XtGem Forum catalog
Đọc truyện

-vương gia người coi ta là thứ gì ,là 1 món đồ người muốn ta đi đâu là ta phải nghe theo ư?_Hàn Tuyết lạnh lùng nói
-vậy nàng tới Mẫu Đơn viện được chứ ( nơi ở của Vương Phi ) ,Thái Hậu sắp trở về nếu thấy chúng ta chắc hẳn người sẽ rất buồn lòng _Thiên Phong nửa như cầu xin nửa như đe dọa ,hắn muốn nàng tới Mẫu Đơn Viện 1 phần là nơi đây giành cho Vương Phi mà nơi đó rất rất gần với thư Phòng của hắn ,dân gian có câu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà
-ta sẽ suy nghĩ –Hàn Tuyết trả lời
-vậy ta sẽ kêu người chuẩn bị _Thiên Phong nói nhưng vẫn không có ý định rời đi
-Vương Gia người còn điều gì căn dặn không _HT
-không có gì ………_Thiên Phong nói rồi bỏ đi
-tiểu thư ,người nói cái gì chúng ta sẽ chuyển đi nơi khác ư? Nơi này không phải rất tốt hay sao?_T.Xuân thắc mắc hỏi
-ukm đó là ý của Vương Gia –Hàn Tuyết đáp lời
-cái gì ……….,t.Thư người vừa nhắc tới Vương Gia Thiên Phong ư?_T.Xuân
-ukm ,hắn phát hiện ra ,bắt ta tới Mẫu Đơn Viện
-nơi đó không phải là nơi ở của Vương Phi sao ?-A.tử nói
-đúng rồi ,nhưng t.Thư người chấp nhận khuất phục ư?_T.xuân
-nghe nói Thái Hậu sắp trở về ,ta không muốn chuyện này truyền ra ngoài ,lại đến tai Mẩu THân ?Cùng Phụ THân _Hàn tuyết
-đúng nga ,phu nhận mà biết chắc người lâm bệnh mất –T.xuân
-ngày mai em sẽ giúp T.Thư dọn đồ ,chúng ta còn phải trồng lại mấy bông hoa kia nữa _T.Xuân nói
Ngước nhìn vườn hoa bên ngoài trong lòng Hàn Tuyết không khỏi thở dài công sức mấy tháng của cô cùng 2 nha đầu kia , không biết vì sao nhưng Hàn Tuyết rất có hứng với những cây hoa nhất là Hoa Lan 1 loài hoa tinh khiết trong trắng có phần cổ điển nhưng rất đẹp nó không sáng ngời như hoa Mẩu đơn nhưng nó lại mang 1 vẻ đẹp thanh lịch ,cũng vì nó rất giống cô
-oa,thật là mết ,A.Tử đây thôi hôm nay chúng ta phải dọn dẹp chỗ này đó _T.Xuân ngáp dài rồi xuống gường ,theo thường lê cô ra ngoài thưởng thức không khí trong lành với ánh nắng ban mai ,hòa vào đó là hương hoa nhè nhẹ ,thực rất tốt nha ,đột nhiên :
-aaaaaaaaaaa á…………._T.Xuân hét lên
Nghe tiếng hét của T.Xuân A.tử đang ở trong phòng cũng phải chạy ra :
-t.xuân ngươi sao vậy có chuyện gì nga
-ngươi xem kìa………_t.xuân chỉ tay ra phía ngoài
-hả ………….._a.tử ngạc nhiên không kém làm sao chuyện này xảy ra đước cơ chứ ,đâu hết cả rồi
-T.Thư người mau ra xem ngoài vườn …-T.Xuân hối thúc
-có chuyện gì mà hốt hoàng vậy T.Xuân _Hàn Tuyết hỏi nhưng vẫn theo T.Xuân ra ngoài
-những cây hoa đâu hết rồi_Hàn tuyết
-không lẽ có người ăn cắp _T.X nói
-ngươi sao vấy ai lại ăn cắp hoa bao giờ _A.tử nói ,2 người bọn họ giành nhau tranh luận ,bỗng
-Vương Phi ,bọn nô tài đến để mời người tới Mẫu Đơn Viện theo lệnh của Vương Gia ,người và 2 tì nữ kia mang đi trước ,bọn nô tài sẽ mang tới ngay_! Tên nô tài nói
-ukm ta biết
-mời người đi thao tiểu nhận_ 1 cô nương tuổi chừng 20 tới lễ pháp nói
-oa………….tiểu thư đây là nơi chúng ta sẽ ở sao ,ế ….cái kai_T.Xuân nói
-hoa của chúng ta _A.tử nói
-……………
-Vương phi ,tối hôm qua vương Gia đã sai bọn nô tài mang đến nơi này bày trí lại ,Vương Phi có ưng ý không nếu không thích nô tì sẽ cho người bày lại _Cô nương đó nói
-oa chỉ trong 1 đêm thôi sao ,thật khâm phục nha ,nga tỉ tỉ người tên gì vậy ,ta là T.Xuân còn đây là a.Tử _T.Xuân nói
-cứ gọi ta là Tình tỉ là được rồi
-nga tình tỉ ngươi ở đây mà sao ta lại không biết nha_T.Xuân hỏi
-đã được 6 năm rồi ,ta là người phụ trách bày trí mọi nơi trong vương phủ _Tình tỉ nói
-đã tới nơi ,mời Vương Phi vào ,những đồ trang sức và xiêm y đã có trên bàn người nếu không vừa ý có thể nói với nô tì _Tình tỉ nói
-không cần đâu ngươi có việc cứ đi trước ta có thể sắp xếp đước _Hàn Tuyết nhẹ nhàng nói
-Dạ _tình tỉ nói rồi lui ra ngoài ,vị Vương Phi này thực xinh đẹp ,hình như nàng dã thấy qua rồi ,tính thình dịu dàng nhã nhặn không như mấy người khác đặc biết là Mạt Dung thì thôi rồi
-Vương Phi ,có lệnh của Vương Gia mời người tới dùng bữa _1 cô tì tới cung kính nói
-ukm ngươi đi trước đi ,ta sẽ tới sau _Hàn Tuyết nói

-các ngươi đã nghe tin gì chưa _Trong chính Viện mọi người đã đến đông đủ chỉ còn chờ Vương Gia ,NHạt Phi nói
-hả có chuyện gì
-hình như Vương Gia cho người dọn dẹp Mẫn Đơn Viện đó ,không biết người rước nữ nhi nào vào trong phủ hay là sẽ có 1 người trong chúng ta sẽ ở nơi đó_NHạt Phi nói
-hình như nơi đó giành cho Vương Phi mà ,không lẽ Vương Gia muốn hưu phi _A đăt giả thuyết
-không đâu ,nạp phi là do Thái Hậu quyết Vương Gia là người con có hiếu không thể làm trái lời người đâu – B nói
-Mạt Dung muôi ngươi là người gần Vương Gia nhất không biết có nghe Vương Gia nói gì về chuyện này hay không _ Nhạt Phi nói
-các ngươi rảnh quá không có chuyện gì làm nên lấy chuyện đó ra nói lung tunh ak ,chuyện đó Vương Gi đã có quyết định của người không cần các ngươi quả _Mạt Dung nói tuy trong lòng thắc mắc lắm lắm ,có 1 tia hi vọng lé loi nơi đó giành cho nanag2 ,như vấy quả thức rất tốt còn gì bằng .
ở ngoài cửa
-vương Phi đã đến nơi mời vào trong _Tình tử theo lênh của Vương Gia dẫn Hàn Tuyết tới chính viện
-ukm ,cảm ơn ngươi _Hàn Tuyết nói rồi nhẹ nhàng đi vào trong
Bên trong đang rất ồn ào vì chuyện Vương Gia cho người dọn dẹp Mẫu Đơn viện ,cho dù Mạt dung đã nói nhưng bọn họ vẫn không có ý dừng câu chuyện ,nhưng khi thân Thanh y tiến vào như 1 làn gió mới ,căn phòng bỗng nhưng đọng mọi ánh mắt dồn lên người đang dứng ngoài cửa ,khuôn mặt xinh đẹp ,mũi thẳng,mày ngài ,làn da băng cơ ngọc tuyết ,thật làm cho người khác muốn động vào xem nó có mềm mị như bông không ,bộ xiêm y màu thanh ,cho người khác cảm giác dịu nhẹ ,mát mẻ ngọt ngào nhưng không kém phần thu hút ,đôi môi chúm chím màu hồng như cánh hoa hồng ngọt ngào yêu kiều ,làn tóc dìa dược thả ra ,cùng với làn gió lay động khiến mọi người trố mắt nhìn ,và tự đặt ra câu hỏi nữ nhi này là ai ,có liện quan gì đến những việc Vương Gia làm dạo này hay không ,nhưng 95 % có liên quan 1 cô nương như thế ngay cả bọn họ là nữ nhi mà cũng không kiềm được tự ti trước người này ,chắc chắn bọn đàn ông khổng thể cưỡng nổi rồi ,nhưng nhìn rất quen mắt ,đã từng nhìn thấy ,……….đây không phải là người nữ nhi trong tranh là vương Gia rất quý sao ………bọn họ trao nhau ánh mắt có chút sợ có chút tò mà ,lại có cchut1 không tin người như thế mà cũng có thực hay sao?
--ngươi là ai ,đến đây có việc gì _Mạt Dung hỏi làm phá vỡ sự im ắng vừa nãy
-Vương Gia không có ở đây ư _Hàn Tuyết không trả lời câu hỏi đó ,mà trực tiếp hỏi những người ở đây ,mời nàng tới dùng điểm tâm mà không tới là sao ,giờ này thì nàng đã ăn rồi mới phải
-ngươi …..dám không trả lời câu hỏi của ta ư ,đáng chết _Mạt Dung nói đồng thôi giơ tay lênh nhắm thẳng khuôn mắt mĩ lệ yêu yều của Hàn Tuyết mà hường tới ,thì thức ra cô ta cũng muốn dùng cách này ra uy ,1 chút nhưng không ngờ bàn tay kua v2 khuôn mắt ấy chỉ còn cách nhau 1mm Hàn tuyết cũng đã cảm thấy nhiết từ bàn tay tỏa ra nhưng không ngờ 1 bàn tay to khỏa bắt lấy ,đẩy cánh tay của Mạt dung ra ,đó chinh1 là Thiên Phong
-nàng không sao chứ -Thiên Phong nói rồi dìu Hàn tuyết tới ghế bên cạnh hắn ( anh này cái giả không chịu được thừa cơ hội ăn đậu hũ của Tuyết tỉ nè )
-Mạt Dung ngươi đang làm cái gì vậy ,ngươi xem nơi này là đâu mà dám đánh người vậy _Thiên Phong gầm lên thù cũng thù mới trút hết lên đầu của Mạt Dung
-vương Gia …_Mạt Dung ủy khuất nói
-ngươi về Viện của mình đi ,chuẩn bị đồ đạc cút khỏi nơi này _Thiên Phong lạnh lùng nói ,tay thì vẫn ôm Hàn tuyết
-Vương Gia …tha cho thiếp đi ,vương gia _Mạt Dung quỳ xuống khẩn cầu ,rồi quay sang Hàn Tuyết nói :
-cô nương ta biết lỗi rồi ,cô nương nói với Vương gia tha cho ta đi ,xin cô nương
-Vương Gia tha cho nàng đi _Hàn tuyết nói tay thì đẩy bàn tay kia ra khỏi eo mình
-Được thôi nhưng làm gì tha dễ dàng như thế ,nàng xin cho cô ta thì phải chịu tội hộ vậy ,bồi ta ăn đi _Thiên Phong nói
Hàn tuyết bất mãn nhưng kệ cho hắn ta vẫn ôm nàng dùng điểm tâm sáng
-tiểu thư ,người trở về rồi ,không có chuyện gì chứ_A.tử quan tâm hỏi
-ukm ta không sao
-t.Thư 3 ngày nữa là Thái Hậu trở về ,Đại t.Thư hỏi người có muốn hay không vào cung chơi ,rồi đi thính an Thái Hậu không _T.Xuân ôm lấy con chim bồ câu nói
-thế ư ,cũng tốt đã lâu ta không gặp Băng Nhi rồi ,với tên Tỉ Phu kia nữa ,2 em chuẩn bị đi ,nói với Hải Quản Gia cho ông đỡ lo rồi chúng ta khởi hành
-dạ……..
Thiên Phong vừa nhiếp chính ,trở về ,Thái Hậu sắp từ quảng châu về ,chẳng lâu sao là mừng thọ 40 tuổi của người nồi ,thân là nhi thần chuyện này không thể làm qua loa được nhưng ,nghĩ đến nụ cười đó làm hắn thoải mái đôi chút ,phải tới chỗ nàng thôi
-người đâu ,,,,,,,,,,,_Thiên Phong rống lên ,hắn mang tâm trạng vui vẻ tới đây nhưng khi vào thì cửa đóng có chút nghe hoặc ,đẩy cửa vào thì chẳng có ai ,chuyện này là sao ??
-thưa vương Gia _1 đoàn lính có mặt
-các ngươi người nào nói cho ta biết vương Phi đã đi đâu
-dạ thưa………..bọn tiểu nhân quả thực không chú ý nhưng cách đây 2 canh giờ có 1 chiếc kiệu từ cửa sau đi ra _1 tên sợ hải nói
-các ngươi làm việc cái quái gì mà chuyện đó cũng không biết ,các ngươi cút hết cho ta –trong lòng Thiên Phong hiện lên nỗi lo lắng ,có khi nào nàng từ nay sẽ không xuất hiện trước mắt hắn hay không
-Vương Gia .._Hải Dường đến
-có chuyện gì Hải quản gia
-thưa Vương Phi đã vào cung _Hải Dường nói
-hả cái gì ,sao ngươi biết ,ai cho phép nàng rời khỏi phủ


-dạ người của Vương Phi đến nói với lão ,còn chuyện người vào cung đã là thường lệ ,1 tháng vào cung khoảng 4 lần ,hoàng thượng cho phép
-vậy ư ? được rồi chuyện của ngươi hết rồi ,đi ra đi _Thiên Phong nói ,thật là Hoàng Thượng này đã biết rồi còn dám úp mở ,cái gì mà 1 tháng vào cung 4 lần chứ ,nực cười thất ,không kịp suy nghĩ hắn phi ngựa thẳng hướn gHoàng cung ,bọn thị vệ ngạc nhiện cách đây 2 canh giờ người vừa ra khỏi làm sao lại đến đây rồi
-Vương Gia ,người trở lại cung có việc gì không ạ _Lâm công công thấy Vương Gia đến ra tiếp đón
-Hoàng Thượng có trong đó không _Hắn lạnh lùng hỏi
-dạ ,Hòang Thượng vừa tới Phượng hoàng Cung rồi _Lâm công công nói
-bái kiến hoàng thượng ,hoàng hậu _Thiên Phong vừa đến đã thấy bọn họ đang chơi đùa cùng nhau ,nhìn thấy nụ cười tỏa nắng của nàng lòng hắn bỗng thấy bực bội tại sao tên Hoàng Thượng cùng những người kia có thể thấy dc nụ cười của nàng còn hắn thì không ,thực không công bằng ,hắn sẽ làm mọi giá để có được nàng
-ha! Vương Gia đã đến thì chúng ta cùng chơi bài thôi ,xem ra Hàn tuyết có gười phụ trợ rồi ,nảy giờ nàng thua thê thảm-Hàn Băng tạo điều kiện
-…………….
-á chắc ngươi chưa biết chơi đúng không ,Hàn Tuyết ngươi mau chỉ cho hắn nhanh nhanh không thì khuôn mặt của ngươi sẽ thành Bao Công đó _Hàn Băng nói chỉ vào khuôn mắt của Hàn tuyết ,trên khuôn mắt xinh xắc trắng như ngọc kia xuất hiện 1 vết nhọ
-Bao Công –Thiên Long cùng Thiên Phong ???
_các ngươi không biết ông ta đâu ,nào lão công ta nấu 1 nồi chè ngươi mau ra phụ ta bưng đến nào _Hàn Băng biết ý nói
-được ,bọn ta sẽ trở lại sau _Thiên Long
-Hàn Tuyết sao nàng vào cung mà không nói cho ta biết _Thiên Phong nói giọng trách cứ ,nhẹ nhàng dùng tay lai vết nhọ trên khuôn mắt của nàng .hành dộng rất nhẹ nhàng ,ôn nhụ ,làm cho Hàn Tuyết hít thở không thông
-Vương Gia người nên tự trọng chúng ta đang ở trong cung _Hàn tuyết chỉ biết thở dài vì người đàn ông này ,hắn so với thanh niên hiện đại còn tự nhiên hơn ,may mà nàng bắt hắn dừng kịp lúc nếu không thì không biết sai đó chuyện gì sẽ xảy ra nữa ,hey……….
-chúng ta là phu thê mà ,đó là điều đáng phải làm
-vương gia ngài có biết chơi thứ này hay không ,ta có nhiệm vụ dạy người
-nào nàng cứ nói đi _Thiên Phong
-d3454………..536$&%@ ._Hàn Tuyết giảng 1 hồi ,người kia không biết có nhớ gì hay không mà từ đầu đến cuối hắn cứ nhìn chằm chằm vào nàng
-vương gia ,người có nghe ta nói không _Hàn tuyết tức giận nói

-dễ nhiên lá có rồi nàng cứ nói tiếp đi
-ta đã nói xong rồi…_Hàn Tuyết bực bội nói
-nàng giận rồi ư ,phu nhân của ta –Thiên Phong sũng nịnh nói ,ngồi lại gần ôm lấy nàng ,hắn đang có ý định Kiss thì
-ưh m……2 người ,ta.không thấy gì hết _Hàn Băng nói
-bọn ta không có gì hết tốt nhất ngươi không nên suy nghĩ lung tung _Hàn Tuyết phân bua
-đúng nga ,ta không hế có suy nghĩ bậy bạ gì đâu _Hàn Băng vừa nói vừa cười nham hiểm
-ngươi ………..các ngươi có muốn chơi nữa hay không ,không được cười nữa ,…dc vậy ta đi _Hàn Tuyết bực bộ nói đang định đứng lên thì 1 cánh tay rắn chắc cầm lấy cánh tay mềm nhỏ của nàng ,giữ nàng lại ,theo lực quán tính thân người nàng ngã về phía đó ,càng làm cho 2 người kia cười giữ tơn hơn
-ngươi ….các ngươi ………….
-thôi ,đùa thế đủ rồi .chúng ta chơi thôi ,luật cũ nhá ,Hàn Tuyết đừng bực bội nữa _Hàn Băng hối lỗi
Cười vui của bọn họ được tiếp tục ,không biết lúc vừa nãy những điều chỉ dẫn của Hàn tuyết có hiệu nghiêm không nhưng Thiên Phong liên tục thắng 5 ván liện tiếp khiến cho 2 người còn lại thành 2 con mèo con ,cò nữ 9 của chúng ta được 1 ngày cười hả hê vui vẻ
Thái hậu cũng từ Quảng Châu về đến nhưng lại sớm hơn dự kiến nên mọi người chưa chuẩn bị đón tiếp Hàn Tuyết cũng đã từ cung trở về Vương Phủ
Vừa trở về nghe mọi tâm phúc báo lại Thái Hậu đã lập tức truyền Thiên Phong vào cung :
-nhi thần xin thỉnh an mẫu hậu –Thiên Phong nói
Thái hậu khoát tay ý nói “ miễn lễ’
-phải chăng có chuyện gì mà vừa về đến cung người đã cho gọi nhi thần _thiên phong nói
-ta nghe Hải công công báo lại ,tình cảm của con với Vương Phi không được tốt ,còn cho nó vào Lãnh Viện
-…………
-ta biết con không muốn chấp nhận loại hôn sự này nhưng con không thể làm thế được ,được rồi ta chịu thua con rồi ,nếu con muốn hưu ( li hôn ) thì cứ việc ,ta không ngăn cản ,Cửu Hoàng Tử là 1 người tốt ,hắn ta tuy không tài cao học r6ong ưu tú như con nhưng ta chắc rằng hắn sẽ hết sức chiều chuộng Hàn Tuyết ta sẽ gả Hàn tuyết cho nó ,dù sao nó vẫn còn trong trắng ,vậy đi con ra ngoài đi ,ta muốn nghỉ ngơi
Ak mình nói 1 chút về Hải đường mà Thái Hậu gọi là Hải Công công nhá ,người này từ hno3 làm việc trong hoàng cung ,làm cho Thái Hậu do già cả nên Thái Hậu cử làm quản Gia cho Thiên Phong ,người này rất tốt ,là 1 người trung thành ,khi Hàn Tuyết vào cửu thì Hải Đường về quê nên không thèm để ý tới nàng từ khi ông ấy về thì mọi chuyện bắt đầu tốt hơn ,do đối xử với Hàn tuyết rất tốt nên ở trên mới có đoạn nàng cho người báo với Hải quản gia việc nàng đi vào cung
-vương Phi có ở trong đó không _sau khi trở về ?Bình Nam vương Thiên Phong lập tức tới Mẫu đơn Viện trong tình trạng say khướt
-dạ thưa có _A.tử trả lời run sợ ,hôm nay Vương Gia rất khác với mọi hôm nga
-các ngươi trở về nghỉ ngơi đi –hắn ra lệnh rồi đẩy cửa phòng đi vào ,ở trên gường người con gái kia đang ngủ rất ngon lành hình như đang có chuyện rất vui thì phải đôi môi hiện lên nụ cười mãn nguyện
Thiên Phong trầm tư 1 lát rồi đi lại gần “ ta hết cách rồi ,chỉ có thế này mới giữ nàng ở lại bên cạnh ta ,xin lỗi “ hắn nói với bản thân mình rồi tiến lại gần
Hàn Tuyết Đang ngủ ngon lành thì cảm thấy hô hấp bị chặn lại ,cảm giác khó thở ,bao bọc ,ở trong miệng có 1 vật thể không xác định đang quấy phá lưỡi của cô ,sao lại còn có mùi của cồn thế này , chuyện gì thế này cô không nuôi chó cũng chẳng nuôi mèo ,vậy cái vật thể không xác định đang ngự trên thân của cô là cái thứ quái quỷ gì đây ,uể oải mở mắt ra “ ưm………” Hàn Tuyết ngạc nhiên sao hắn lại có mặt ở đây ,rốt cục chuyện này là thế nào ,miệng của cô bị không chế nên chỉ có thể nói “ưm…” tay chân quờ quạng nhưng người này không có dấu hiệu dịch chuyển ,không khí bị mất dần …….đến khi tưởng mình sắp ngẻo đến nơi rồi thì người đó cũng buông cô ra ,lấy lại tinh thần cô nói :
-vương Gia người đang làm gì ở phòng của ta
-Tuyết nhi ,cho ta………_thiên Phong vừa nói vừa thoát xiêm y của nàng
-không vương gia , ,vương gia dừng tay lại,ngài say rồi Vương Gia _Hàn tuyết thét lên ,dùng lực đẩy Thiên Phong ra ,tuy là người học võ nhưng sức của nàng làm sao có thể chống cự lại hắn ,1 người từ nhỏ đã khổ công luyện võ công
-không được ngươi không thể làm thế……………xin ngươi mà _từng giọt nước mắt của Hàn tuyết chảy xuống


Ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi nơi ,1 tia nắng nhỏ nhoi chiếu vào khuôn mắt thanh tú của người con gái đang nằm trên gường ,làm nàng thức giấc .Hàn Tuyết tỉnh dậy ,ngồi dậy 1 cách mệt mỏi ,cơn đau từ hạ thân truyền tới ,đập vào mắt là dấu lạc hồng trên ga gường ,đúng chuyện hôm qua là thực ,lòng đau xót nghĩ về chuyện hôm qua ,mệt mỏi ,Thiên Phong như 1 con thú cho dù cô cầu xin thế nào nhưng hắn vẫn không có dấu hiệu lùi lại ,hình như hôm qua hắn rất say thì phải ,tại sao lại là nàng chứ ,hắn có rất nhiều nữ nhân mà ………Hàn Băng quay người đứng lên 1 cỗ đau đớn từ hạ thân lại truyền tới :
-T.Xuân
-dạ tiểu thư có gì căn dặn
-chuẩn bị nước nóng cho ta ,ta muốn tắm
Ngồi trong bồn tắm ,cẩn thận kì cọ khắp người toàn là vết hôn do người kia để lại ,lòng lại thấy đau xót ,nàng chỉ mong có người chồng yêu quý ,quý trọng nàng không cần người ấy giàu có ,xuất chúng hơn người ,còn hắn có tất cả nhưng vẫn thiếu thứ gọi là yêu liệu đến 1 ngày nào đó hắn ,lại vứt bỏ nàng như 1 món đồ chơi hay không ,ukm nàng cũng có 1 chút cảm tình nhưng chuyện này nàng không thể tha thứ được

-Vương Phi đâu _Thiên Phong hỏi T.xuân
-dạ người vẫn ở trong phòng _T.Xuân trả lời ,3 hôm nay rồi ngày nào cũng như thế ,cũng tầm giờ này hình như Vương Gia vừa thiết triều trở về đã vội vàng tới nơi đây nhưng t.Thư có dặn không cho Vương Gia vào trong ,ukm thật ra chuyện vợ chồng bọn họ thì nô tì như cô không nên nhúng tay vào nhưng theo cô thấy Vương Gia đối với tiểu thư vô cùng vô cùng tốt ,sắc sóc ôn nhu ,thực cô cũng muốn gặp được nam nhân như thế,có lẽ tiểu thư là người mà Vương Gia sủng nhất thì phải ,thấy các nữ nhân kia ghen tị là biết xưa nay chắc không có người con gái nào để Vương Gia đứng đợi ở cửa phòng như vậy nhỉ , cô nên khuyện T.Thư thế nào đây ,cô cũng muốn giúp Vương Gia 1 tay ,nếu hết cách chắc phải nhờ Đại T.Thư xuất cung thôi
-…………………..
-T.Thư mấy ngày nay có ăn uống gì không _Thiên Phong hỏi
-dạ ,hôm qua người có dùng 1 chút _T.xuân trả lời
-chăm sóc nàng tốt 1 chút ,ngày mai ta sẽ tới
-dạ ,nô tì tuân lệnh
Trong phòng
-T.thư ,hôm nay Vương Gia lại đến _T.Xuân nói nhằm dò xét tình hình của T.Thư
-ta biết
-người hỏi thăm sức khỏe của T.Thư
-ta biết
-vậy………….vậy ,ngày mai nô tì có thể cho Vương Gia vào trong chứ _T.xuân mạnh dạn hỏi
-T.Xuân ,em làm việc cho ta hay cho hắn ………_Hàn Tuyết có chút bực bội nói
-em…em dễ nhiên là theo T.Thư rồi
-vậy sao hôm nay em nói giúp cho hắn không phải 1 lần _Hàn Tuyết
-T.Thư người cứ tránh gắp mắt Vương Gia như vấy sao ,ngày dài tháng rộng không lẽ người tính cả đời không gắp mắt Vương Gia sao _bấy giờ A.tử mới phát biểu
-nga…đúng đó ,t.Thư A.Tử nói rất đúng _T.Xuân
-ta không thể chấp nhận dc chuyện đó _Hàn Tuyết mắt phiếm lệ
-T.Thư không nên quá xúc động ,người và Vương Gia là phu thê ,ukm…….chuyện đó không tránh khỏi _A.tử lựa lời nói
-các emkhông hiểu được đâu ,thôi 2 em ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi 1 lát_Hàn Tuyết nói
-T.Thư _T.Xuân định nói thên gì đó ,nhưng đã bị A.tử kéo ra ngoài

-T.Thư ,T.Thư người bị sao vậy ,phải hay không trong người khó chịu _T.Xuân lo lắng nói ,hôm qua sau khi bị A.tử lôi ra ngoài ,2 người cùng tới Băng Tuyết Viện tối muộn mới về phủ nên không qua xem T.Thư thế nào ,đến hôm nay như mọi khi cô đi đến Trù viện mang đồ ăn về cho T.Thư nhưng thấy người đang ngủ nên không đánh thức nhưng đến xế chưa mà người vẫn chưa tỉnh ,T.Xuân lại xem sờ trán thì thấy nóng rực
-….ta thấy lạnh ,đắp chắn thêm cho ta đi ……..-Hàn Tuyết mơ hồ nói
-A.tử ngươi mau mau đu báo với Vương Gia ,T.Thư bị bệnh rồi ,còn nói mớ nữa _T.Xuân giục khi vừa thấy A.Tử đi vào trong
-có chuyện gì ,T.Thư bị sao _A.tử lo lắng hỏi lại
-T.Thư bị sốt cao lắm còn nói mớ nữa ,mai bẩm báo Vương Gia cho Thái Y tới ,nhanh lên _T.Xuân
-được ………
Phong Tinh Viện ( chỗ ở của Vương Gia )
A.tử hấp tấp chạy tới nhưng bị 2 tên canh cửa cản lại
-2 vị nhanh cho ta gắp vương Gia ,có chuyện lớn rồi
-không Được Vương Gia đang có việc ở trong phòng không cho kẻ nào phá đám
-nhưng là chuyện liên quan đến Vương Phi mà ,ta cầu xin 2 huynh cho ta gặp Vương Gia đi _a.Từ quỳ xuống nói
-cô nương không được đâu là lệnh của Mạt Phi ,bọn ta cũng là kẻ hầu người hạ làm sao có quyền
-Vương Gia ,Vương Gia………._a.từ hét lên
-cô nương này ,đừng náo loạn không bọn ta sẽ cho ngươi vào ngục đó
-Vương Gia ,Vương Phi có chuyện rồi ,Vương Gia _A.tử hét lớn hơn
-cô ,mau theo ta ra ngoài ,_1 người lôi A.Tử ra ngoài
-Vương Gia …………._A.tử cố níu kéo
Thiên Phong tỉnh dậy mơ hồ nghe thấy có tiếng gọi ,còn có cái gì Vương Phi tuy đầu có chút nhức nhối nhưng vẫn gượng dậy , tiếng nói ở ngoài truyền vào “ Vương phi gặp chuyện…….. “ ,Hàn Tuyết ư ,nhanh như cắt hắn mắc lại y bào ,mặc kệ kẻ trên gường còn đang nghủ hắn phóng ra ngoài
-dừng lại ,Vương Phi có chuyện gì _khi thấy tên thị vệ đang lôi kéo 1 cô nương hình như âm thanh kia là giọng nói của cô ta
-Vương Gia ,T.Thư ,ak không Vương Phi bị sốt rất nặng
-mau theo ta tới đó ,còn ngươi mau đi mời Triệu Thái y ,còn tội của ngươi ta sẽ xử lý sau
Rất nhanh sau đó Thái y cũng tới ,sau khi khám bệnh xong ,Thiên Phong hỏi
-nàng sao rồi
-bẩm Vương Gia Vương Phi bị sốt cao ,do thời tiết chuyển màu nên hàn khí vào người
-được rồi ,ngươi ra ngoài đi ,người đâu dẫn thái y ra ,còn ngươi mau đi sắc thuốc đi _Hắn phân phó
-dạ _T.Xuân tiếp nhận gói thuốc từ trong tay của Thiên Phong
Hắn nhìn Hàn Tuyết ,4 ngày không nhìn thấy nàng ,nàng gầy hơn thì phải ,bày tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ,hắn tự trách mình ,trong thời khắc quan trọng lại bỏ mặc nàng
Ngày hôm qua Thiên Phong uống rượu rất nhiều ,đúng lúc Mạt Dung sang vấn an ,không ngờ hắn lại nhần Mạt Dung với “nàng “


-vương Gia ,thuốc của T.Thư ..ách là Vương Gia đã sắc xong iếng nói của A tử làm gián đoạn suy nghĩ của Thiên Phong
-được rồi ,đưa cho ta _thiện phong nói rồi đỡ lấy chén thuốc đang bốc khói nghi ngút
Thiên Phong thổi cho bớt nóng rồi nhẹ nhàng từng muỗng ,từng muổng đút cho Hàn Tuyết ,chỉ hành động ấy thôi làm cho những người trong căn phòng ấy ngạc nhiên tốt độ ,không ngở Vương Gia của bọn họ lại có mắt ôn nhu dịu dàng nhưu thế ,dễ nhiên trừ bỏ 2 người còn lại kia rồi ,T.Xuân thì rất vui khi thấy dc cảnh này trong đáy lòng của cô rất muốn T.Thư chấp nhận Vương Gia nga ,còn cái tên trời đánh kia thì lúc nào cũng chọc ghẹo cô ,tìm cách sai bảo phách lối nghĩ đến phát tức mà ,đẹp trai mà gian trá ,…..( biết ai rồi nha ,đừng hỏi ,nếu không biết vui lòng xem lại ^^…!!!)
Qua 2 ngày ,không biết do sự chăm sóc tận tình của ai đó hay là thể lực của nàng khỏe mà Hàn tuyết đã đỡ hẳn ,tối hôm qua khi tỉnh lại nàng thấy hắn đã ngủ gục bên cạnh ,còn vô thức nắm lấy bàn tay nàng nữa chứ ,rất ấm áp ,có lẽ hắn đã chăm sóc nàng cả ngày ,cũng quá mệt mỏi rồi ,trong lòng có chút rung động ,nhưng rất nhanh chóng nàng lấy lại chính mình
-Tuyết Nhi nàng uống 1 chút thuốc đi_Thiên Phong nhẹ giọng nói
-ta không muốn _Hàn Tuyết lạnh lùng nói
-ta biết nàng hận ta nhưng đừng làm ảnh hưởng tới sức khỏe của bản thân _hắn nhẹ nhàng khuyện bảo
-ta không muốn _vẫn với ngữ khí ấy Hàn Tuyết lặp lại
-Nàng không uống ta sẽ cho người báo với Hoàng Hậu ……….._Thiên Phong hết cách hắn lấy Hàn Băng ra dọa ,đúng thế chỉ có Hàn Băng là trị được Hàn tuyết thôi
Hàn Tuyết nhìn Thiên Phong với anh mắt tực tối ,giành lấy chén thuốc từ tay hắn uống 1 hơi cạn sạch nhưng vì uống quá nhanh dẫn đến bị sắc ,Thiên Phong nhanh chóng lấy khăn lau miệng hộ nàng rồi còn vuốt lưng hộ nàng ( ăn đậu hũ của tỉ nè )
-nàng uống từ từ thôi không ai giành đâu
-mặc kệ ta ,chuyện của ta không cần ngươi quản-Hàn tuyết nói
-ukm ta về phòng nàng nghỉ ngơi sớm đi ,các ngươi chăm sóc cho Vương Phi cẩn thận –Hắn ra ngoài nhưng vẫn không quên dặn dò
-dạ
Ngày hôm sau
-T.Thư ,có chuyện có chuyện rồi _T.xuân hớt hải từ ngoài chạy vào
-T.Xuân có chuyện gì mà em gấp gáp đến thế có hay không thiện đia hợp lại thành 1 rồi _Hàn Tuyết trêu
-không đâu ,chuyện này còn gấp hơm ấy chứ
-chuyện thế nào ngươi cứ hói đại ra đi úp mở gì_A.tử giục
-ngày mai Vương Gia phải ra biên cương
-cái gì ,Vương Gia phải ra biện cương mà làm gì cơ chứ ,ngươi nói rõ ràng cho ta nghe xem_A.tử nói
-chuyện là thế này ta vừa tới Ngự viện đã nghe mọi người nói Vương Gia sắp phải xuất chinh ,nghe nói quân Hồi Cương mấy năm nay chuẩn bị huấn luyện binh lính với vũ khí nhắm vào nước ta ,bọn chúng đã chuẩn bị gần xong rồi ,nên Hoàng Thượng lệnh cho Vương Gia cùng 2 vị tướng quân Nam Cung đi viễn chinh ,ngày mai là xuất phát rồi
-sao mà gấp vậy ,đi trong bao lâu _A.tử lo lắng hỏi
-ta cũng không biết có thể 3 tháng ,nửa năm cũng có thể là mấy năm mới trở về ,đánh giắc mà ai biết dc _T.Xuân nói
-lâu vậy ư _Hàn Băng nói vô thức
-t.Thư người nói cái gì nga _T.Xuân hỏi
-không ,không có gì
-ak suýt nữa là muội quên mất ,tối hôm nay sẽ có 1 bữa tiệc để chúc Vương Gia đi đường thượng lộ binh an khải hian2 trở về ,Hải Quản Gia đặn tô tì báo lại với T.Thư là đến dự
-ta không muốn đi ,thân thể không tốt lắm
-nhưng t.Thư người phải chăn đến nói với Vương gia vài lời trước khi Vương Gia đi chứ ,dù gì khi người bị bệnh Vương Gia cũng chăm sóc cho người mà –T.Xuân nói
-dù sao cũng không thiếu người chúc mừng hắn có hay không lời chúc của ta cũng không thắng hay thua trận được đâu
-T.Thư ak ………_T.Xuân
-được rồi 2 em ra ngoài đi ,ta muốn nghỉ ngơi _Hàn Tuyết
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúc các bạn vui vẻ)
Tối hôm đó
-oa ,thực rất náo nhiệt nha ,những Phi Tử của Vương Gia người nào cũng góp 1 tiết mục ,múa hát ,đàn………rất náo nhiệt nha _T.Xuân từ Đại Sảnh về khoe
-thực không ,có nhiều quan khách chứ _a.tử tò mò hỏi
-đúng nga rất nhiều là đằng khác ,Mạt Phi dc mọi người khen ngợi không ngớt ,cái gì mà tài giỏi ,là hồng nhan của Vương Gia ,nhìn nàng ta ra mặt với mọi người phát tức ,nếu T.Thư nhà chúng ta mà biểu diễn chắc cô ta không phách lối như thế
-T.xuân em không nên so đo với người khác _Hàn Tuyết nhắc nhở
-dạ
-cũng khá muộn rồi 2 em về nghỉ ngơi đi _Hàn tuyết
-dạ
A.tử và T.xuân vừa ra cửa thì bắt gặp Thiên Phong đi tới “bọn nô tì thỉnh an Vương Gia “
-Vương Phi có ở trong không
-dạ có _Thiên Phong nghe dc đáp án thì đi thẳng vào trong ,2 người kia muốn xem có chuyện gì nên không đi ngủ ngay mà đứng ở ngoài
Hàn Tuyết chuẩn bị nghỉ ngơi ,đang chải tóc ,nhìn chính bản thân mình trong gương nghĩ ngợi nhưng vừa hoàn hồn thì 1 thân ảnh quen thuộc hiện ra trong gương ,là nàng hay suy nghĩ về hắn nên cả trong gương cũng nhìn thấy hắn sao ,lấy tay dụi mắt thì có 1 cánh tay năn cản “làm như thế không tốt cho mắt đâu “ 1 giọng nói trầm ấm vang lên ,Hàn Tuyết quay đầu lại thì là hắn ,nhẽ ra giờ này hắn phải đang cùng mĩ nhân uống rượu xem hát chứ sao lại xuất hiện nơi này
Thấy biểu hiện ngạc nhiên của nàng hắn thấy thú vị ,trong buổi tiệc hôm nay mọi người đến động đủ ,tất cả nữ nhân của hắn phô tài không ngớt nhưng trong rất nhiều người đó không tìm ra thha6n ảnh mà hắn mong chờ ,nên hắn đuổi khéo mọi người ,một mình tới đây
-sao hôm nay Vương Phi lại không tới bữa tiệc ,có hay không muốn ta mất mặt với quan khách –giọng nói của Thiên Phong có chtu1 trách móc
-ta không có ý đó ,do hôm nay ta hơi mệt
-nàng vẫn rất hận ta
-ta làm sao có quyền hận người chứ _Hàn Băng
-nàng có thể đàn cho ta nghe 1 khúc nhạc không ,coi như ta cầu xin nàng _Thiên Phong giọng nỉ non
-đó là vinh hạnh của ta ,Hàn Băng ngồi xuống ,bàn tay nhỏ bé ,lướt lên dây đàn ,hắn thả lỏng người phiêu dạt cùng tiếng đàn nhe nhàng đó ,mà thiếp đi lúc nào không hay

Sau khi đàn xong Hàn Tuyết mới biết người kia đã ngủ quên ,nàng nói :
-a.tử .T.Xuân còn đứng ngoài đó làm gì mau kêu người đưa Vương Gia về Thư Phòng đi
Sáng hôm sau là 1 màn khóc lóc rầu rĩ của mấy người Phi tử của Thiên Phong ,1 cảnh lâm li ,li biệt sướt mướt
Thiên Phong chờ mải nhưng không thấy nàng tới ,thực có chút thật vọng ,muốn chờ thêm 1 lát nhưng 1 người nói :
-Vương Gia đến giờ rồi ,nếu đi muộn thì chúng ta sẽ muộn mất
-ta biết rồi _nói rồi Thiên Phong leo lên ngựa
-Vương Gia ,bảo trọng _mấy nữ nhân kia sụt sùi lên tiếng
tHiên Phong không quay đầu lại ,đi thẳng
-T.Thư người không muốn đi tiễn Vương Gia sao_T.Xuân nói
-có lẽ ta không đễn cũng tốt
10p sau
-T.Thư người thực sự không muốn sao ,có lẽ 3 tháng sau người mới gặp lại Vương Gia đó ,có thể cả đời vẫn không gặp lại ,nếu tâm tình Vương Gia không tốt ,tâm không để ý tới trận đành sẽ thua mà thua thì chết mà chết thì…………._T.Xuân đang nói dở thì Hàn Tuyết đã lao ra ngoài
-thấy chiêu khích tường của ta lời hại chứ _T.Xuân lên mặt
-biết rồi chỉ mong là Vương Gia chưa đi _A.tử cũng chạy theo
Nhưng khi nàng đến thì chỉ thấy bóng lưng của người đó ,cưỡi trân con bạch mã thực rất tiêu sái
“Thượng lộ Bình An” Hàn Tuyết nói khẽ ,không biết vì lí do gì nhưng khi vừa nói ra câu đó Thiên Phong đột nhiên quay đầu lại ,thấy Nàng đang đứng đó ,hắn nở 1 nụ cười sáng lạn tự nói với bản thân “nàng yên tâm ta sẽ Khải Hoàn trở về “
1 tháng sau
Hàn Tuyết đang ngồi ngắm trăng hôm nay trăng thật to thực tròn ,đã 1 tháng rồi ,không biết hắn thế nào ,mỗi ngày nàng đều mong tin tức từ chiện trường cũng may TỈ Phu Thiên Long của nàng rất hiểu lòng người quân tình vừa báo về cho hắn ,hắn đã lệnh cho người báo lại cho nàng chỉ tội nghiệp cho mấy vị công công ,2 tiểu nha đầu kia cũng tới Băng tuyết Viện phụ rồi ,dạo này Viện khá đông khách nhưng thực ra mà nói thì lúc nào mà chẳng đông chỉ tại bọn họ lo cho nàng nên mới ở phủ thôi ,nhưng trong lòng nàng thực lo lắng 3 ngày nay tên Thiên Long kia không cho người báo tin cho nàng không biết là an hay là nguy nữa đây ,bỗng 1 thân ảnh to lớn nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Hàn tuyết ,tưởng là T.Xuân trở về ,nàng nhẹ nhàng nói ;
-trở về rồi sao
-đúng ,ta đã trở về -1 giọng nam trầm vang lên ,giọng nói ấy đã 1 tháng nay nàng luôn nhớ đến ,là hắn ,quay đầu lại ,người nam nhân bên cạnh ,người mà nàng nhớ 1 tháng qua
-sao …….sao ngươi lại trở về _Hàn Tuyết lắp bắp nói không phải hắn dào ngũ trở về chứ ,sao lại nhanh như thế
-ta nhớ nàng _Thiên Phong không trả lời câu hỏi mà nói ra lời đó ,hắn ôm lấy nàng ,hít hà mùi hương mà hắn luôn nhớ ,người con gái mà hắn yêu nhất trên đời ,không những thế còn bá đạo hôn nàng ,đôi môi nàng luôn ngọt ngào như thế ,cái lưỡi của hắn không ngừng trêu gheo lưỡi nàng ,2 người dây dưa đến 1 lúc lâu ,hô hấp của Hàn Tuyết rối ren Thiên Phong mới buông ra ,hắn còn cười 1 nụ cười gian ta ,tức khí Hàn tuyết đứng dậy nói “ngươi vô sỉ “ rồi đi vào phòng không quên đóng cửa cài theo ,không chắc chắc gian tặc sẽ đột kích vào ^^


-T.Thư ,T.thư người mau dậy _T.Xuân từ ngoài cửa thúc giục
-nga T.xuân mới sáng em làm gì mà gấp gáp giữ vậy _Hàn Tuyết ngồi dậy vươn vai chào 1 ngày mới
-T.Thư ,Vương Gia đã trở về …-T.Xuân phấn khích không thôi ,làm như ngươi trở về là người trong lòng vậy ( e hèm ta nói cho ngươi biết nha Thỏ Nam Cung ,Tường đi cùng với Vương Gia đó : T.Xuân liếc mắt với Thỏ ,huhu…)
-sao có thể nhanh thế được ,mới chỉ có 1 thán gma2 ,mà cả thời gian đi và về mất 10-15 ngày rồi ,vậy mà chiến thắng trong 15-20 ngày thôi sao ,quả thực là thần tốc nha _A.tử từ ngoài đi vào nói
Thực mà ,từ sớm nay Vương Gia đã vào cung báo với Hoàng Thượng rồi ,không biết Hoàng Thượng sẽ ban thưởng gì đây ,uy T.Thư sao người không ngạc nhiên gì vậy ,người cười cái gì nge _T.xuân thấy T.Thư nghe nhắc tới chuyện đó không những không ngạc nhiên mà còn cười rất bí ẩn nha ,mà hôm qua t.Thư sao lại nghỉ sớm vậy nga ,hôm qua 2 nàng từ Băng Tuyết viện về đã thấy T.Thư đóng cửu nghỉ ngơi
-không có gì ,T.Xuân em đi chuẩn bị điểm tâm đi ,dạo này em thực nhiều chuyện nha _Hàn Tuyết nghe về chiện thắng cuaa3 Thiện Phong mà tự cười bản thân mình ngốc nghếch hôm qua còn nghĩ hắn đào ngũ trở về ,nghĩ tới nụ hôn hôm qua ukm ,có chút vui vẻ ,ối không ngờ hắn đo có 1 tháng thôi mà lòng của nàng cũng đã bị baò mòn không ít ,tâm can không đứng vững được nữa rồi ,không để T.Xuân nói nhiều lập tức phân phó cho nha đầu này 1 công việc
1 lát sau thì Hải quản Gia tới
-lảo nô khấu kiến Vương Phi _Hải lão quỳ xuống hành lễ
-Hải Quản Gia người đứng lên đi ,sau này gặp ta không cần phải hành lễ đâu ,ta đã nhắc người nhiều lần rồi mà –Hàn tuyết đỡ Hải lão dậy
-vâng lão sẽ nhớ
-mà Quản gia đến có việc gì không nga_Hàn tuyết
-Vương Gia đánh giặc Khải Hoàn trở về ,Hoàng Thượng đã mở đại lễ ăn mừng chiến thắng nên người dặn lão nô báo cho Vương Phi biết để chuẩn bị ,tối nay người cùng Vương Phi sẽ vào cung
-được ta biết rồi ,làm phiền lão quá
-không có gì đâu ,dây là việc mà lãi nô phải làm mà ,ak ,người còn nói mang theo cả T.Xuân và A.tử nữa
-được
-vậy lão nô caó từ
-Người đi thong thả
Trong cung ,Ngự Thư Phòng
-Vương Gia ngươi thực nhanh nhạy nha ,ta không ngờ đệ chỉ trong 1 thán gma2 đã đẩy lui quân giặc ,thực nể phục _Thiên Long nói
-oh ,Hòang Thượng quá đề cao đệ rồi ,là do Thiên thời Địa lợi cùng NHân hòa mà thôi _Thiên Phong khiêm tốn nói ,thực ra vì cái tiễn chân đó của nàng mà hắn chỉ mất 3 ngày đã tới nơi ,chưa kịp nghỉ ngơi đã họp bàn kế sách cho người đi thăm dò tình hình ,cho dù dịch có gấp ta 5 lần nhưng bọn chúng từ xa tới lương thực cần phải vận chuyển từ xa tới ,nên hắn phái 1 đoàn binh đọi sẵn khi thấy đoàn chuyển lương tới thì đánh úp cướp lương thực về ,một mặt địa thế của bọn chúng đóng lều ở nơi có nhiều cỏ mà lại là mùa hè nhên lúc đêm tối hắn cho người đốt lửa ,do có củi khô đã chuẩn bị từ trước ,với cỏ khô bắt lửa nên lều của bọn lính bị cháy rụi thiêu không ít người số lính còn lại không nơi ở không thức ăn nước uống thì bọn hắn đã chiếm lấy con sông gần đó chỉ còn cách đầu hàng ,hey chỉ nghĩ đến khuôn mắt của nàng thôi thì hắn không ngại gian nan nên mới có trận thắng nhanh chóng không những thế vừa thắng trận hắn đã phi về trước dùng mất 2 con ngựa cùng với khinh công của mình ,về gặp nàng ,quả là công sức hắn bỏ ra không uổng ,tâm trạng hắn hưng phấn không thôi
-phải thế hay không thì thần đệ hiểu rõ nhất_Thiên Long tà mị nói
-hôm nay ta có mở tiệc mừng chiếng công của đệ ,muốn hay không ở lại trong cung tối nay nga _Thiên Long nói
-vậy cũng tốt cả tháng nay đệ chưa uống rượu ,nhưng còn ….
-yên tâm ta cho mời Vương Phi rồi ,ta mà không mời người tới Hoàng Hậu sẽ giết ta mất
Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ mọi người hòa chung niềm hân hoan thắng trận ,múa hát ,rượu thịt …..1 không khí náo nhiệt
Hàn tuyết lúc này không tài nào vui nổi không biết tên Tỉ Phu Thiên Long kia sắp xếp thế nào mà nàng lại ngồi sát bên cạnh Thiên Phong ,như thế thì không nói làm gì t iếng sai khi buổi tiếc bắt đần nàng vẫn còn vui vẻ ,nhưng càng về sau thì càng bực bội ,gì chứ hắn ta uống rượu không biết có say hay không mà ôm nàng dến nỗi cứ như bọn họ dính vào nhau vậy ,thức hành động rất mờ ám nha ,đã quá 3 lần nàng nhắc nhở hắn “Vương Gia người bỏ tay ra đi ,nơi đây là Hoàng Cung “ sau đó hắn quả nhiên bỏ ra nhưng chưa được 1 khắc lại ôm nanag2 và lòng ,mấy vị quan kia ,cứ hìn vào nàng chằm chằm ,tên Tên Long cùng với Hàn Băng kia thì lâu lâu lại nhìn nàng rồi nói nói cười cười ,Thái Hậu thì cười đến là mãn nguyện ,ôi mất mặt quá tên Thiên Phong này làm nàng tức chết mất
The61y ữ nhi bên cạnh cố thoát khỏi vòng tay mình làm T.Phong rất muốn hôn nàng nhưng ở nơi thế này không nên ,người nàng thực rất mềm mại ,thân hình nhỏ bé ,cả người thơm mát ,hôm nay nàng lại mặc Bạch y tôn lên dàn da trắng ngần ,hắn chỉ muốn ôm nàng mãi không buông ,nếu nói hắn giả vờ cũng không đúng quả thực hắn đã có chút không kiểm soát được bản thân rồi …..


Hàn Tuyết cùng hắn trở về Vương Phủ ,đi cùng còn có 2 tì nữ cùng 12 hậu vệ ,nàng tự nghĩ có cần phải nhiều người đi cùng thế không ,mà cái tên ngồi sát bên cạnh nàng lúc này đây say khướt , trong hôm nay người nào mời hắn cũng vui vẻ uống vui vẻ cạn li đến nỗi như thế này đây ,thực là hết biết
Thiên Phong nở nụ cười nửa miệng đầy xảo quyệt ,ôm nàng thực thích mà ,cứ như thế này lại hay ,không tệ chút nào ,cũng may mà tửu lượng cuả hắn không tồi ,way đừng vội nghĩ hắn là Sắc lang nga ,ai bảo người nàng lại thơm như vậy mềm mại đến thế ,có nam nhân ngu ngốc mới không động tới nàng
Không khí đêm thực mát ,trời cũng về đêm nên trên đường chỉ nghe thấy tiếng “lọc cọc “ của chiếc xe ngựa , bỗng nhiên xe dừng lại không khí tĩnh lặng 1 cách đáng sợ ,nàng đang định mở màn che lên xem có chuyện gì thì
“ bên ngoài có chuyện gì “ nga ,là người ngồi bên cạnh nàng nói ,hắn say mà sao giọng nói nghe rõ ràng rành mạch quá vậy
“Vương Gia có thích khách ………” sau đó là tiếng đánh nhau ,tiếng va chạm của gươm đao ,đột nhiên người bên cạnh cầm lấy tay của nàng dẫn xuống xe ngựa ,trước mắt là cảnh chém giết làm nàng có chút run sợ nhưng bàn tay người kia nắm tay nàng rất chặt làm nàng cũng an tâm phần nào ,nhưng nhìn cũng có thể nhận ra những người mắc hắn y kia rất đông trên dưới 30 người , còn bọn họ không bằng 1 nửa
-dẫn Vương Phi đi _ Thiên Phong ra lệnh với 2 tì nữ ,phái 2 người bảo vệ nàng rồi lao vào ,nhìn thân ảnh người đó đi vào nàng có chút bất an
-ta không đi _Nàng cứng rắn nói
-ta sẽ không sao nàng nhanh chạy đi_Thiên Phong vừa đánh với 1 tên vừa nói chuyện với nàng
-ta biết võ công
Cuộc chiến diễn ra gay gắt 2 bên tuy cách xa về số lượng nhưng bọn thích khách số lượng dần giám đi ,the61y tình thế không ổn ,tên đầu dàn vội dùng ám khí nhắm vào Hàn Tuyết mà phi ,do đang đánh cùng 1 tên nên nàng không chú ý ,Thiên Phong vừa diệt dc 1 tên quay lại thấy ám khí tiến sát vào nàng chỉ kịp nói ‘cẩn thận ‘ rồi ngã xuống
Hàn tuyết vừa quay lưng lại thì thấy Thiên Phong ngả xuống ,hắn vừa đỡ ám khí cho nàng ,Hàn Tuyết ngẩn người ,bọn thích khách thấy tình thế thuện tiện nên chạy trốn đúng lúc quân cứu viện tới ,Hàn Tuyết lắp bắp “mau …….các người mau đưa Vương Gia về phủ “ rồi vội vàng chạy theo
Cái mà nàng không ngờ là ám khí kia lại có độc ,sắc mặt của Thiên Phong tái nhợt,hắn lâm vào hôn mê ,lại còn có dấu hiệu của sốt ,lòng nàng quặn thắt ,tên thái y kia tại sao lại lâu như vậy ,nếu kéo dài sợ độc sẽ chạy đến toàn cơ thể đến lúc đó khó có thể cứu chữa do có đọc qua sách ý nên nàng có chút kiến thức nhưng nàng chưa bao giờ làm việc này lỡ như quy cách không đúng thì sẽ ảnh hưởng rất lớn ,làm sao đây ,tâm trạng Hàn Tuyết hoang mang ,nhìn ra cửa vẫn không thấy ai ,nàng xắn tay áo lên quyết định liều với thần chết để cứu hắn ,
-ngươi mau Mang nước nóng với khăn cùng lửa tới đây ,còn ngươi mau tới phòng ta mang cái hộp ở ngăn thứ 3 tới đây_nàng nói với người tì nữ
rất nhanh sau đó những thứ nàng cần đều có ở trên bàn , nàng nhẹ nhàng cởi áo hắn ra ,chỗ vết thương đã chuyển dần sang màu đen ,làm nàng rùng mình ,lấy lại tinh thần ,Hàn Tuyết hít vào 1 hơi chuẩn bị rút ám khí ra
sau khi làm xong mọi việc thì thái y mới tới
-thần là Vương đình Trung khấu kiến Vương Phi
-ngươi mau vào trong xem cho Vương Gia
Sau khi tên thái y vào Hàn Băng mới hỏi
-tại sao giờ này thái y mới tới _giọng nói dầy quyền lực lạnh băng làm cho người đối diện không rét mà run
-Thưa Vương Phi ,hôm nay trong cung mở tiệc thiết kiến tất cả các vị quan nên những Thái y đó đã không còn tỉnh táo ,chĩ còn mỗi Trung Thái Y là do vợ mới đẽ nên mới cáo lỗi ở nhà ,do nhà hắn ở xa nên …….nên……….
-thôi dc rồi ,các ngươi về nghỉ ngơi đi
-da tạ Vương Phi
Do các Bước cần thiết Hàn Tuyết đã làm hết rồi nên Trung Thái y chỉ làm những việc còn lại ,trong lòng hắn không khỏi khâm phục vị Vương Phi này không những có sắc mà còn rất tài hoa ,rất ít các vị thiên kim tiểu thư học y ,mà không sợ máu như người
-Vương Phi đây là đơn thuốc của Vương Gia
-Mĩ Dung mau đưa Trung Thái Y ra ngoài ,Mĩ Phụng mau sắc thuốc đi _Hàn Tuyết phân phó
( các bạn chắ cũng thắc mắc 2 nha đầu bên cạnh Hàn Tuyết đâu , đúng không ,là do 2 nàng mải chơi nên bị Hàn Băng dụ dỗ ở lại trong cung ,Hàn Tuyết cũng chấp thuận nên …mới có chuyện xảy ra ^^)
Hàn Tuyết nhẹ nhàng lấy khăn lau người cho Thiên Phong , cũng may là không có chuyện gì xảy ra ,trong lúc là sơ phẫu cho hắn mồ hôi nàng tuôn ra như tắm ,thực nàng chỉ sợ 1 hành động sai thôi sẽ dẫn đến ……….hey ………gì chứ không nên nghĩ lung tung nữa dù sao thì hắn ta phước lớn mạng lớn mà
-Vương Phi thuốc đã sắc xong –Mĩ Phụng
-được đưa cho ta _Hàn Tuyết đỡ lấy nhẹ nhàng đút từng muỗng cho hắn ,rồi cả đêm ngồi canh hắn xem có hay không có triệu chứng bất thường
Sáng hôm sau
-Vương Phi người về nghĩ ngơi đi để bọn nô tì canh chừng là được rồi dù gì người cũng chăm sóc Vương Gia cả đêm mà ,người phải nghỉ ngơi chứ _Mĩ Dung nói
-không cần ,ta không sao_Hàn Tuyết nói ,hắn đã không quả tính mạng mà cứu nàng thí 1 chút thế này có là gì
-Vương Phi ngươi phải trở về nghỉ ngơi chứ nếu người lâm bệnh thì ai chăm sóc Vương Gia ,người mau nghỉ ngơi 1 lát đi ở đây đã có lão nô rồi _Hải Quản gia nói
-nhưng …….._Hàn Tuyết
-người không tin tưởng lãi nô ư ,ngươi yên tân lão nô sẽ báo cho người ngay khi thấy Vương Gia tỉnh lại
-ukm……..
-2 ngươi mau đưa Vương Phi về nghỉ ngơi
-dạ


T.Xuân và a.tử trở về Vương Phủ ,thấy không khí có gì rất lạ ,rất khó chịu nha ,mọi người không nói mặt nghiêm trang hẳn ,2 đứa vừa vào cổng thì gặp Dc Hải Quản Gia ,không kìm dc tò mò t.Xuên chạy đi hỏi :
-Hải Quản gia ,chào buổi sáng
-nha đầu ,các ngươi đi đâu mà bậy giờ mời trở về -ông nói
-ha 1 bọn ta vào cung có chút việc ,nhưng T.Thư đồng ý rồi bọn ta mới ở lại đó ,nhưng tại sao hôm nay khôm khí nặng nề quá vậy ,tối hôm qua có chuyện gì xảy ra ư ?
-hôm qua khi Vương Gia và Vương Phi từ cung trở về thì gặp phải thích khách _Hải Quản gia vừa nói dứt lời thì sự lo lắng bao trùm hai đứng
-vậy t.Thư có sao không _A.tử hấp tấp hỏi
-Vương Phi không sao ,nhưng Vương Gia do đỡ dùm Vương Phi ám khí nên đã bị thương
-vậy ư ,vậy cảm ơn Hải quản gai –a.tử nói
-các ngươi đi đâu vậy
-chúng ta trở về Mẫn đơn viện
-các ngươi mau tới chăm sóc Vương Gia đi ,Vương phi cả đêm chăm sóc cho người sáng nay mới về phòng nghỉ ngơi ta kêu Mĩ Phụng và Mĩ Dung tới chỗ Vương Phi rồi
-dạ
Sau khi Hải quản Gia đi ,T.xuân nói
-a.tử ngươi có thấy Vương Gia thực tốt không ,ta thực hâm mộ người nha
-ukm ,đúng rồi ,qua chuyện nya2 chắc thái độ của T.Thư chắc cũng thay đổi
-ukm ,không như hắn ta _T.xuân nói nhỏ
-hả ngươi nói cái gì nha _A.tử hỏi lại
-nga không ,chúng ta mau tới chỗ của Vương Gia thôi
-(^^)
Buổi chiều
-ukm………….-Thiên Phong tỉnh sau 1 giấc mộng dài
-a ,Vương Gia ngài tỉnh rồi –T.Xuân vui vẻ nói
-nàng đâu ?–đợi cho ánh mắt quen với mọi thứ hắn mở mắt ra ,nhìn xung quanh mọi chuyện hôm qua trở về trong đâu ,lúc đó sự việc diễn ra rất nhanh ,hắn chỉ có thể làm thế ,trong mơ hắn nghe rất rõ tiếng nàng gọi hắn nhưng hắn không tài nào mở mắt dc ,nhưng khi mở mắt ra không thấy nàng lòng có chút hụt hẫng
-dạ, Vương phi hôm qua cả đêm chăm sóc cho người ,sớm nay đã cho người dìu nàng về nghỉ ngơi
-ukm…………..
-để nô tì đi báo cho Vương Phi biết _T.Xuân không đợi cho hắn phản ứng liền chạy ra ngoài ,nhưng vừa ra khỏi cửa đã thấy nàng đang tiến vào “T.Thư” T.Xuân gọi
-ukm ,em trở về rồi sao ,Còn A.tử đâu
-nàng đi sắc thuốc
-sao em lại chạy ra đây ,hấp tấp gì chứ
-dạ…………….._T.xuân không biết có nên nói với nàng việc Vương Gia tỉnh dậy không ,nhưng nàng quyết định không nói
Hàn tuyết đi vào trong thấy người nằm đó sắc mặt quả đã tốt hơn tối hôm qua
-T.Thư thuốc tới _a.tử từ ngoài đi vào
-ukm ,đưa cho ta ,các em về nghỉ ngơi đi , cả MĨ Dung và mĩ Phụng nữa
-dạ -nói rồi cả bọn đi ra ngoài
Hàn Tuyết nhẹ nhàng thổi rồi múc thuốc cho vào miệng hắn nhưng sao lại như thế ,nàng đưa vào bao nhiêu thì bấy nhiêu trở ra bên ngoài ,khổ rồi ,hôm qua vẫn còn tốt lắm mà ,nếu không uống thuốc thì khó có thể khỏe nổi tuy độc tố đã giải trừ nhưng chưa hết hẳn ,sau đây ??? a, nàng nhớ lại trong phim hình như đút bằng môi có hiệu quả ,nhưng vừa nghĩ đến khuôn mặt Hàn tuyết đỏ dựng lên
Nhưng hắn đang hôn mê chắc sẽ không biết đâu nhỉ ,hít 1 hơi dài lấy tinh thần rồi Hàn Tuyết uống 1 hớp thuốc oa ,thực đắng nga , nàng cúi xuống môi chạm môi đưa thứ chất lỏng vào miệng hắn ,không ngờ người này uống hết không có 1 giọt rớt ra ,nhưng cách này với đút bằng muỗng có gì khác nhau ,sao cách này lại được nhỉ ,cho đến khi đến ngụm cuối cùng ,miệng hắn htu1 lấy môi nàng chiếc lưỡi không ngửng quấn quýt lấy mưỡi của nàng bây giờ nàng mới phát hiện ra mình bị lừa ,đang tính vùng ra thì hắn đã hìm nàng lại bằng cánh tay không bị thương không ngờ sức của hắn vẫn cò rất tốt nha ,chiếc lưỡi không ngửng tấn công trong khoang miệng của Hàn Tuyết ,hô hấp trờ nên khó khăn . do vết thương chưa lành nên hắn cũng buông nàng ra
“ vô sỉ ‘ Hàn tuyết bỏ lại câu nói toan đi ra ngoài
-Tuyết nhi _thiên Phong gọi
-a……..-hắn ôm lấy cánh tay đau của mình nhìn thực rất đau đớn ,thấy vậy Hàn Tuyết xoay mình trở vào vội vàng hỏi han
-sao rồi ngươi có sao không
-ta không sao ,hứa với ta ở lại với ta ,dc không _Thiên Phong chân thành nói
-nhưng…..........
-gường này rất lớn ,đủ cho 2 người mà
-nhưng……….
-nàng không ở đây ta sẽ không uống thuốc đâu _hắn như trẻ con nhõng nhẽo nói
-dc ,ngươi có đói không ta kêu người làm thức ăn
-nàng bồi ta ăn
-……….
-Hàn Tuyết người nàng thực thơm ,thực mềm –Thiên Phong nằm ốm lấy Hàn tuyết bằng cánh tay không bị thương nói
-ngươi mau ngủ đi ,chớ có nói nhiều
-ta muốn hôn chúc ngủ ngon ( hờ cái này là học của Thiên Long với Hàn Băng đó chứ hồi đó không có vụ đó đâu 0
-vô vị
-nhưng ta là người bệnh
-“ chụt “ Hàn Tuyết hôn vào má hắn rồi quay vào trong
8 ngày sau
-Tuyết Nhi ,ta muốn ăn
-hôm nay ngươi ăn rất nhiều giờ lại còn muốn ăn gì nữa –Hàn tuyết bực bội nói mấy ngày nay nàng phải làm tất cả nh74ng yêu sách mà hắn đề ra ,mệt mỏi
-ta muốn ăn nàng cơ
-ngươi đang bị thương vết thương sẽ rách đó_Hàn Tuyết né tránh
-không sao mà ta rất khỏe ,nói rồi Thiên Phong ,ôm lấy nàng
1 tháng sau
-t.Thư nghe mọi người nói Đại T.Thư đã thụ thai _T.Xuân vui vẻ chạy vào trong phòng nhưng thấy 1 cảnh rất chi là nóng mắt giữa Hàn Tuyết và Thiên Phong ,quền áo thì vứt loạn xạ “oa ……….” T.Xuân chĩ biết khóc thầm rồi lập tức chạy ra ngoài
-Hàn Băng có thai ư –Hàn Tuyết hỏi người bên cạnh
-ukm ,dc 2 tháng rồi –vừa nói Thiên Phong vừa sờ vào đôi gò bồng trắng nõn kia
-sao ngươi không cho ta biết,chút ta phải vào cung thăm nàng , ngươi thực đáng ghét –lời Hàn Tuyết vừa nói đã bị Thiên Phong nuốt vào
7 tháng sau
-T.Thư người xem nay Hoàng Tử nhìn rất khôi ngô tuấn tú nga ,sau này chắc hẳn thành 1 soái ca đó _T,Yến nói
-ukm
-Tuyết nhi ngươi cũng hẳng mau ra vị vị công chúa xinh đẹp đi _Hàn Băng nói với Hàn tuyết đang có bầu ,được 6 tháng
-ukm
-THE END-

.:Trang Chủ:.
Copyright © 2020 - Đọc Truyện - All rights reserved.