúng ! Phải hôn nhau trước đi rồi mới ăn mừng !!!! ( tg )
- Trời !!!! Hôn ... thiệt kìa .....
Hướng Dương đứng lặng nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Kiều Liên mà mừng thầm cho bạn
.
Cuối cùng bạn cô cũng tìm được hạnh phúc ....
Thoáng chạnh lòng , Hướng Dương nghĩ tới bản thân mình .
23 tuổi !!! Trải qua không ít mối tình ! Có những mối tình chóng vánh , cũng có mối tình
khá lâu bền ... Nhưng Hướng Dương vẫn chưa tìm được một nửa thực sự của mình .
Bề ngoài Hướng Dương tỏ ra bất cần , đùa giỡn với tình yêu nhưng trong thâm tâm Hướng
Dương vẫn thầm mong có 1 người thực sự dành cho cô , có khả năng níu giữ cô ở lại .....
Cô sẽ đợi ... nhưng phải đợi đến bao giờ ????????
Từ đằng xa cũng có 2 con người đang quan sát đám cưới .
Đó là Ánh Hồng và Ánh Lục !!!
Họ nắm tay nhau rất thân thiết . Ánh mắt không còn chút gì hận thù hay ghen ghét nữa .
Bởi họ đang chìm đắm trong hạnh phúc lứa đôi ...
Đừng ngạc nhiên thế chứ ??? Ánh Hồng và Ánh Lục vốn không phải anh em ruột !! Ánh Lục
chỉ là con nuôi .... Đám cưới của họ cũng vừa được tổ chức cách đây mấy tháng ...
Cùng lúc này , tại trung tâm của bang phái lớn nhất Việt Nam , bang chủ bang Cửu Long
Đế khẽ nhíu mày .
- Hôm nay ... là ngày cưới của em ! Cuối cùng ... em vẫn không thuộc về tôi !
Anh nhếch môi cay đắng .
Cũng phải thôi !!! Tình yêu của tôi đối với em không thể bằng tình yêu của hắn dành cho
em !
Lúc đó ... khi em ... bị đẩy xuống vực ... trong khi tôi đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì
thì hắn đã lao xuống ....
Tiền bạc để làm gì ??? Danh vọng để làm gì ??? Quyền lực ... để làm gì ???
Khi mà cái tôi muốn có nhất ... lại không thể có được .....
- Chúc em ... hạnh phúc !!!!
Anh ta cúi đầu thở dài rồi đứng lên :
- Chuẩn bị xe !!! Nói người chuẩn bị đồ dùng và thức ăn ... ta phải đi thăm Phù Dung !!!
Chiếc xe đỗ lại ở ... nhà tù !!!! Chàng trai mở cửa bước ra ...
Đã biết yêu là đau khổ .... tại sao ... ta vẫn cứ yêu ??????????????
The End